Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 151: Chương 151

Vốn dĩ trong gương đồng không hề có gì, lúc này chậm rãi hiện ra một con rắn nhỏ, dường như còn đang bò ngúc ngoắc trong gương.
Châu Thiện cười lạnh một tiếng: “Muốn lấy ngày sinh tháng đẻ của ta lấy tinh huyết sinh khí của ta? Tu luyện thêm trăm ngàn năm nữa đi.”
Cô không hề lưu tình, thuận tay vỗ ra một luồng ánh sáng vàng, hung hăng vỗ lên gương đồng.
Rít —— Kèm theo một tiếng thét chói tai, con rắn nhỏ trong gương vặn vẹo, thân thể đứt thành bảy tám mảnh, đuôi còn đập loạn xạ, nó thậm chí còn giương đôi mắt đen như hạt đậu, oán hận mà cách gương đồng nhìn Chu Thiện một cái, sau đó chậm rãi lộ ra dáng vẻ tử vong, cứng ngắc biến mất ở trong gương đồng.
Cùng lúc ấy, Phàn Tiên Cô vẫn đang mỉm cười thảo luận với Nhiêu Xuân Cầm chuyện làm sao để cung phụng Thường tiên, đột nhiên hai mắt bà ta trì trệ, trên mặt nhanh chóng hiện lên vài vệt đen kịt, ánh mắt bà ta vô cùng kinh hãi, không thể tin nổi mà nhìn xuống ngực mình, miệng ộc ộc phun ra mấy ngụm máu đen, ngã thẳng xuống.
Khoảnh khắc bà ta ngã xuống, một đống cồm cộm trên ngực bà ta cũng theo đó rơi ra ngoài, nghiễm nhiên là một con rắn nhỏ đã bị chia thành bảy tám khúc.
Châu Gia Xương bị cảnh tượng quỷ dị này dọa nhảy phốc xuống đất, lư hương mà bọn họ vừa mua, vỡ nát vụn ra đất.
Phàn Tiên Cô vừa hay ngã xuống bên giường Nhiêu Xuân Cầm, Nhiêu Xuân Cầm hoảng sợ phát hiện khí đen trên mặt Phàn Tiên Cô men theo trán chui ra ngoài, chui vào trong chăn, chui lên người bà ta......
Châu Gia Xương bị dọa đến hồn phách chẳng còn lập tức báo cảnh sát, rồi lại gọi cấp cứu.
Đợi Phàn Tiên Cô được đưa tới bệnh viện, bên phía bệnh viện trực tiếp ra thông báo tử vong, độc rắn đã nhanh chóng ăn mòn dây thần kinh và não, khiến bà ta chết cứng người chỉ trong nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi.
Bên phía cảnh sát tạm giữ Châu Gia Xương dò hỏi về tình cảnh lúc đó, nhưng Châu Gia Xương lúc này chỉ mải lo hoảng sợ, hoàn toàn không để ý đến tình huống lúc đó thế nào, thậm chí còn không biết con rắn từ đâu chui ra. Ở quê rắn độc xuất hiện thường xuyên, cộng thêm con rắn đầu sỏ tội ác đó xác cũng đã đứt thành mấy khúc, chuyện này chỉ có thể cứ thế mà cho qua.
Cảnh sát thông báo người nhà vị Phàn Tiên Cô đó đến nhận xác, nhưng không ngờ vị Phàn Tiên Cô này một năm trước tự tới huyện La Hoa, lúc tới bên cạnh không có ai, thường ngày cũng hành tung không rõ ràng, ngay cả thông tin thân phận cũng không tra ra được, chỉ có thể tạm để thi thể lại nhà xác.
Cái gọi là Thường tiên kia quay đầu liền có thể cắn chết người cung phụng mình, Châu Gia Xương cũng ý thức được Thường tiên này có thể không phải là thứ gì tốt đẹp. Hắn ta bị tạm giữ vài ngày, cuối cùng vẫn là Châu Gia Bình đến sở cảnh sát đưa hắn ta về.
Bị tạm giữ mài giũa mấy ngày trong sở cảnh sát, Châu Gia Xương đúng là đã hiền hơn, Châu Gia Bình nói khích hắn mấy câu hắn ta cũng chỉ ngoan ngoãn chịu.
Hắn ta tắm rửa xong ăn một bữa cơm ở nhà anh trai rồi mới cầm theo sữa bò và các thứ dinh dưỡng khác Châu Gia Bình mua cho Nhiêu Xuân Cầm vội vã về quê.
Châu Gia Xương đang muốn đến đầu đường ngồi xe ba bánh, đột nhiên bị một trận ầm ĩ từ bên đường truyền tới thu hút sự chú ý.
Trong tay Châu Gia Xương còn xách lỉnh kỉnh không biết bao nhiêu thứ, tò mò kiễng chân chui vào trong đám người, thì ra là vở tuồng chính thất đánh đập tiểu tam trên đường.
Loại tuồng này không thường thấy ở huyện La Hoa nhỏ bé, còn sinh động hơn cả ti vi, thế nên Châu Gia Xương quên cả về nhà, hứng thú đứng đó thò đầu vào xem.
Ở giữa đám đông có ba người, hai nữ một nam, nam là một người đàn ông lực lưỡng mặc áo sơ mi dài quần thoải mái, tóc chải ngược vuốt keo bóng loáng, hai người nữ một người mặc váy hoa nhỏ, gương mặt khá xinh đẹp nhưng nhìn có chút đanh đá .
Bạn cần đăng nhập để bình luận