Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 306: Chương 306

Các thôn dân đồng dạng cũng bị nét mặt ác nghiệt của ông Năm dọa, hai mặt nhìn nhau, không kiềm được cầu xin giùm cho bà ta, nhưng ông Năm không dao động.
Lúc ấy bà nội Năm không ngờ ông Năm sẽ nhẫn tâm đến mức diệt khẩu, bà ta cố gắng nắm lấy tiền cược duy nhất mà mình có được, bà ta giỏi về y.
Tuy rằng thôn dân chỉ thỉnh thoảng bị bệnh, nhưng thôn dựa vào núi, có nhiều sâu rắn chuột kiến, thường có người vào núi bị cắn, cộng thêm thôn dân ngẫu nhiên cũng sẽ có người bị thương, nơi này cách xa thành phố, lỡ xảy ra mạng người là điều thôn dân không muốn thấy nhất.
Phụ nữ chết thì không sao, nhưng nếu đàn ông chết sẽ phá vỡ cân bằng trong năm năm một chết một sống. Đàn ông trong thôn vốn đã không nhiều, nếu bởi vì thiên tai ngoài ý muốn chết thêm vài người, bé trai sinh ra vẫn theo quy luật cách năm năm một đứa, có số lượng giới hạn thì sớm muộn gì sẽ mất dòng giống.
Cho nên cần phải có bác sĩ nông thôn, ngặt nỗi bác sĩ cũ đã chết, không có người kế thừa, bác sĩ từ ngoài vào cũng chuyển đi nơi khác, trong thôn chỉ còn mình bà nội Năm giỏi chữa bệnh.
Bà nội Năm tuyệt đối không ngờ tài học lúc nhỏ bà ta ghét nhất hiện giờ thành bùa hộ mệnh của mình.
Sau khi thôn dân mở cuộc họp thương thảo thì quyết định giữ lại mạng sống của bà nội Năm, không chỉ vì bà ta có y thuật, càng vì bà ta là vợ của ông Năm.
Nhưng đám thôn dân này yêu cầu bà nội Năm phải quỳ trước bài vị tổ tông thề rằng tuyệt đối không được để cho bên thứ ba biết việc này. Dường như bọn họ rất tin vào cái gọi là tổ tông, sau khi bà nội Năm thề thì họ hoàn toàn tin bà ta.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là vì ngày xưa bà nội Năm một mình theo ông Năm vào thôn, người thân của bà ta đều chết hết, lúc bà ta vào thôn còn là thiếu nữ thanh xuân, sau này gả cho ông Năm, một lòng chỉ có ông ta.
Còn rất nhiều chuyện bà nội Năm không biết, thí dụ như lúc ấy ông Năm rời thôn chỉ vì tìm thiếu nữ làm âm thân với thôn dân, thật ra lúc ấy xem trúng bà ta. Khi ông Năm nhìn thấy bà nội Năm thì bà ta thắt bím vừa thô vừa đen, sạch sẽ xinh xắn cười với ông Năm, hút mất hồn của ông ta.
Hai người vừa gặp đã thương, cho nên ông Năm thay đổi cô dâu khác.
Bà nội Năm cũng không biết rằng ông Năm bề ngoài không tới ba mươi tuổi nhưng thật ra lúc ấy đã già tám mươi mấy tuổi rồi.
Sau này bởi vì không cần e dè bà nội Năm nữa, cộng thêm có ông Năm nên bà ta tiếp xúc bí mật trong thôn càng lúc càng nhiều. Sau khi ông Năm tới tuổi thọ chết đi, người đàn ông làm chủ thôn cũng thay đổi, bà nội Năm đức cao vọng trọng được đề cử làm người cầm đầu mới của thôn.
Bà nội Năm là người ngoài thôn đầu tiên tiếp xúc bí mật trong thôn, sau khi ông Năm chết, gánh nặng giúp đàn ông đã chết chọn âm thân rơi lên vai bà ta, thậm chí chính bà ta chọn âm thân cho ông Năm.
Bà nội Năm đứt quãng kể, Châu Thiện rơi vào trầm tư.
thôn này kỳ lạ nằm ngoài sức tưởng tượng của Châu Thiện, chưa từng nghe hay thấy.
"Tại sao năm năm mới chết một người? Cố tình cách năm năm sinh ra một người? Tại sao phải kết hợp âm thân?”
Châu Thiện có nhiều thắc mắc, nhưng bà nội Năm dù sao là phụ nữ từ xứ ngoài đến, cộng thêm thời gian thay đổi, rất nhiều bí mật đã không thể thấy ánh sáng mặt trời, bà ta không cách nào trả lời cho Châu Thiện, chỉ biết kinh khủng nhìn cô.
Châu Thiện mở tuệ nhãn nhìn vào mắt bà nội Năm một hồi lâu, nhìn đến khi cảm thấy chóng mặt mới khép mắt lại, lạnh giọng nói:
“Bà giỏi trong vai trò làm ma cọp vồ lắm. Lúc trước bà biết trong thôn có tập tục chôn sống thiếu nữ, trong lòng dù gì còn chút lòng thương hại, còn bây giờ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận