Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 200: Chương 200

Tâm tư đùa dai của Cao Ngọc Đình đột nhiên trỗi dậy, Mưa bay lất phất: Kết bạn cũng được, anh phải nói cho tôi biết tên anh trước, cả mặt mũi nữa.
“Bi ai của sương” không nói thêm lời nào, Cao Ngọc Đình lập tức thấy vô vị, nhẹ nhàng nhấp vào nút “Đăng xuất”.
Vừa hay trong tích tắc thoát ra khỏi phòng chat, cô ấy đột nhiên nhìn thấy “Bi ai của sương” lại gửi cho cô một tin nhắn: Trữ Song Hàn, tên của tôi.
Một cái tên có tác dụng quan trọng trong việc kết giao bạn bè khác giới, Cao Ngọc Đình dạy Ngữ văn, trời sinh có một loại khí tức đau thương lãng mạn, lúc cô ấy nhìn thấy cái tên này, tiếng lòng như có như không rung động một chút.
Đúng lúc này cũng vừa đến giờ, chỉ có thể treo máy rời khỏi.
Nhà cô ấy ở ngoại thành, lên lớp xong thì về nhà, ở nhà cô ấy lại không kìm được mà lên mạng. Nhưng lần này cô ấy lại không tìm thấy phòng chat đó.
Hơn một tháng sau, Cao Ngọc Đình lần nữa trời xui đất khiến thế nào mà đến quán net đó, lần này cô ấy rất thuận lợi đăng nhập vào phòng chat kia.
Sao khi vào, Cao Ngọc Đình mới cười tự giễu một cái, không nhịn được ôm đầu, cô luôn cảm thấy, tên Trữ Song Hàn kia giống như đã hạ cổ gì đó lên người cô, đến mức đã hơn một tháng rồi, cô ấy vẫn ghi nhớ cái tên này, thậm chí còn lần nữa đến phòng chat.
Trong phòng chat, vẫn như cũ chỉ có một mình Bi ai của sương.
Bi ai của sương: Em đến rồi.
Giọng điệu chắc chắn này, giống như đã tính được cô sẽ đến vậy.
Cao Ngọc Đình rất nhanh đã trở nên quen thuộc với Trữ Song Hàn, bọn họ nói đủ thứ chuyện từ thiên văn địa lý đến nhân sinh triết học, lúc này Cao Ngọc Đình mới phát hiện mình và Trữ Song Hàn thì ra có nhiều điểm chung đến vậy.
Dưới sự thăm dò trước sau mấy lần của Trữ Song Hàn, Cao Ngọc Đình rất nhanh đã đồng ý với yêu cầu hẹn hò của hắn.
Tiếp theo đó, Bi ai của sương liền đưa ra yêu cầu gặp mặt.
Cao Ngọc Đình vui vẻ hớn hở đi hẹn hò, lúc nhìn thấy người đến, cái nhìn đầu tiên cô đã lún sâu.
Đối phương cao cao gầy gầy, làn da trắng bóc gương mặt tuấn tú, giữa đôi mày chứa ý sầu không tan được, hai tay đút vào túi quần, đứng dưới gốc đào nở rộ đợi cô ấy vào ban đêm, đã dễ dàng đánh trúng trái tim cô ấy.
Khi Trữ Song Hàn đề xuất đến nhà hắn tụ tập một phen, Cao Ngọc Đình trầm ngâm một lúc liền đồng ý.
Tình đầu của cô ấy là lúc học đại học, ở một mình đến giờ cũng vẫn chưa tìm thêm một ai khác, cô ấy là người con gái của thế kỷ mới, tự nhiên cũng không có tư tưởng bảo thủ thiết tháo gì, nếu như có một đêm vui vẻ, cô ấy cũng không ngại.
Trữ Song Hàn gọi một chiếc taxi, dùng dây vải bịt mắt cô ấy, tận tình nắm tay cô ấy đi về phía trước, nói với cô ấy đã chuẩn bị một bất ngờ lớn cho cô ấy ở nhà.
Tình yêu đẹp đẽ như vậy, Cao Ngọc Đình đắm đuối trong sự ngọt ngào không thể thoát ra, người trong lòng dắt tay cô ấy đi mãi đi mãi, sau khi đi qua một con đường rất dài mới buông tay ra.
Hơi thở của người yêu bên cạnh rất nhanh đã biến mất, cô ấy nghi hoặc muốn giật mảnh vải bịt mắt ra, nhưng phát hiện mảnh vải càng giật càng chặt, cuối cùng chìm sâu vào hốc mắt cô ấy, truyền tới từng cơn đau đớn kịch liệt, thế giới hoàn toàn trở nên tăm tối......
Ngay lúc đó, cô ấy sợ hãi nghe thấy, trên sàn truyền tới tiếng “cộc cộc” quỷ dị.
......
Châu Thiện mấy chữ nhỏ đỏ máu trên màn hình máy tính rồi rơi vào trầm tư.
Bi ai của sương: Em đẹp lắm.
Bi ai của sương: Tôi rất thích em.
Phong thủy bí bảo: Cám ơn.
Khóe miệng Châu Thiện nhếch ra một nụ cười xấu xa, nhanh chóng lướt trên bàn phím gõ chữ trả lời: Đáng tiếc anh quá xấu, chúng ta không hẹn hò.
Châu Thiện nhấp vào gửi đi dòng chữ này, sau đó trực tiếp tắt màn hình máy tính, đứng dậy vươn người uể oải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận