Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 316: Chương 316

Đạo sĩ Trương: Bùa tình duyên? Thằng nhóc kia còn vẽ thứ quỷ này? Sư môn không nghiêm, gia môn bất hạnh.
Chân nhân Cao: Thật ra trọng điểm của tôi là tại sao cô bé có đồ đệ nam cũng mười sáu tuổi?
Châu Thiện liếc khuôn mặt tinh trí của Phó Kỳ Thâm, nghịch ngợm gõ chữ: Tôi có nói đó là nam sao? Vì cũng là con gái nên tôi mới giận hơn.
Đạo bà Mạc: Người trẻ tuổi thời nay
Đạo sĩ Trương: Ghê gớm
Hòa thượng Vương: Nữ hả, xin chịu thua.
Cuối cùng, Trần Thiên Tông có uy vọng cao nhất đứng ra: Thằng khốn đó, chờ nó xuất quan sẽ biết tay. Tiểu Châu hãy đợi hai ngày.
Châu Thiện tự nhiên tin tưởng nhân phẩm của Trần Thiên Tông, cô hơi đắc ý cất di động. Gian thương Triệu Huy sẽ phải ăn đau khổ đây, tiền tài là việc nhỏ, bùa tình duyên tuyệt đối là việc lớn. Phần lớn bùa tình duyên đã bị cấm sử dụng, bởi vì đây là đạo cụ khiến người trái với lòng mình, thầy phong thủy vẽ ra loại bùa này và lợi dụng nó thì sẽ tăng lên mệnh ngũ tệ tam khuyết.
Triệu Huy chẳng những vẽ, còn cho vị thành niên sử dụng.
Châu Thiện quyết định, lát nữa sẽ liên lạc với Thẩm Băng, chờ Triệu Huy xuất quan bị Trần Thiên Tông tính sổ nhất định phải chụp hình cho cô ấy xem.
Lúc này trong nhóm tuyên bố một nhiệm vụ, là đạo bà Mạc đăng lên.
[Nhiệm vụ: Xem phong thủy cho cầu Đại vịnh sông thủ đô. ebooktruyenfull.vip - ebook truyện giá rẻ
Hình: không.
Trần thuật: Cầu Đại mới xây, đã đổ xi măng mấy ngày nhưng mãi không thể rắn lại, chưa biết nguyên nhân.
Bổ sung: Bà già hơi đau eo, định đi khám bác sĩ nên không thể bốn giờ chiều đến cầu Đại vịnh sông thủ đô như đã hẹn.
Thù lao: Nhà thầu chính phủ trả tiền riêng, năm mươi nghìn.]
Khi thấy phần thù lao thì người trong nhóm đều thầm hiểu. Giá năm mươi nghìn thật sự là quá thấp, đặc biệt là cây cầu kia là công trình lớn, dính líu nhiều mặt.
Người trong Hiệp hội Khoa học Huyền học đều là cây đa cây đề trong giới phong thủy, bình thường nhận đơn hàng đều sẽ không thấp hơn một trăm nghìn, thế mà hạng mục lớn này chỉ cho năm mươi nghìn, thật sự là quá keo kiệt. Rồi lại không thể nói đạo lý với đối phương, chỉ có thể chuyển nhiệm vụ như khoai lang phỏng tay này cho người khác.
Cũng bởi vì nguyên nhân này nên khi đạo bà Mạc tuyên bố nhiệm vụ mãi không thấy ai nhận.
Châu Thiện ngẫm nghĩ, gõ chữ: Tôi nhận.
Lần này ngay cả đạo sĩ Trương đều không kiềm được lèm bèm: Sao cô bé lại nhận được? Còn là nhiệm vụ lộ rõ có hố.
Châu Thiện lười biếng trả lời: Vì gần.
Cầu Đại vịnh sông thủ đô cách chỗ bọn họ đang ở không xa, đi bộ mười phút là tới, bây giờ mới hơn ba giờ, tới nơi vừa đúng bốn giờ.
Hơn nữa công trình lớn như vậy, xây cầu lót đường rất dễ tích lũy công đức, chỉ cần làm được một việc thì Châu Thiện sẽ tích lũy được nhiều công đức. Kêu làm miễn phí cô cũng đi chứ nói gì còn có năm mươi nghìn tệ tiền công.
Khi nhận được đơn này thì Châu Thiện siêu hưng phấn.
Với người khác thì đây là nhiệm vụ có hố, nhưng với Châu Thiện thì có bao nhiêu cô đều lấy hết.
Châu Thiện cũng nghe về cầu Đại vịnh sông thủ đô, nằm ở khu vực phồn hoa trung tâm thủ đô, là hạng mục bắt đầu từ hai năm trước nhưng mãi chưa xong. Nguyên thủ đô chỉ có một con sông, vị trí cầu Đại vịnh sông thủ đô vừa lúc nằm ở khúc sông chảy xiết nhất. Trước khi cầu Đại vịnh sông thủ đô xây xong, muốn lái xe qua sông phải vòng một con đường rất xa, đi qua cây cầu khác mới được.
Nếu cầu Đại vịnh sông thủ đô thành công thông xe thì dòng xe cộ không cần vòng một quãng lớn nữa.
Lúc xây cầu thường sẽ thi công từ hai bên bờ rồi nối từ giữa, tức là ‘ghép vào’. Hai đầu cầu Đại vịnh sông thủ đô đã xây xong, nhưng mãi không thể ghép lại, còn cách khoảng một mét thì ván lát bắc qua sẽ rớt, đổ xi măng lên sẽ không khô, hàn thép sẽ gãy, việc lạ liên tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận