Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 330: Chương 330

Giường rất lớn, có thể cho ba, bốn người ngủ cùng nhau. Châu Thiện hít sâu một hơi, cứng rắn dời mắt khỏi giường gỗ đỏ to lớn kia.
Hai mặt tường sát giường gỗ đỏ và vách tường phía sau giường in đầy dấu tay của con nít, nhỏ xíu.
Sắc mặt của Châu Thiện trầm trọng hơn nhiều, ra chiều đăm chiêu nhìn Lương Vi, cố nén không mở miệng.
Mặt Châu Thiện lạnh băng lần mò trên giường, rất nhanh mở ra miếng lót bên dưới, giường này rỗng ở giữa, cô ném hết chăn gối nệm xuống đất, xốc ván lót giường lên lộ ra lỗ hổng to.
Trong lỗ hổng to trống rỗng, phía bên phải có mấy đốm đen, Châu Thiện quẹt tay vào phát hiện thứ này là tia lửa đốt trên giường mà ra.
Hiển nhiên nơi này từng đặt bàn thờ.
Sắc mặt của Châu Thiện cực kỳ khó coi:
“Cô Lương, cô chưa từng nói với tôi là cô còn nuôi tiểu quỷ.”
Nào ngờ vẻ mặt Lương Vi kinh ngạc đáp:
“Tôi không nuôi.”
“Đừng giả vờ, khi tôi vừa gặp cô đã cảm giác hơi thở trên người cô hơi lạ, âm khí rất nặng. Đây là nhà của cô, phòng của cô, trong phòng này từng nuôi tiểu quỷ, không phải cô thì là ai?”
Căn hộ ở đây bán với số lượng giới hạn, Lương Vi nhờ vào mối quan hệ mới cướp được, phòng mới tinh, lúc trước tuyệt đối không có người vào ở.
Cộng thêm chiếc giường này rõ ràng là của Lương Vi, bởi vậy nên Châu Thiện mới hoài nghi cô ấy.
Lương Vi cười gượng nói:
“Nuôi tiểu quỷ? Đại sư, tôi thậm chí không biết phương pháp nuôi.”
Châu Thiện nhìn chằm chằm bụng của Lương Vi:
“Cô từng sảy thai, đúng không?”
Lương Vi sợ hãi giật nảy mình, phản ứng đầu tiên là ôm bụng của mình:
“Sao cô biết?”
Sau Tết Lương Vi và Dương Lạc Hoài đính hôn cũng vì cái thai trong bụng, gia cảnh của Dương Lạc Hoài bình thường, vốn cha mẹ cô không đồng ý, nhưng bởi vì cô ấy mang thai đành chấp nhận. Nào ngờ sức khỏe của Lương Vi yếu, hai người vừa đính hôn không lâu thì thai nhi chưa đầy hai tháng của cô ấy chảy máu mất.
Cô ấy yêu con nít nhất, sao có thể đi nuôi tiểu quỷ được?
Lương Vi giải thích rồi nhưng Châu Thiện vẫn không tin.
Cô đã mở tuệ nhãn, nhìn rõ mọi thứ trên người Lương Vi.
Trên vai của Lương Vi, hai bên trái phải đều nằm sấp một con tiểu quỷ, màu da trắng bệch, mắt to tối om.
Châu Thiện không nói cho Lương Vi biết có ít nhất ba con quỷ quấn lấy cô ấy, sợ nói ra sẽ dọa Lương Vi.
Châu Thiện hỏi:
“Cô mất cái thai kia như thế nào?”
Mặt Lương Vi cay đắng: “Trong phòng bếp có một bãi nước, lỡ đạp lên bị trượt ngã.”
“Vũng nước?”
“Đúng rồi, mời dì giúp việc, nhưng hôm ấy không lau sàn sạch, dưới sàn đọng nước.”
Lương Vi mở ra máy hát, huyên thuyên lải nhải một đống. Mấy tháng nay liên tiếp xảy ra chuyện khiến Lương Vi không nhịn được nữa, nên mới mời thầy phong thủy.
Trong đoàn kịch, Lương Vi suýt bị cánh tay lắp camera đập trúng, lái xe thì sẽ gặp tai nạn không lớn không nhỏ, may mắn không bị thương. Còn có một lần ra ngoài bơi lội, chân rút gân suýt chết chìm trong bể bơi, các bạn bè đều vào biệt thự mở party, ngay lúc đó bên ngoài chỉ có một mình cô ấy, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, cuối cùng không biết cô ấy lấy đâu ra sức lực liều mạng leo lên bể bơi, tự giành lấy mạng sống.
Ngay cả Châu Thiện đều cảm thấy Lương Vi siêu xui xẻo.
Nhưng vô lý, xem mệnh cách của Lương Vi thì năm mười mấy tuổi có một kiếp nạn lớn, sau khi vượt qua hẳn là thuận buồm xuôi gió mới đúng, tại sao gặp nhiều trắc nhở như thế?
Lương Vi buồn bực mấy tháng, mở ra máy hát thì không dừng được, đổ hết tâm sự.
Sau khi liên tục gặp xui, Lương Vi ở trong giới giải trí cũng gặp lắm chuyện bực bội. Trong công ty gần đây ký thêm người mới, bộ dạng giống cô ấy ba phần, ra nghề với danh nghĩa ‘Lương Vi nhỏ’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận