Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 276: Chương 276

Sắp cuối năm, trong công ty đang rất thiếu người, tại sao lúc này cấp trên đưa ra cho hắn nghỉ dài hạn? Chỉ có một khả năng, muốn tìm người nhận thay công việc của Khuê Sinh Dũng.
Khuê Sinh Dũng cực khổ vất vả làm trong công ty này mười lăm năm, cấp trên không tiện đá đít hắn, cho nên mới nghĩ ra loại phương pháp này để dần loại hắn khỏi cuộc chơi.
Khuê Sinh Dũng thầm hiểu, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng hơi mệt mỏi, không muốn tranh giành gì nữa.
Mấy ngày nay, mỗi đêm Khuê Sinh Dũng đều mơ thấy mẹ của mình, trong đầu luôn hiện ra bóng dáng mẹ đeo tạp dề, chạy khắp nơi gọi hắn về nhà ăn cơm.
Hắn nhớ nhà, nhớ mẹ, nhưng đứa con bất hiếu như hắn làm sao có mặt mũi đi gặp bà?
Khuê Sinh Dũng giống như cái xác biết đi, đối diện ánh mắt khác lạ của cấp trên, hắn không biện giải nửa câu cho mình:
“Được, tôi nghỉ ngơi.”
Mười lăm năm nay, trừ ngày nghỉ ra Khuê Sinh Dũng không nghỉ phép ngày nào, có tăng ca liền tăng ca, dù lúc cuối tuần cũng muốn kiếm thêm tiền cho vợ con, sáng tạo hoàn cảnh tốt hơn cho họ.
Hắn luôn bận rộn không ngừng nghỉ, quên mất luôn có mẹ ruột khổ sở chờ mình.
Nhiều năm qua, hắn đã xem nhẹ nhiều thứ.
Bởi vì nghỉ nên Khuê Sinh Dũng về nhà sớm hơn vài tiếng đồng hồ. Hắn mở cửa ra, nghe trong phòng ngủ có tiếng rào rào, dường như có ai đang lục lọi đồ vật.
Là vợ, cô ta đang lục lọi hộc tủ tìm gì đó, Lý Tuệ Yến nhìn thấy Khuê Sinh Dũng thì sắc mặt có chút lo lắng.
Khuê Sinh Dũng hỏi cô ta:
“Cô đang tìm cái gì?"
Lý Tuệ Yến rất nhanh lại cả vú lấp miệng em hỏi:
“Cuốn sổ tài khoản kia đâu?”
Làm vợ chồng nhiều năm, Khuê Sinh Dũng lập tức hiểu ý của cô ta, nhíu mày hỏi:
“Cô muốn làm gì?”
Lý Tuệ Yến vuốt tóc mai:
“Anh cũng biết cha mẹ và gia đình em trai của tôi ở bệnh viện chờ dùng tiền, em trai tôi không có tiền để dành, mấy tháng sắp tới nó bị thương ở chân không thể đi ra ngoài làm việc, tôi làm chị phải đỡ đần cho em. Anh hãy lấy sổ tài khoản ra, để tôi rút ít tiền.”
Đôi khi người ta càng giận thì càng tỏ ra bình tĩnh, Khuê Sinh Dũng đang trong tình trạng này:
“Đó là tiền học của Niệm Niệm.”
Tiền lương của Khuê Sinh Dũng xem như khá cao trong bạn cùng lứa, nhưng bởi vì Lý Tuệ Yến tiêu xài rộng rãi, kiếm bao nhiêu đều hết ngay trong tháng. Chờ sau khi sinh ra Khuê Niệm Niệm, Khuê Sinh Dũng cảm thấy như vậy khó mà sống lâu dài, hắn mặc kệ vợ khóc quấy, mỗi tháng rút một phần ba tiền lương cất vào sổ tài khoản khác, xem như học phí cho con gái.
Khuê Sinh Dũng có thể nhịn bất kỳ thứ gì, nhưng không thể nhịn được vợ muốn mò tay vào cuốn sổ tài khoản này, lấy tiền học của con gái mình trợ cấp cho nhà mẹ!
Lý Tuệ Yến dùng ánh mắt xem đồ ngốc để nhìn Khuê Sinh Dũng:
“Niệm Niệm là con gái, học trường tốt như vậy làm gì? Tôi cũng đi học trường tiểu học dưới quê, kiếm trường nào gần đây là được, sao anh cứ phải cho nó học trường tiểu học quý tộc lãng phí tiền làm gì? Bây giờ cha mẹ của tôi thiếu tiền xài, anh hãy lấy sổ tài khoản ra trước đã.”
Khuê Sinh Dũng yên lặng nhìn cô ta: “Không đưa.”
Lý Tuệ Yến nổi giận:
“Khuê Sinh Dũng, đồ không lương tâm! Anh sờ lương tâm của mình, tự hỏi xem cha mẹ của tôi tốt với anh biết bao nhiêu hả? Giờ họ nằm trong bệnh viện, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, chút tiền ấy đều không chịu cho, anh còn là con người không?”
Khuê Sinh Dũng nhìn bộ dạng quê quá hóa giận của vợ, trong lòng nổi lên lạnh lẽo:
“Được, vậy cô nói xem bọn họ tốt với tôi từ bao giờ?”
Toàn bộ nhà họ Lý đều sống dựa vào hút máu của hắn, nhưng đối đãi y như người đến ở rễ. Ngay cả tiền rượu tiền thuốc lá của cha vợ cũng bắt hắn trả, nhưng suốt ngày bày ra dáng vẻ người lớn răn dạy hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận