Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 985: Thi Cuoi Ngua

Chuong 985: Thi Cuoi NguaChuong 985: Thi Cuoi Ngua
Vạn Quân nhíu mày: "Ta thì có ý gì?"
"Vì sao ngươi lại giải tán những binh lính này? Cố ý đấu võ đài với ta? Khiến các nàng không nghe ta chỉ huy? Đừng quên ta cũng là phó tướng!"
Vạn Quân cười, dù bận vẫn ung dung nói: "Huấn luyện xong tự nhiên phải giải tán thôi! Ngươi là phó tướng thì sao? Những binh lính này Hoàng Thượng đã giao cho Tuệ An quận chúa và ta tới huấn luyện, các nàng tự nhiên không thể lại nghe ngươi. Dù sao thì đây cũng không phải binh lính của nhà Quách các ngươi, mà là binh lính triều đình! Không phải sao?"
Vạn Quân nói xong không hề nhìn nàng ta, mà xoay người rời đi.
Quách Minh Diễm tức giận đến nỗi thiếu chút nữa thì ngất tại chỗ!
Được lắm! Một kẻ hai kẻ đều không đặt nàng ta vào trong mắt!
Vừa rồi Tuệ An quận chúa cùng Cẩn Vương cũng là như thế này, quả thật coi mình trở thành không khít
Chờ xeml
Tất cả binh lính trong thiên hạ này về sau đều là của nàng tal
Những kẻ phản bội nàng ta, nàng ta đều sẽ tru di chín tộc các nàng!
Quách Minh Diễm dùng sức vung ống tay áo, xoay người lên ngựa rời đi.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên ở trên quan đạo không người giục ngựa chạy như điên.
Cho dù Ôn Noãn cưỡi ngựa nhanh thế nào, Nạp Lan Cẩn Niên vẫn đều có thể sánh vai song hành với nàng!
Ôn Noãn thả chậm tốc độ, hắn cũng đi theo thả chậm tốc độ, hai con ngựa một trước một sau vẫn luôn thẳng tắp cùng một đường!
Con ngựa của Ôn Noãn thở phì phì liếc mắt nhìn đại mã bên cạnh một cái.
Ôn Noãn rõ ràng nhận thấy được Tiểu Hồng có cảm xúc, đây là không phục!
Tâm lý hiếu thắng của Ôn Noãn bị hắn khơi mào!
Ôn Noãn lớn tiếng nói với nam tử đang ung dung tùy ý bên cạnh: "Thập Thất ca, chúng ta tỷ thí một chút thì như thế nào? Người thắng phải đồng ý một điều kiện của đối phương!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhướng mày: "Được!"
"Giá!" Ôn Noãn kẹp bụng ngựa, ngựa Xích Thố màu đỏ lập tức giống như một đoàn lửa bay ra rất xa.
Nạp Lan Cẩn Niên hơi hơi mỉm cười, kẹp bụng ngựa, nhanh chóng đuổi theo.
Đúng lúc Quách Minh Diễm đuổi theo bọn họ.
Hai người đột nhiên tăng tốc, bay lên một trận cát bụi màu vàng, bắn đầy vào miệng nàng tal
Quách Minh Diễm nhìn đất đỏ trên đường, bóng dáng hai người đi xa, nhanh chóng tức chết rồi!
Nàng ta nhanh chóng đuổi theo.
Nạp Lan Cẩn Niên vẫn duy trì một đường thẳng tắp với Ôn Noãn, cho đến khi sắp đến cửa thành, hắn nhẹ kẹp bụng ngựa một cái, hô một tiếng: "Giái"
Con tuấn mã cao lớn mạnh mẽ màu đen liếc mắt khinh miệt nhìn Tiểu Hồng một cái, sau đó lại liếc mắt nhìn bốn cái chân ngắn nhỏ của nó một cái.
Tiếp theo nó quay đầu lại, bốn vó tung bay, nhanh chóng vượt qua ngựa của Ôn Noãn! Tiểu Hồng: "..."
Ôn Noãn: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên ghìm cương ngựa lại ở vị trí trước đó không xa, quay đầu lại nói với Ôn Noãn vừa mới chạy tới: "Muội thua rồi!"
Ôn Noãn cũng ghìm cương ngựa một cái, nhướng mày, vô lại nói: "Vừa rồi ta nói tỷ thí là ai chạy nhanh hơn thì người đó thua! Cho nên là huynh thua!"
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
"Đã đánh cuộc thì phải chịu thua, huynh phải đồng ý với ta một điều kiện!"
"Điều kiện gì?" Nạp Lan Cẩn Niên bất đắc dĩ nói.
Nương tử vô lại như vậy, hắn cũng không có cách nào!
Ai bảo đây là chính mình chọn?
"Về sau Đại Hắc này không thể chạy nhanh hơn Tiểu Hồng!" Ôn Noãn chỉ vào con ngựa đen.
Ai bảo nó khinh thường Tiểu Hồng của nàng!
Hắc mã: "..."
Dường như Tiểu Hồng có thể nghe hiểu Ôn Noãn nói, cằm khẽ nâng lên nhìn về phía hắc mãiI
Hắc mã phun một hơi từ trong lỗ mũi ra, thở phì phì quay đầu đi.
"Được!" Nạp Lan Cẩn Niên bật cười nói.
Hắc mã thiếu chút nữa quỳ!
Được được được, được cái gì!
Không được nịnh nọt như vậy!
"Đi thôi!" Mặt mày Ôn Noãn niềm nở, nàng kẹp bụng ngựa một cái, Tiểu Hồng lập tức chuyển động.
Tiểu Hồng quay đầu lại liếc mắt nhìn hắc mã một cái, sau đó lại liếc mắt nhìn bốn cái chân dài của nó một cái, quay đầu đi, ưu nhã nhấc bốn vó lên, từ từ đi vào thành!
Hắc mã: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận