Phản Diện Siêu Cấp

Chương 871: Giận điên

 
 
 
Lần này Thiên Ngoại Tà Thần phục kích mình, vậy thì không còn chỗ để thương lượng, nhất định phải lấy thủ đoạn lôi đình hung hăng đánh lại! Để cho người trong thiên hạ biết rõ, Võ Càn Võ mình vẫn là thiên hạ đệ nhất nhân, ai dám vây công mình cũng đều sẽ bị mình đánh tan!
Không thể để lộ ra sự lo lắng! Nhất định phải vững vàng!
Những chí cường giả Tà Thần này lớn lối như thế, vậy tất nhiên là có mưu đồ, rất có thể là dự định ngăn chặn mình sau đó chờ những người khác tới đánh lén!
Quá ngây thơ rồi! Các ngươi cho rằng trẫm sẽ dễ bị lừa như vậy hay sao?
"Hừ!" Thánh Thượng Đại Càn cười lạnh một tiếng, vận sức chiến đấu với A Nhĩ Pháp, bất quá vì dự phòng Tà Thần mai phục đánh lén trong bóng tối, hắn đã cố ý thu liễm lực đạo, chính là vì chờ những Tà Thần đang ẩn giấu kia đi ra, sau đó lại toàn lực bộc phát đánh cho bọn hắn vỡ đầu chảy máu.
Mà ở phía đối diện, ở trong lòng của A Nhĩ Pháp cũng tràn đầy tâm tình kích động!
Chậc! Ta thế mà không có bị một bàn tay của Thánh Thượng Đại Càn đánh cho thổ huyết mà chạy? Điều này nói rõ cái gì? Nhất định là hai vị Tà Thần nguyền rủa của tổ chức thần bí kia đã xuất thủ! Nếu không chẳng lẽ còn có thể là Thánh Thượng Đại Càn cố ý tha cho ta một mạng, làm sao có thể!
A Nhĩ Pháp cười lớn nói: "Ha ha ha! Càn Võ! Chắc ngươi không ngờ được là mình sẽ có ngày hôm nay đúng không, lần này ngươi ắt sẽ bị chúng ta trọng thương, mà sau lần phục kích này, coi như ngươi không chết, tất nhiên cũng sẽ bị chí cường giả trong thiên hạ để mắt tới, Đại Càn còn có ngươi, đều sẽ không thể sống yên lành được!"
Sự tình mà Thánh Thượng Đại Càn nghĩ tới, A Nhĩ Pháp hắn tự nhiên cũng nghĩ đến. Cho nên hắn mới càng trở nên kích động!
Tốt lắm! Xem ra tổ chức Tà Thần thần bí đúng là rất chuyên nghiệp, có lý niệm tương tự với Đại Ma Vương phía sau màn, chỉ là một cái kế sách mồi nhử đơn giản, liền dẫn động đại thế thiên hạ, khiến cho Thánh Thượng Đại Càn gặp khó khăn, hơn nữa còn là âm mưu nối tiếp âm mưu, khiến cho người ta không thể nghi vấn, thật sự là kế sách hay!
Ý niệm tới đây, A Nhĩ Pháp liền sinh ra thêm vài phần tâm tình kính nể đối với người đã bày ra cái kế sách hoàn mỹ này.
Nên nói như thế nào đây, quả thực giống như là một "chính mình" khác đang bày mưu tính kế vậy.
Nếu như có thể gặp mặt nói chuyện, mình và đối phương tất nhiên có thể trở thành bạn bè chí cốt!
Nghĩ đến chỗ cao hứng, A Nhĩ Pháp cũng xuất thủ càng thêm ác liệt, hắn tin rằng theo thời gian trôi qua, Thánh Thượng Đại Càn tất nhiên sẽ bị nguyền rủa ăn mòn, thực lực hạ xuống một bước, nếu như kế hoạch thuận lợi, nói không chừng ngày hôm nay vị thiên hạ đệ nhất nhân này sẽ vẫn lạc ở trong tay của A Nhĩ Pháp hắn!
"Giết!"
Thần sắc của Thánh Thượng Đại Càn trở nên nghiêm túc!
Cứ tiếp tục như vậy là không được! Phải nghĩ biện pháp phá giải cái tình thế nguy hiểm này!
Mà ở trong thời điểm song phương đấu trí đấu dũng khó phân cao thấp…Trần Khuynh Địch đi ra ngoài, kim bài miễn tử sau khi bị A Nhĩ Pháp công kích mấy lần cũng không chịu nổi gánh nặng, sau khi giữ vững được một lát tự nhiên là bể nát.
"Cẩu tặc, để mạng lại!" Thiếu niên Man Thần thấy vậy liền giết tới.
Trần Khuynh Địch giật cơ mặt một cái, không nói hai lời liền móc Xích Tiêu Kiếm ra, bay về phía phương hướng Thánh Thượng Đại Càn cùng với A Nhĩ Pháp.
Không có cách nào, chỉ có giao thủ qua mới biết được thực lực của thiếu niên Man Thần rốt cuộc mạnh cỡ nào, mặc dù không bằng chí cường giả, nhưng chỉ sợ đã vượt qua võ giả Đại Đạo Huyền Quang 30 vạn dặm, không thể không thừa nhận lão ngoan đồng sống sót từ thời đại viễn cổ quả nhiên là có át chủ bài rất mạnh.
Bất quá chân chính khiến cho Trần Khuynh Địch chửi má nó chính là ở phía Thánh Thượng Đại Càn.
"Lão ca!"
"Lão ca đang làm cái gì thế?"
"Hả?" Thánh Thượng Đại Càn kinh ngạc, nhìn về phía phương hướng Trần Khuynh Địch, lộ ra một tia suy nghĩ khác: Tên tiểu tử này là thực sự không sợ chết a, giao chiến giữa mình và chí cường giả Tà Thần hắn cũng dám nhúng tay? Hắn chỉ sợ còn không biết đây thật ra là bẫy rập nhằm vào hắn a, ở trong cái địa phương nhỏ này, thế nhưng là tràn ngập sát cơ a.
Người trẻ tuổi đúng là quá đơn thuần! Thánh Thượng Đại Càn lắc đầu ở trong lòng.
Ý niệm tới đây, Thánh Thượng Đại Càn lập tức phân ra một sợi cương khí, dự định bảo vệ Trần Khuynh Địch một chút, miễn cho Trần Khuynh Địch bị dư ba giao chiến giữa bản thân và A Nhĩ Pháp làm cho trọng thương.
Chỉ là nếu làm như vậy, mình chỉ sợ là phải phòng bị A Nhĩ Pháp ra tay với Trần Khuynh Địch, thế cục sẽ có một chút không ổn...
Ở một bên khác.
"Ồ?"
A Nhĩ Pháp tự nhiên là cũng chú ý tới Trần Khuynh Địch, giống như Thánh Thượng Đại Càn, hắn cũng lộ ra một tia suy nghĩ khác: Vị Tà Thần này rất gan dạ a, không chỉ có làm nhân vật mồi nhử, cấu trúc trận kế hoạch phục kích này, bây giờ còn đặc biệt bay tới, chẳng lẽ là muốn giúp ta một chút sức lực? Nhưng bằng vào một chút tu vi đó của hắn...
À! Đầu óc của A Nhĩ Pháp chấn động!
Thụ động rồi! Sao có thể đánh giá Tà Thần thông qua tu vi đây? Nói không chừng vị Tà Thần này chính là đòn đánh bất ngờ ở bên trong trận phục kích này, là yếu tố quan trọng bình định càn khôn? Cũng được, mình sẽ phí một ít khí lực, giúp hắn tiến vào trong chiến trường, tránh cho hắn bị đánh chết.
Ý niệm tới đây, A Nhĩ Pháp cũng phân ra một sợi cương khí, nhanh chóng bay về phía Trần Khuynh Địch.
Ngay sau đó, cương khí của Thánh Thượng Đại Càn cùng với A Nhĩ Pháp liền cùng lúc rơi vào trên người của Trần Khuynh Địch, một mực bảo vệ hắn, mà thiếu niên Man Thần đang bay vọt tới thì hung hăng đụng vào bên trên cương khí của hai chí cường giả, sau đó chính là một tiếng kêu thảm, đụng đến mức vỡ đầu chảy máu, sau đó bay ngược trở về.
Thánh Thượng Đại Càn: "? ??"
A Nhĩ Pháp: "? ??"
Man Thần: "%$#@$"
Hiện tại Man Thần đã sắp giận điên rồi.
Nhớ năm đó vào thời điểm hắn tung hoành thiên hạ, Hỏa Luyện Kim Đan chính là chỉ cần chém một đao liền có thể giết chết, giết đến mức gọi là thoải mái đầm đìa, gọi là cực kỳ thích ý, kết quả hiện tại thì sao? Thực sự là hổ lạc đồng bằng bị chó bắt nạt, chỉ giết một cái Trần Khuynh Địch làm sao lại khó khăn đến như vậy? Không có đạo lý a!
Đứng lên từ dưới đất, thiếu niên Man Thần ôm đầu của mình, máu tươi chảy vào trong mắt, nhuộm đỏ đôi mắt của hắn, có thể nói là vô cùng quỷ dị, nhưng không biết vì sao, nhìn thân ảnh của hắn, lại luôn có thể nhìn ra một cỗ khí thế bi tráng hổ lạc đồng bằng bị chó bắt nạt...
Con m* nó! Ta không tin chuyện ma quỷ này!
"Ngày hôm nay lão tử nhất định phải làm thịt ngươi!"
Ầm ầm! Thiếu niên Man Thần vừa dứt lời, khí huyết cùng với cương khí trên toàn thân cao thấp liền bắt đầu cháy rừng rực, trạng thái hai thi thiện ác hợp nhất vốn dĩ cũng không có biện pháp duy trì được quá lâu, nhiều nhất chỉ là nửa canh giờ, nhưng bây giờ thiếu niên Man Thần đã trực tiếp rút ngắn thời gian duy trì trên phạm vi lớn, đổi lấy lực lượng mạnh hơn.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận