Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 98: Chương 98

Sau khi Châu Thiện hỏi người quản lý mới tìm thấy khu vực báo chí ở một góc khuất trên tầng hai.
Châu Thiện ngồi xổm dưới giá sách, chậm rãi lật xem từng tờ thông tin báo chí năm đó.
Hung án diệt môn nhà họ Diêu tuy đã trở thành vụ án không có đầu mối để giải quyết, nhưng vẫn gây chấn động vào thời điểm đó. Cộng thêm mấy vụ thảm án diệt môn giống nhau một cách kỳ lạ trước đó, gần như có thể xác định là vụ án giết người liên hoàn, mấy tỉnh bắt tay nhau thành lập tổ chuyên án, chuyên môn tiến hành điều tra xử lý vụ án này, nhưng đến nay đều không có manh mối gì. Hung thủ giống như đột nhiên xuất hiện, hiện trường án mạng rõ ràng gọn gàng, tất cả nạn nhân đều bị nghi là tự sát, không để lại chút manh mối nào.
Cô tìm hơn nửa ngày trời, tìm được một số bài viết, đều là loại tiêu đề như “thảm án diệt môn xuất hiện kinh ngạc ở La Hoa” “là tự sát hay bị giết? Bảy mạng người bị hủy diệt một cách tuyệt vọng”, cô cẩn thận xem qua từng mục một, phát hiện đa số đều là phỏng đoán đối với hung thủ, giết người vì tình vì thù hận vì tiền đều có suy đoán, thông tin mà truyền thông biết còn không nhiều bằng cô.
Cô dứt khoát ngồi hẳn xuống sàn, ngón tay chậm rãi lướt qua một cái tiêu đề kinh khủng, viết ra một chữ “Thường”.
Liệu có cách nào đó, có thể khiến cô tìm được thông tin của Thường Đức Minh không?
Suy nghĩ của Chu Thiện phân tán, trong mắt chậm rãi xuất hiện một đôi giày thể thao màu trắng, vừa nhìn liền thấy một cái quần đen sạch sẽ, tiếp đó hai chân thon dài, khuôn mặt tuấn tú như sương sớm.
Cho dù thấy nhiều biết nhiều, cũng không khỏi cảm thán, gương mặt này còn nhỏ tuổi mà đã có thể nhìn ra dung mạo tương lai, sợ rằng không thua kém gì với tên mặt trắng nhỏ ở Thanh Nguyên kia.
Nhưng mà Phó Kỳ Thâm có chút nữ tướng, hiện giờ càng đẹp hơn một chút.
Vẻ ngoài của Phó Kỳ Thâm rất lạnh lùng cao ngạo, đến mức học sinh trong lớp Hai đều không dám nhìn vào mắt cậu, cậu đẹp trai, giáo viên chủ nhiệm lại đặc biệt quan tâm, cũng tạo nên chút sóng gió nho nhỏ trong lớp.
Cảnh Kiều Kiều rất có tâm đắc với mấy loại nhiều chuyện kiểu này, Châu Thiện cũng nghe không sót chút nào.
Phó Kỳ Thâm học cấp một ở tỉnh thành, thành tích cực kỳ tốt, chính là một học bá chính hiệu, cấp hai lại vì một lý do không rõ nào đó mà điều chuyển tới đây, còn ở ký túc xá, tâm lý cực kỳ hụt hẫng, cho nên tính tình hơi lạnh lùng một chút.
Trong tay cậu ôm mấy quyển vở ghi chép: “Bạn học, vui lòng tránh ra một chút.”
Ánh mắt Châu Thiện chợt sáng lên, giọng điệu cũng trở nên vui vẻ: “Lớp trưởng Phó.”
......
Sắc mặt Phó Kỳ Thâm có chút cổ quái, cậu thi vào Trung học cơ sở số Một Bình Viễn với thành tích ba môn ngữ văn, số học, tiếng anh điểm tuyệt đối, là thủ khoa, được xếp vào lớp Hai, sau đó liền phát hiện Châu Thiện học chung một lớp với cậu.
Cậu đứng thứ nhất, Châu Thiện cũng đứng thứ nhất, nhưng là từ dưới đếm lên.
Bầu ban cán sự lớp vào ngay ngày đầu tiên nhập học, giáo viên chủ nhiệm của bọn họ họ Nhậm, Nhậm Tuyết Phong là bạn tốt với mẹ cậu, cho nên từ đầu đã chọn cậu làm lớp trưởng, cậu từ chối rồi, nhưng cuối cùng không hiểu thế nào lại trở thành lớp phó.
Lớp trưởng Phó chính là lớp phó (ở đây chơi chữ, Phó trong họ của Kỳ Thâm và chữ “phó” trong lớp phó đọc giống nhau, nên nếu chỉ nói thôi sẽ dễ nhầm lẫn), trên lớp học lúc ấy còn dẫn tới một trận cười vang thiện ý.
Giọng điệu của Phó Kỳ Thâm rất bình thản: “Ừm?” “
Châu Thiện đặt tờ báo về chỗ cũ, phủi mông đứng dậy: “Lớp trưởng Phó, tớ muốn thỉnh giáo cậu một chút, làm sao để tìm được thông tin một người một cách nhanh nhất?” “
Trong sách tự nó có sẵn nhà dát vàng, nhưng trong sách có Thường Đức Minh đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận