Phản Diện Siêu Cấp

Chương 791: Trào phúng đối thủ

 
 
 
Trong cái chớp nhoáng này, Trần Khuynh Địch cảm nhận được chân tâm của bản thân, hắn kỳ thật là cũng rất ưa thích võ đạo.
Ta cũng rất là có hứng thú với võ đạo đỉnh phong!
Dòng máu chiến đấu ở trong cơ thể của ta vẫn nóng hổi như cũ!
"À đúng rồi."
"Căn cứ theo sự thôi diễn của hệ thống, tỷ lệ tử vong lần này của kí chủ là 77,7%."
"Chúc ngài may mắn."
Trần Khuynh Địch: rất tốt.
Cái tỷ lệ này rất đẹp!
Ở sâu trong núi tại Hoài Nam Đạo.
Ở trung ương bãi đất trống trong một rừng cây, mấy chục đạo thân ảnh áo đen tụ tập lại cùng một chỗ, mà ở dưới chân của bọn hắn, từng đạo từng đạo phù văn dùng máu người vẽ ra đã cơ bản thành hình, những phù văn này tụ tập lại cùng một chỗ, tạo thành một tòa trận pháp bao trùm toàn bộ bãi đất trống, mà ở trung ương trận pháp.
Chính là Tầm Long Sĩ.
Chỉ là sắc mặt của Tầm Long Sĩ lúc này cũng không quá tốt.
"Chết tiệt!"
Kế hoạch cho tới bây giờ cũng rất thuận lợi, kế hoạch hấp dẫn Tổ Long ở Hoài Nam Đạo hiện thân trên cơ bản cũng đã hoàn thành, chỉ cần có thể tiếp tục thi hành, mượn nhờ vị trí đặc biệt của Hoài Nam Đạo, tối thiểu là có thể chặt đứt và khiến cho một phần ba Tổ Long Trung Nguyên rơi vào trạng thái ngủ say, nhưng bây giờ vấn đề nghiêm trọng nhất là không có đủ thực lực. Vốn dĩ mà nói, dựa theo ý nghĩ của Tầm Long Sĩ, mượn nhờ lực lượng Yêu tộc, thêm vào minh hữu của hắn, là hoàn toàn có thể hình thành một cái bẫy rập tuyệt sát, nhưng mà hết lần này tới lần khác, vị Yêu Vương Anh Cưu kia thế mà cự tuyệt hắn, hơn nữa còn hoàn toàn không có chỗ trống để thương lượng.
Không thể hiểu được!
Các điều kiện mà Tầm Long Sĩ đưa ra xem như là rất tốt, lấy tình huống đối địch bẩm sinh giữa Yêu tộc cùng với Nhân tộc, Anh Cưu sẽ không có đạo lý không đáp ứng mới đúng, mà ở phía Yêu tộc, theo sự hiểu biết của Tầm Long Sĩ, ít nhất cũng có ba vị Yêu Vương, đây chính là lực lượng mà Yêu tộc tích lũy được qua nhiều năm.
Khác biệt với Nhân tộc, Yêu tộc có tuổi thọ rất dài, điều này cũng khiến cho cường giả của bọn hắn sẽ rất khó thay đổi nhiều đời theo thời gian trôi qua như Nhân tộc, tối thiểu là Tầm Long Sĩ có thể khẳng định, nếu bàn về tuổi tác của Yêu Vương Anh Cưu, chỉ sợ là còn lớn hơn chí cường giả ở Trung Nguyên.
Nhưng mà gặp quỷ!
Xem ra là trải qua tuế nguyệt lâu như thế cũng không khiến cho đầu óc của Yêu tộc phát triển hơn một chút.
Tầm Long Sĩ vừa oán thầm Yêu tộc ở trong lòng, vừa truyền ý thức của mình vào bên trong hư không, mà vào giờ khắc này, ở bên trong hư không, các minh hữu mà hắn mời tới cũng đang giằng co.
"Hoành Võ, xem ra ngươi gần đây người sống cũng không tệ nhỉ?"
"Tần Võ Dương, không ngờ được ngươi vẫn còn sống sót."
Một dòng sông dài trùng trùng điệp điệp, vắt ngang qua hư không, cơ hồ không nhìn thấy điểm cuối cùng, mà ở đối diện Lạc Thủy, thì là một mặt kính tròn toàn thân được chế tạo bằng vàng đen, mặt kính giống như huyền băng vạn năm, phản chiếu hư không vô ngần, lực lượng Lạc Thủy rơi vào chung quanh kính tròn, toàn bộ đều biến mất không giải thích được.
Chỉ chốc lát sau, sóng lớn chập trùng ở phía trên Lạc Thủy, thân ảnh của Tần Võ Dương chậm rãi hiện lên, cũng không nhiều lời, nước rơi xuống dưới chân nhất thời dâng lên, vô tận sóng biếc hóa thành thiên quân vạn mã, giống như dời núi lấp bể giết về phía kính tròn màu đen, tiếng la giết chấn động hư không, rất có vài phần xu thế trời đất sụp đổ.
Tương ứng với đó, kính tròn màu đen khẽ run lên, tiết ra một sợi ánh kính, trong lúc nhất thời, bầu trời tỏa sáng, mây lui trăng sáng, hư không vô ngần đều đang hô ứng vào thời khắc này, thiên quân vạn mã do Lạc Thủy diễn hóa ra phảng phất như bị một chuôi trường đao vô hình bổ ra vậy, trong nháy mắt liền phân liệt tán loạn ra hai bên.
"Hừ!"
"Khục."
Song phương giằng co chỉ trong chốc lát, Tần Võ Dương cùng với Hoành Võ Đế đồng thời thu tay lại, không tiếp tục tiếp tục giao chiến.
Dù sao thì lấy tình huống của hai người, cho dù có tái chiến tiếp cũng sẽ không có kết quả, bởi vì song phương giao chiến căn bản không phải là hai người bọn họ, mà là Lạc Thủy - chí bảo Tần thị đang quyết đấu cùng với Âm Dương Kính - chí bảo Đại Chu, mà hai kiện Đạo Binh thượng phẩm này ở phía dưới phần lớn tình huống, trên căn bản là không thể phân ra thắng bại.
Quan hệ giữa Tần thị cùng với Đại Chu tuyệt đối không được gọi là tốt.
Ngươi hỏi vì sao ư?
Chuyện này còn phải nói sao, bởi vì Tần thị là kẻ khốn kiếp a! Thân là thế gia đệ nhất thiên hạ, Tần thị cũng không phải là mới làm giàu ở thời kì Đại Càn, mà là từ thời đại Thượng Cổ kéo dài đến nay, hoàng triều không ngừng thay đổi, Tần thị thế nhưng vẫn thủy chung sừng sững, là dựa vào cái gì? Không phải chính là dựa vào loại hành vi khốn kiếp vô sỉ kia hay sao, lúc trước Đại Chu bị hủy diệt tuyệt đối là có phần của Tần thị.
Cho nên sau khi Hoành Võ Đế nghe được tin tức Tần Võ Dương bỏ của chạy lấy người, toàn bộ Tần thị bị hủy diệt hơn phân nửa, cơ hồ chỉ còn lại trên danh nghĩa, ngay cả bản thân Tần Võ Dương cũng bị Đại Càn truy nã, không thể không ẩn núp bốn phía...
Nói thật.
Hắn cảm thấy rất sảng khoái.
Nhưng hắn thân làm người cầm quyền Đại Chu, có thân phận cao quý, không đến lúc vạn bất đắc dĩ là tuyệt đối sẽ không trào phúng đối thủ.
"Đây không phải Tộc trưởng Tần thị đại nhân sao? Ha ha ha ha..."
Trừ phi nhịn không được.
Tần Võ Dương hơi hơi run rẩy khóe mắt, trong lòng cuồng nộ không thôi, nhưng hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, lúc này hắn thật đúng là không thể trở mặt cùng với Hoành Võ Đế, cho nên đành phải bỏ gần nói xa, quét ánh mắt qua, liền phát giác ra được một sợi ý thức mà Tầm Long Sĩ đưa vào trong hư không, chậm rãi mở miệng nói: "Tầm Long Sĩ."
"Trước đó ngươi đã nói là sẽ giúp Tần thị ta báo thù Thuần Dương Cung, bây giờ tên tiểu tặc Trần Khuynh Địch kia đã đi tới Hoài Nam Đạo, ngươi nói xem kế hoạch ở nơi nào? Hay là nói ngươi dự định chỉ dựa vào mấy người chúng ta để đi đối phó với Trần Khuynh Địch hay sao? Nếu thật sự là như thế, vậy thì bản tọa sợ là chỉ có thể cáo từ."
Tần Võ Dương là cực kỳ thống hận đối với Thuần Dương Cung.
Nhưng lý trí nói cho hắn biết, lúc này nếu như không có nắm chắc tuyệt đối, là không thể xuất thủ nữa.
Hoành Võ Đế Đại Chu cũng không tiếp tục trào phúng Tần Võ Dương, mà là cũng dời ánh mắt, yên lặng nhìn về phía Tầm Long Sĩ, hiển nhiên là có cùng ý tứ với Tần Võ Dương.
"Hai vị đại nhân xin cứ yên tâm."
"Kế hoạch sẽ được tiến hành như thường lệ, Trần Khuynh Địch sẽ tuyệt đối không sống nổi." Tầm Long Sĩ tự tin nói.
Nhưng rất đáng tiếc, cái xã hội này là rất thực tế, chỉ có tự tin là không đủ dùng.
"Ngươi dựa vào cái gì?"
"Có cái gì để dựa vào?"
Tần Võ Dương cùng với Hoành Võ Đế nói ra gần như đồng thời, Lạc Thủy cùng với Âm Dương Kính gần như đồng thời chấn động, Đạo Binh thượng phẩm cơ hồ là tượng trưng cho sức chiến đấu cao nhất ở trong cái cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan này, được hai người bọn hắn thôi động, đủ để chống lại cường giả Đại Đạo Huyền Quang 30 vạn dặm không có Đạo Binh thượng phẩm trong tay.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận