Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 118: Chương 118

Sau đó Từ Phương Nhã đồng ý lời tỏ tình của Dương Uy, khiến một người sống khỏe mạnh bị dọa điên, lại ghi âm lời thú tội của hắn gửi đến cục cảnh sát.
Thù hận đã xong, Từ Phương Nhã không còn tiếc nuối, huyết khí trên người tan hết, trở lại bộ dáng đoan trang của thiếu nữ thanh xuân.
Tình cảnh mấy ngày nay đối với Lý Miên Miên chỉ là một giấc mơ mông lung, không có chút ký ức. Dương Uy đã đền tội, cuộc đời của cô ấy sau này sẽ cách xa cặn bã.
Nói là Từ Phương Nhã lựa chọn Lý Miên Miên, không bằng nói là số phận khiến cô ấy chọn Lý Miên Miên. Cuộc đời của Từ Phương Nhã rất giống Lý Miên Miên, nhưng quỹ tích tương lai thì khác hoàn toàn, như vậy cũng tốt, xem như một Từ Phương Nhã khác chưa từng gặp Dương Uy đi hướng cuộc đời khác.
Từ Phương Nhã rũ mi mắt, đã báo được thù, cô ấy nên đi.
Châu Thiện bỗng bật người dậy, lấy ra ba cây nhang sợi, niệm lực ngưng tụ vào ngón tay, ánh lửa lóe lên, nhang sợi phút chốc đốt cháy.
“Đây là nhang độ hồn, ngươi không quen thuộc âm phủ, dưới đó có nhiều ác quỷ ăn con quỷ, lúc ngươi đi đầu thai hãy đi theo khói trắng của nhang độ hồn, những con ác quỷ kia sẽ không dám động vào ngươi."
Từ Phương Nhã lại lần nữa trịnh trọng gật đầu, không quên nhắc lại đứa con chưa chào đời của mình.
Châu Thiện không kiềm được vịn trán: “Ngươi trước tiên đi đầu thai, hồn trẻ thơ con của ngươi hẳn là còn ở gần con sông kia, hôm khác ta đi siêu độ cho nó sau.”
Từ Phương Nhã vừa mừng vừa buồn, nét mặt đượm sầu bi, một lần nữa cảm ơn, thân hình theo nhang độ hồn tựa làn khói tán đi.
Cảnh Kiều Kiều ở trên giường trở mình, dụi mắt ngồi dậy, trong âm thanh tràn ngập buồn ngủ:
“Sao cậu còn chưa ngủ?”
Châu Thiện lấy lại tinh thần:
“Tớ định đi vệ sinh, ngủ ngay đây.”
Cảnh Kiều Kiều mơ màng gật đầu, nhìn trân trân dưới đất, buồn ngủ bay biến đi hết, khó tin nhìn Châu Thiện:
“Đừng nói là cậu đái dầm nhé.”
Cảnh Kiều Kiều kinh khủng chỉ hướng vũng nước trước giường Châu Thiện.
Châu Thiện:
Mấy ngày nay Châu Thiện luôn muốn tìm một mối làm ăn để kiếm chút khoản thu nhập thêm, tiếp đó cô có thể mua điện thoại nhỏ chút giống như của Phó Kỳ Thâm, để khỏi phải mỗi lần gọi điện về nhà luôn phải xếp hàng lâu lắc trước buồng điện thoại trong trường học. Hiện tại còn được, đến mùa đông thì Châu Thiện không muốn ra đường chút nào.
Châu Thiện đang sầu không có việc làm thì mối làm ăn tự tìm đến.
Châu Thiện nhìn Du Thượng Lễ ở phía đối diện, sờ cằm ra chiều đăm chiêu: “Ý của ông là hoài nghi phong thủy trong nhà có vấn đề?"
Thì ra Du Thượng Lễ mới mua một căn biệt thự, trang hoàng xong xuôi, chờ mãi mới bay hết mùi, cả gia đình vội vàng dọn vào. Kết quả sau khi dọn vào thì người lớn trẻ nhỏ trong nhà hoặc bị bệnh, hoặc bị tai nạn, mấy hôm trước con gái út của ông trên đường đi bị xe đạp đụng, hiện tại chân trái còn khập khiễng.
La Quân là bạn tốt của Du Thượng Lễ, người này mở tiệm đồ cổ, ứng đối nhiều việc lạ lớn nhỏ, khuyên Du Thượng Lễ mời Châu Thiện đến xem phong thủy một lần. Thanh danh của Châu Thiện tuyệt đối đúng quy cách trong mắt hai người làm ăn này.
Châu Thiện trầm ngâm nửa ngày: “Cũng được, cuối tuần này tôi đi theo ông một chuyến.”
Biệt thự nhà Du Thượng Lễ ở gần núi Long Nhai giao lộ phía Tây, tuy núi Long Nhai mang danh là núi nhưng nó chỉ là một ngọn đồi cao mấy chục mét, lúc khu biệt thự còn chưa được xây thường có người trong thị trấn leo lên nhìn ra xa.
Châu Thiện ngồi xe riêng của Du Thượng Lễ nhanh chóng đến khu biệt thự núi Long Nhai. Biệt thự nhà họ Du nằm ở mé trong, Châu Thiện nhìn xe càng chạy càng cao, lông mày nhích nhẹ.
“Đến rồi.”
Du Thượng Lễ dừng xe, chỉ thấy gần đó lùm cây rậm rạp, thấp thoáng vài chỗ nóc biệt thự màu trắng.
Châu Thiện bước xuống xe nhưng không vội đi vào, chậm rãi đi mấy bước ở bên ngoài, nhìn thế núi và thành phố Bình Viễn tấp nập người đi đường bên dưới:
“Sao xây biệt thự ở lưng núi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận