Phản Diện Siêu Cấp

Chương 912: Đánh đến chết

 
 
 
"Ha ha." Trần Khuynh Địch ngượng ngùng gãi đầu một cái, nói: "Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn, ta tuyệt đối không phải là cố ý."
"Chỉ là khâm sai, kể từ đó, hành động của ngài đã phá hủy nghiêm trọng con đường đi lại của thương nghiệp Tuần Châu Đạo, sau này có thể sẽ ảnh hưởng đến việc Thành Thượng Kinh thu thuế."
"Thì ra là vậy." Trần Khuynh Địch cảm thấy không hứng thú lắm.
Thấy một màn như vậy, Hạ Hòe hơi co khoé mắt lại: "Phải biết rằng, mặc dù thân phận khâm sai của ngươi tôn quý, nhưng hành động như vậy vẫn đã tàn phá mối quan hệ giữa Tuần Châu Đạo cùng với triều đình, nếu như nghiêm trọng, năm nay chỉ sợ là triều đình sẽ không thu được thuế của Tuần Châu Đạo..."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
"Ngươi nói cái gì?"
"Tàn phá mối quan hệ giữa Tuần Châu Đạo cùng với triều đình?"
Nhìn Trần Khuynh Địch lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, Hạ Hòe khẽ chau mày: "Có vấn đề gì sao?"
"Đủ rồi." Trần Khuynh Địch vỗ vỗ trán.
Mặc dù ta vẫn còn muốn tiếp tục chơi một chút.
Nhưng nói thật.
Thời gian của ta là rất quý giá.
Trần Khuynh Địch còn muốn trở về Thuần Dương Cung để gặp mặt một lần với Tương Tư sư muội, Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân, sau đó lại đi đến Bái Hỏa Ma Giáo gặp Phượng Tiên sư muội, tu vi của hắn cũng còn có không gian tiến bộ, nhiều đại sự chờ hắn đi làm như vậy, làm sao có thời gian để tiếp tục cãi cọ với đám ngớ ngẩn này.
Ầm! Trần Khuynh Địch trực tiếp ném chén rượu ở trong tay xuống đất.
Quẳng ly làm tín hiệu!
Kèm theo âm thanh thanh thúy chén rượu rơi xuống đất, cửa chính đại sảnh tiếp khách liền mở ra ầm ầm, các binh sĩ võ trang đầy đủ giống như là hồng thủy vỡ đê cùng nhau chen vào, trong nháy mắt liền phong tỏa toàn bộ đại sảnh.
"Đã xảy ra chuyện gì! ?"
"Vì sao lại có binh sĩ!"
"Ai để cho bọn hắn vào? !"
Không thấy các quý tộc bộc phát ra náo động rung trời trong nháy mắt, Trần Khuynh Địch ưu nhã nhặt lên chén rượu vừa mới ném xuống đất, sau đó đưa cho thị nữ ở bên cạnh.
"Cảm ơn." Mỉm cười nói cảm ơn xong, Trần Khuynh Địch chợt quay người, chỉ chỉ vào các lão gia quý tộc vừa mới trừng mắt nhìn hắn.
"Đám người ở bên kia."
"Đánh đến chết cho ta."
Trần Khuynh Địch vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.
Không chỉ là đám cựu quý tộc bị hắn chỉ chỉ trỏ trỏ, ngay cả quan viên ở sau lưng Trần Khuynh Địch, bao quát cả trấn thủ Tuần Châu Đạo đều là lộ ra vẻ kinh ngạc?
Đánh đến chết? Ngươi điên rồi sao!
Nhất là Hạ Hòe gia chủ Hạ gia, càng là lộ ra biểu lộ không thể tin: "Ngươi muốn động thủ đối với chúng ta! ?"
Trần Khuynh Địch dùng vẻ mặt kỳ quái nhìn hắn, hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
Hạ Hòe: "? ??"
Có vấn đề gì? Vấn đề quá lớn ấy chứ? Chẳng lẽ ngươi không biết ta là ai? ! Ta là gia chủ Hạ gia! Đã từng là người thứ nhất trong thế hệ tuổi trẻ ở Tuần Châu Đạo, không quá ba mươi tuổi thì đã có tu vi Võ Đạo Tông Sư, ta tuỳ tiện giẫm một cước, toàn bộ Tuần Châu Đạo còn không run rẩy? Ngươi chỉ là một tên khâm sai đại thần lại dám ra tay với ta?
Đối với Đại Càn, Hạ Hòe cũng không phải là không có sự hiểu biết, nhưng ở dưới sự cố ý thao túng của Đại Càn, hiểu biết thì hiểu biết, sự hiểu rõ của Hạ Hòe đối với Đại Càn lại là vô cùng nông cạn, ở trong mắt hắn, Đại Càn mạnh mẽ nhất đơn giản chính là bốn đại Đô Hộ Phủ, mà không nói đến những thứ khác, Đô Hộ Phủ Tây Vực, Đô Hộ Phủ Đông Hải, Đô Hộ Phủ Nam Cương, lợi hại nhất cũng chỉ là Võ Đạo Tông Sư mà thôi!
Mà nghe nói, những Đại Đô Hộ này chính là trọng thần của Đại Càn? Như vậy xem ra, giống như cũng không có gì đặc biệt?
Từ sự chênh lệch tin tức, cùng với thao tác có chủ ý của Đại Càn, khiến cho Hạ Hòe rất tự tin đối với thực lực của mình, cũng vô cùng khinh thường đối với hành vi của Trần Khuynh Địch.
Theo hắn thấy, trọng thần Đại Càn bất quá cũng chỉ là Võ Đạo Tông Sư, mà hắn cũng đã là Võ Đạo Tông Sư, như vậy hắn chẳng phải cũng là trọng thần Đại Càn! Một tên khâm sai đại thần cũng dám động thủ đối với hắn?
"Không biết tự lượng sức mình!"
Hạ Hòe cười lạnh một tiếng! Cương khí toàn thân muốn bộc phát ra trong nháy mắt, trực tiếp đánh chết những binh sĩ đang vây quanh Phủ Thành Chủ, để cho tên khâm sai đại thần phách lối này biết rõ, cái gì gọi là cường long không áp địa đầu xà, cái gì gọi là địa bàn của ta, ta làm chủ, cái gì gọi là chủ nhân chân chính của Tuần Châu Đạo!
Ầm ầm! Toàn thân của Hạ Hòe chấn động!
Bốp! Sau đó hắn liền bị các binh sĩ xông lên tát cho một cái ngã xuống đất, khuôn mặt anh tuấn tiếp xúc thân mật cùng với mặt đất, còn hung hăng ma sát mấy lần.
Hình ảnh tương phản quá lớn so với trong tưởng tượng, khiến cho Hạ Hòe trực tiếp phát mộng.
Chuyện này là sao? Cương khí của ta đâu? Tu vi Võ Đạo Tông Sư của ta đâu? Làm sao lại không thấy?
Hạ Hòe bắt đầu toàn lực thôi động cương khí trong cơ thể, nhưng làm cho hắn hận muốn nổi điên là, vô luận hắn thôi động như thế nào, cương khí trong thể nội đều giống như đã không còn là của hắn, giống như là nước đọng, căn bản không có bất kỳ động tác gì, bất kể thôi động như thế nào cũng đều không chịu bạo phát ra.
Ngay cả thân thể thiên chuy bách luyện của hắn lúc này cũng không nghe sai khiến, phảng phất như người bình thường yếu đuối vậy.
Nhưng ở trong nội tâm của Hạ Hòe lại không khuất phục! Cho nên hắn lập tức bắt đầu giãy giụa kịch liệt, mà đối với sự giãy dụa của hắn, rất nhiều binh sĩ chiếm được mệnh lệnh của Trần Khuynh Địch nhất thời chính là xoa tay.
"Ái chà?"
"Thế mà còn dám phản kháng?"
"Thật can đảm!"
Một cái chân to giáng xuống từ trên trời đạp vào cái ót của Hạ Hòe, ấn cái đầu mà hắn thật vất vả mới nâng lên được trở về, lần thứ hai tiếp xúc thân mật với đất mẹ.
Phải biết rằng, khác biệt cùng với đám binh lính chỉ biết nịnh bợ ở Tuần Châu Đạo. Những binh lính đi theo Trần Khuynh Địch đều là tinh nhuệ thủy sư, tin tức của bọn hắn thế nhưng là rất linh thông, biết rõ người trẻ tuổi ngồi ở chủ vị hiện tại đến tột cùng là ai.
Là đệ nhất Sát Nhân Cuồng Ma Trung Nguyên! Đại đô đốc Hoàng Thành Tư! Gặp quỷ! Đây thế nhưng là một cái bắp đùi to đến mức không thể to hơn, lúc này nếu như không xum xoe thật tốt, về sau làm sao có được cơ hội như vậy!
Cái gì? Ngươi nói làm vậy là quá tàn bạo? Nói nhảm! Thủy sư Kinh Thành chúng ta chú trọng nhất chính là hòa bình, coi trọng nhất chính là văn minh, coi trọng nhất chính là lễ phép, làm sao sẽ có thể tàn bạo? Không tồn tại!
Cho nên vào trước khi động thủ, đám binh sĩ thủy sư tinh nhuệ còn bái thật sâu hướng về phía cựu quý tộc cùng với các quan viên mặt mũi tràn đầy kinh hãi, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp lễ phép: "Thật xin lỗi, chúng ta muốn chuẩn bị đánh người, nếu không muốn bị đánh chết mà nói, mời ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất."
"Chịu đựng một chút sẽ qua."
Cựu quý tộc: "..."
Không đợi đám lão gia quý tộc này hết kinh ngạc, đám binh sĩ đã sớm không nhịn được lập tức bạo khởi.
Cái khí thế kia, thực sự là hàng ma chủ trên trời, thái tuế thần nhân gian!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận