Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 215: Chương 215

Chẳng trách nhiều người như vậy chen chúc không ra gì trên con đường này.
Có điều, ông chủ kia định sẵn là phải thất vọng rồi, Châu Thiện trong lòng hiểu rõ, tảng đá phỉ thúy thô cao bằng người trưởng thành kia, nhìn chất liệu hoa văn đều cực kỳ khá, đầu nước gần như là tuyệt phẩm, nhưng chỉ có chất đá rộng bằng ngón tay là phỉ thúy thật, những chỗ khác toàn là đá.
Cái này nhiều nhất chỉ có thể đáng giá mười ngàn, nếu nói một triệu, vậy ông chủ giàu xổi kia thật sự phải chịu thiệt.
Sư phụ cắt điều khiển máy móc cẩn thận hạ dao xuống, vừa cắt được một dao, đám người vây xem đã bùng nổ từng hồi reo hò, tảng phỉ thúy xanh bên dưới chất đá sắc nước dập dờn, màu sắc ôn nhuận, chính là cực phẩm trong phỉ thúy —— xanh đế vương.
Sự vui mừng trên mặt ông chủ ngày càng nhiều, gần như là cười toe toét.
Con người Châu Thiện rất lạ, không thích lắm chuyện nhìn thấy quá trình từ ngập tràn hy vọng đến mất mát của người khác, vì vậy khẽ kéo tay áo của Phó Kỳ Thâm: “Chúng ta đi thôi.”
Phó Kỳ Thâm khó hiểu: “Sao thế ?”
Vừa nãy cậu không phải vẫn xem rất vui sao?
Châu Thiện lắc đầu, hơi lộ ra tiếc nuối, nhìn sang tảng đá thô trên bục triển lãm kia.
Phó Kỳ Thâm nhanh chóng lĩnh hội được ý của cô: “Cậu nói tảng đá đó là giả?”
Châu Thiện nhỏ giọng trả lời cậu: “Cũng không phải, chỉ là đồ làm cảnh, không đáng tiền.”
Bởi vì mở ra được phiến xanh đế vương đó, sư phụ cắt càng thêm cẩn thận, mấy phút mới chậm rãi vạch một đường chừng vài centimet.
Rất nhanh, bên dưới xanh đế vương chưa đến một lóng tay, lộ ra chất đá màu xám, đám đông vây xem rất nhanh đã phát ra tiếng xùy, cũng nhìn rõ tảng đá thô cao cấp này có tiếng không có miếng.
Ông chủ lớn ngồi trên bục đang thỏa thê đắc ý sắc mặt giờ hết trắng lại xanh, ánh mắt không nén được liếc sang một hướng, mới cắn răng nói với sư phụ: “Tiếp tục cắt.”
Nhưng khả năng trong một tảng đá thô tồn tại hai miếng phỉ thúy là cực thấp cực thấp, Châu Thiện quay người rời đi.
Sau lưng lại bùng phát từng hồi reo hò.
Châu Thiện lập tức khựng lại, quay ngoắt đầu nhìn lên trên bục triển lãm.
Tảng đá trên bục nhanh chóng được cắt xuống dưới bàn tay thuần thục, bong ra kha khá, lộ ra bên trong khối phỉ thúy ngọc nhu lung linh rực rỡ —— phỉ thúy pha lê ngậm nước.
Không, cái này không thể nào, vừa nãy cô rõ ràng đã dùng tuệ nhãn thăm dò qua, tảng đá thô này ngoại trừ phiến xanh đế vương nhỏ trên đỉnh kia thì chính là hàng làm mẫu, tuyệt đối không thể nào cắt ra phỉ thúy pha lê ngậm nước!
Đột nhiên, mũi của Châu Thiện khịt khịt, vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ nhìn lên ông chủ địa ốc tai to mặt lớn tươi cười hớn hở trên bục kia, cũng chính là chủ nhân của khối đá thô phỉ thúy này.
Trên người ông ta, có một loại khí tức khác lạ.
Khí tức của Kumanthong.
Kumanthong là thánh vật có hơn trăm năm lịch sử đến từ Đông Nam Á, cũng được gọi là “Kim đồng tử” hoặc “Phật đồng tử”, dùng các vật liệu khác nhau tạo thành dáng vẻ trẻ con, trải qua sự gia trì của cao tăng hoặc pháp sư, để linh hồn của đứa trẻ phá thai hoặc chết do sự cố nhập vào. Kumanthong được đưa cho nhân sĩ tín thiện thờ phụng cúng bái, để bảo vệ nhà cửa. Người cung phụng cũng vì cung phụng Kumanthong mà tích phúc cho mình và con cháu đời sau. Thức ăn chính của Kumanthong là hương hỏa, trời sinh lương thiện.
Nếu chỉ có như vậy, Kumanthong không khác gì mấy với một số linh thú trấn giữ nhà cửa trong phong thủy của Hoa Hạ.
Nhưng nó không chỉ có như vậy.
Pháp lực của Kumanthong có cao thâm hay không, không chỉ xem cao tăng hoặc pháp sư gia trì nó, còn có một điểm quan trọng —— linh hồn đứa trẻ nhập vào Kumanthong.
Oán khí hoặc linh lực của linh hồn đứa trẻ càng nặng, sức mạnh của Kumanthong cũng càng cao, có thể chiêu tài, có thể bảo vệ, có thể đuổi tà, có thể......giết người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận