Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 335: Chương 335

Dấu tay máu không phải máu người mà là máu heo tươi, vân tay đều thuộc về một người, là nữ chủ nhân của căn hộ, Lương Vi.
Trợ lý của Lương Vi nhận được tin tức vội vàng chạy tới, cô ta nói cho cảnh sát một tin quan trọng, mấy ngày nay Lương Vi luôn gọi điện thoại kêu cô ta mua huyết heo tươi, nói gần đây thích ăn huyết heo đông. Bởi vì lúc bình thường Lương Vi cũng thích nấu ăn, nguyên liệu trên cơ bản đều là trợ lý phụ trách chọn mua, cho nên cô ta không hoài nghi.
Nhiều manh mối tổng hợp lại, cảnh sát thầm nghi ngờ ngôi sao lớn này chẳng phải có sở thích trêu người, tất cả sự tình đều là một mình cô ấy làm ra?
Lương Vi là người trưởng thành, có năng lực dân sự, sau khi tra camera xong cảnh sát phán định sự biến mất của Lương Vi không thuộc về mất tích, không cách nào lập án, cảnh sát rút lui.
Nếu không có đủ manh mối chứng minh Lương Vi bị bắt cóc hoặc mưu sát, như vậy Lương Vi ít nhất phải mất tích bốn mươi tám tiếng mới có thể lập án.
Hiện tại trên cơ bản không có người tin tưởng Lương Vi mất tích, đều cảm thấy cô ấy trêu mọi người rồi nghênh ngang rời đi, không chừng trốn ở đâu đó cười trộm.
Trong đội cảnh sát có một cảnh sát nữ là fan của Lương Vi, hình tượng Idol khoảnh khắc tan biến trong lòng cô ta:
“Sao có thể đùa ác như vậy.”
Khoảng bốn giờ sáng, tất cả lực lượng cảnh sát rút lui, người tụ tập trong căn hộ cũng dần dần ai về nhà nấy. Dương Lạc Hoài ra ngoài tiễn bạn tốt đi, trong căn hộ to lớn chỉ còn lại cha mẹ của Lương Vi và Châu Thiện.
Cha mẹ của Lương Vi mất hồn mất vía: “Vi Vi không mang theo di động, con bé đi đâu chứ?”
Châu Thiện lên tiếng:
“Cô ấy không phải tự động rời đi, là bị bắt cóc."
Cha của Lương Vi híp mắt hỏi:
“Cô là?”
Châu Thiện bình tĩnh nói: "Quên giới thiệu, tôi là người của Hiệp hội Huyền học Phong thủy, Trần Thiên Tông ông Trần kêu tôi đến.”
Cha mẹ của Lương Vi tiếp xúc nhiều với hiệp hội, thoáng chốc nâng cao tinh thần:
“Hiệp hội? Chẳng lẽ, Vi Vi mất tích”
Châu Thiện gật đầu: “Không sai, cô ấy bị bắt cóc, nhưng không phải người mà là quỷ.”
Lúc nãy xem camera Châu Thiện cũng có mặt, một đống người chen chúc trong phòng an ninh, cô chú ý đến chi tiết mà người ngoài không để ý.
Châu Thiện thấy rất rõ lúc Lương Vi đi ra là nhón mũi chân đi đường, tư thế hơi quái dị. Lúc ấy Lương Vi mặc đồ thể dục, cực kỳ thanh xuân, trên chân mang giày xăng đan leo núi, bàn chân cách đế giày có chút khoảng cách, luôn nhón chân đi nhẹ tênh, mãi khi xuống gara, lái xe đi.
Người bị quỷ bám có một dấu hiệu quan trọng nhất là đi nhón chân, quỷ dù sao là quỷ, lúc bình thường di chuyển dựa vào bay, nên chúng nó bám vào thân thể người khác, dù cố gắng giả làm người thì lời ăn tiếng nói vẫn khác với người bình thường.
Lúc ấy Châu Thiện không nói ra phát hiện này, đương nhiên cũng là bởi vì dù nói thì không ai chịu tin.
Cha mẹ của Lương Vi thì khác, nhà họ Lương nếu thân thiết với Trần Thiên Tông thì khả năng nhận sự kiện phi tự nhiên sẽ mạnh hơn.
Sự thực chứng minh Châu Thiện đoán đúng rồi.
Cha mẹ của Lương Vi nhìn nhau một cái, nặng trĩu ưu tư.
Châu Thiện ra chiều đăm chiêu hỏi:
“Trước kia cô ấy có đắc tội người chết nào không?”
Cha của Lương Vi nhíu chặt chân mày:
“Không.”
Mẹ của Lương Vi giật ống tay áo của chồng:
“Nhưng người kia”
Cha của Lương Vi không cho là đúng:
“Là chúng ta đắc tội người đó, nếu cậu ta muốn hại người thì nên tìm chúng ta trước, liên quan gì tới Vi Vi?”
Châu Thiện thấy hai vợ chồng nói bí hiểm thì không kiềm được hỏi thăm: “Là ai?"
Vợ chồng họ Lương đồng thanh kêu lên:
“Là bạn trai mà Vi Vi từng quen.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận