Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 84: Chương 84

Châu Thiện cũng mặc kệ Vương Linh Tú, đi vào trong thôn.
Một đường này vô cùng yên tĩnh, cô bé đi tận mấy trăm mét, mời nghe thấy dần có tiếng người: “Uống bát nước thần tiên này vào đảm bảo trừ được bách bệnh, không hết cứ việc đến tìm Trương bà tôi.”
“Mười tệ một bát, đừng có giành, uống xong bát nước thuốc này, ba ngày sau, bọc mủ trên người các người sẽ hết.”
“Linh dược của Trương bà tôi, nổi tiếng trong huyện thành cả đấy.”
Trong thôn dựng lên một cái lều vải, bên trong có một bà lão đang bán nước thuốc, những thôn dân đó đều rất tin tưởng bà ta, nhao nhao lấy tiền mua thuốc của bà ta để uống.
Châu Thiện kéo một đứa bé lại, cười híp mắt nói: “Tớ đi thăm họ hàng ở nhà bà ngoại, mọi người đang làm gì thế?”
Đứa bé đó khịt mũi, chìa tay ra: “Muốn biết? Đưa tiền.”
Sắc mặt Châu Thiện cứng đờ, trẻ con bây giờ đều thành tinh hết rồi phải không.
Cô bé móc ra một đồng xu một tệ: “Giờ có thể nói cho tớ biết rồi chứ.”
Đứa bé khoảng chừng mười tuổi cẩn thận ngó trái ngó phải một cái, rồi mới kéo cô bé tới dưới một đống cỏ khô: “Người lớn trong thôn chúng tớ đều không cho truyền ra ngoài, tớ chỉ nói với một mình cậu thôi đấy.”
Châu Thiện trịnh trọng gật đầu.
Đứa bé đó làm như thật: “Thôn chúng tớ, bị quỷ phá rồi.”
Chuyện vẫn phải bắt đầu nói từ Vương Linh Tú, sau khi bà ta ly hôn với Long Quang Minh, tuy Long Quang Minh tay trắng rời khỏi nhà, nhưng bà ta cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn lòng đã nguội lạnh, cộng thêm tâm ma, cuối cùng vẫn trở về Vương gia thôn, trước là đến mộ Vương Hỷ dập đầu, sau mới tìm đến người chủ sự trong thôn, hạ quyết tâm nói ra chuyện năm đó.
Vợ người chủ sự kia cũng là người phụ nữ lắm mồm, rất nhanh đã lan truyền chuyện này ra ngoài, kể tỉ mỉ có đầu có đuôi, bao gồm bà ta bị ác quỷ nguyền rủa, sau đó toàn thân mọc đầy bọc mủ.
Trương bà đó mấy ngày trước vừa đến thôn chọn đất nền xem phong thủy cho người ta, nghe thấy chuyện này, liền nói cho bọn họ biết nữ quỷ đó đã tác quái, không chỉ muốn hại người bịa đặt, sợ rằng còn muốn hại cả những người lan truyền năm đó. Trong nhất thời, Vương gia thôn ai nấy đều thấy bất an.
Thôn dân gom góp tiền để Trương bà mời Vương Hỷ hiện thân, hỏi cô ta làm sao mới có thể bỏ qua cho bọn họ.
Kết quả “Vương Hỷ” nhập vào người Trương bà đó lạnh lẽo nói một câu: “Tôi một mình cô đơn lắm, đến với tôi, đến với tôi đi ——”
Các thôn dân đều bị dọa chết khiếp, nhao nhao cầu cứu Trương bà.
Kết quả Trương bà thần bí làm phép một hồi, nói với bọn họ, chỉ cần di dời mộ phần Vương Hỷ ra chỗ náo nhiệt là được.
Thế là các thôn dân lại bỏ tiền ra giúp Vương Hỷ chọn chỗ dời mộ.
Kết quả sau khi dời mộ liền xảy ra chuyện, tất cả người trong thôn đều mọc ra loại bọc mủ kỳ lạ trên người, giờ thôn dân đều coi Trương bà như cứu tinh, bởi vì chỉ có bà ta mới có có “nước thần tiên” có thể giải trừ lời nguyền của ác quỷ.
Châu Thiện nghe hết đầu đuôi câu chuyện xong, bật cười.
Nữ quỷ đích thực là có, nhưng mà Trương bà kia, rõ ràng là kẻ lừa đảo mà.
Người tự sát chết đột ngột lòng đều có oán khí, không thể ở cùng mộ phần khác cũng là có nghiên cứu cả. Đặc biệt là loại người chết bình thường, bọn họ vừa chết sẽ đặt chân xuống hoàng tuyền, chỉ còn lại thân xác trên thế gian này, dời nữ quỷ đã tác quái đến chỗ âm địa đó, chẳng khác nào thả hổ vào trong bầy gà.
Trương bà kia còn không được coi là nửa thầy phong thủy, nếu không sao ngay cả điều kiêng kỵ cơ bản này cũng không biết? Rõ rành rành là đến gạt tiền!
Châu Thiện cười lạnh một tiếng, bước nhanh đến lều cửa mà Trương bà đang chào mời nước thuốc, giật cổ tay bà ta kéo tay áo ra: “Nếu nước thuốc của bà có thể trị bách bệnh, tại sao không trị được vết loét này của bà!”
Chỉ thấy cổ tay bà ta đỏ đỏ hồng hồng một mảng, cũng là cái loại mủ lở loét trên người thôn dân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận