Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 213: Chương 213

Hơn nữa, thủ đô lưu lượng người đông đúc, điểm này có lợi cho việc cô làm công đức.
Cho nên, sau khi trằn trọc suy nghĩ, Châu Thiện đã chọn thủ đô.
Thành tích ban đầu của cô vốn dĩ không chống đỡ cho cô được vào trường cấp ba trọng điểm, nhưng Châu Thiện có chút thủ đoạn nho nhỏ, gần như tương đương với việc gian lận.
Đầu tiên, sức mạnh thần hồn của cô mạnh mẽ, chỉ cần đừng xóa ký ức ra khỏi thần hồn như ban đầu, tất cả ký ức đều sẽ lưu lại bên trong, cô muốn xem là xem, đây đã có thể gọi là một cái BUG rất lớn rồi. Châu Thiện vẫn rất xem trọng thi lên cấp ba, cho nên vào hôm đó cô đã làm cho mình một lá bùa tịnh tâm, loại bỏ tất cả tạp niệm, tập trung toàn bộ tinh thần vào bài thi, cuối cùng cô không ngoài dự liệu giành được điểm cao.
Trình độ trong lớp vốn dĩ cũng chỉ ở top mười, lúc thi lên cấp ba lại thành một con hắc mã, thành công bước lên top ba toàn trường. Đương nhiên, hạng nhất vẫn là Phó Kỳ Thâm gần đạt điểm tuyệt đối, con hàng này là một tên biến thái, Châu Thiện vừa dùng bùa tịnh tâm, ở trường thi càng điên cuồng lục lọi ký ức suýt chút nữa vắt kiệt luôn bản thân mình.
Phó Kỳ Thâm hai năm nay tiến hành không ít “chuyện làm ăn” với cô, cũng không thấy cậu đặt tâm tư lên chuyện học hành bao nhiêu, nhưng Phó Kỳ Thâm lại luôn nhẹ nhàng thi được hạng nhất toàn trường, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ, so ra trong toàn tỉnh, cũng chỉ có một người thi được thành tích bằng điểm với cậu.
Hào quang của học bá, có đôi khi thật sự hâm mộ không nổi. Cô vào được cấp ba vẫn nhờ vào chút mối quan hệ của nhà họ Phó, vốn dĩ nhà họ Phó định để Phó Kỳ Thâm ở lại Trung học cơ sở số Một học tiếp, cuối cùng không biết thế nào đã thay đổi ý định, quyết ý cho Phó Kỳ Thâm lên phía bắc.
Hai người phụ nữ Phan Mỹ Phượng và Trì Thu Đình bối cảnh thân phận khác biệt, nhưng hiếm thấy nói chuyện hợp nhau, vẫn thường xuyên liên lạc. Phan Mỹ Phượng không biết con gái nhà mình nhờ vào chút quan hệ của nhà họ Phó mới đi thủ đô, cả ngày ôm lấy điện thoại khẩn thiết nhờ vả Trì Thu Đình để hai đứa trẻ chăm sóc lẫn nhau.
Trì Thu Đình gắng nhịn, trong lòng thực sự muốn nói ra cái câu “trên thực tế là nhà chúng tôi muốn nhờ con gái chị giúp chăm sóc giúp con trai”.
Giữa tháng tám, người nhà họ Châu và người nhà họ Phó cùng lên phía bắc, tiễn hai đứa trẻ đi báo danh.
Phan Mỹ Phượng nhìn con gái ngày một lớn, trong lòng không phải không có nuối tiếc, nắm thịt nhỏ bé mềm mại ngày nào, chớp mắt một cái đã lớn vậy rồi, hơn nữa làm cha mẹ như bọn họ cũng không nắm rõ suy nghĩ trong lòng con gái, chỉ có thể nhìn con gái chậm rãi bay ra khỏi cái tổ ấm áp như con ưng con, mà bọn họ đã già rồi, bay không nổi nữa.
Hai nhà vẫn luôn đợi tới ngày bọn họ đi báo danh, mới lưu luyến rời khỏi thủ đô.
Nhà họ Phó có một bất động sản ở thủ đô, hai nhà liền ở tại căn nhà đó, cách trường cấp ba không quá xa, đi bộ khoảng chừng hai mươi phút. Châu Gia Bình vốn muốn cho Châu Thiện trọ trong trường, cuối cùng lại bị một hồi lời ngon tiếng ngọt của con gái thuyết phục, cắn răng thuê cho cô một gian ở gần căn nhà của nhà họ Phó, bình thường để bảo mẫu mà nhà họ Phó mời về chăm sóc sinh hoạt.
Châu Thiện chọn trọ ngoài cũng là có nguyên nhân, việc học không thể lỡ dở, nhưng việc làm ăn cũng không thể không làm, ba năm cấp hai bởi vì cô chọn trọ trong trường nên mới bị cản trở nhiều, học sinh trọ ngoài thì tha hồ lựa chọn, chỉ cần xin phép thậm chí có thể tự học tại nhà buổi tối, thời gian của cô cũng dư dả nhiều.
Tiễn cha mẹ lưu luyến không rời ở nhà ga, dáng vẻ Châu Thiện lờ mờ có chút thẫn thờ, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào đám người ở cổng soát vé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận