Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 992: Tien Cung

Chuong 992: Tien CungChuong 992: Tien Cung
Một cung nữ đi lên: Hoàng hậu nương nương xin hãy căn dặn.”
Hoàng hậu nhìn nàng nhíu mày: "Vì sao lại là ngươi? Mẫu Đan đâu?"
"Chẳng phải Hoàng hậu nương nương vừa mới sai Mẫu Đan tỷ tỷ đi làm việc rồi sao?"
Lúc này hoàng hậu mới nhớ bà ta đã cho Mẫu Đan canh giữ bên ngoài mật thất.
"Ngươi sắp xếp thái giám bảo vệ cửa cung thật tốt, ai mà đến gần nhất định phải nhanh chóng đến bẩm báo ta! Còn nữa, ngươi cũng sắp xếp người đi tuần tra xung quanh Khôn Ninh cung, cho đến trời sáng một con ruồi cũng không được bay vào."
"Dạ." Thược Dược đáp lời rồi lui xuống đi sắp xếp người.
Sau khi nàng rời khỏi đây đã lập tức sắp xếp thái giám cùng cung nữ đi làm việc.
Xong rồi, nàng búng tay một cái: "Được rồi, mọi người chú ý theo dõi, nếu có người nào khả nghi đến gần thì phải lập tức thông báo!"
Ở nơi mọi người không nhìn thấy, dưới một cái cây lớn, có một con diều hâu đang ngồi ngáp.
Nó nghe thấy một tiếng vang lạch cạch khiến nó giật mình một cái.
Sau khi nó tỉnh táo mọi người đã giải tán, nó đập cánh bay đi dưới bóng đêm!
Cơm chiều qua đi, Nạp Lan Cẩn Niên đi dạo ở trong hoa viên.
Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay Ôn Noãn.
Tuy đã chuẩn bị mọi thứ thật tốt thế nhưng đối với chuyện liên quan đến tính mạng của nàng, hắn vẫn có chút lo lắng.
Lúc này có một tiếng diều hâu vang lên ở không trung.
Trên bầu trời tối đen, một con diều hâu đang lượn vòng sau đó lao xuống thẳng bên dưới!
Tiểu Hắc dừng ở trên bàn tay đang vươn ra của Ôn Noãn, nó đứng bằng một móng vuốt, và vươn ra móng vuốt còn lại nó muốn học động tác ok của Ôn Noãn.
Kết quả độ khó quá cao, thân diều hâu đã ngã về phía sau chổng hai chân lên trời.
Mấy ngày nay nó đều canh giữ ở cung hoàng hậu cả ngày lẫn đêm, khiến nó buồn ngủ đến mức thân thể cũng không linh hoạt!
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn nhìn thoáng qua nó.
"Muội đi thay quần áo, chúng ta tiến cung!"
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không yên tâm để nàng ở lại một mình trong phủ, phải để nàng ở dưới mí mắt của mình thì hắn mới yên tâm, cho nên hắn dứt khoát mang nàng đi theo bên mình.
Khác với sự lo lắng của Nạp Lan Cẩn Niên, Ôn Noãn lại vô cùng phấn khích!
Ôn Noãn lập tức gật đầu, dùng tốc độ nhanh hơn bình thường chạy về phòng thay một bộ đồ của Ngự lâm quân.
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Nha đầu này, có người hại nàng sao nàng có thể hăng hái đến vậy!
Nàng thay đổi xong một bộ quần áo, hóa trang một cái nàng đã lập tức biến thành một thiếu niên tuấn tú tư thế hiên ngang oai hùng. Nàng cầm hai viên, một viên màu trắng, một viên màu đen có kích cỡ bằng một cái trứng gà đem theo ra ngoài, nàng đưa cho tiểu Hắc: "Tiểu Hắc, ngươi đem cái vật màu đen này đặt ở nóc nhà của Khôn Ninh cung! Còn cái màu trắng này đặt ở nóc nhà của Tử Thần cung!"
Tiểu Hắc nhìn một viên thuốc có ánh vàng rực rỡ, cùng một viên thì đen như mực, hai mắt cũng tỏa sáng, nó nuốt nước bọt: Viên thuốc này là gì, có thể ăn được không?
Ôn Noãn đành phải nói: "Đây là đạn khói, ăn vào rồi sẽ không ngừng xì hơi ra màu cầu vồng!
Tiểu Hắc: "..."
Viên thuốc này là gì mà thần kỳ như vậy, thế mà còn có thể làm cho một con diều hâu xì hơi ra màu cầu vồng?
Tiểu Hắc tưởng tượng đến dáng vẻ không ngừng xì hơi ra khói cầu vồng của mình, nó cảm thấy ớn lạnh, hay là thôi đi.
Không ngừng xì hơi còn có khói cầu vồng, danh tiếng diều hâu một đời của nó còn đâu?
Tiểu Hắc dùng miệng ngậm viên thuốc màu vàng kia, rồi dùng móng vuốt túm lấy một viên thuốc đen như mực.
Sau đó, cả hai cưỡi ngựa tiến cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận