Phản Diện Siêu Cấp

Chương 993: Gừng càng già càng cay

 
 
 
Long Thiên Tứ là ai? Là chó săn đi theo sau lưng Ninh Thiên Cơ sao?
Căn cứ vào đủ loại lý do ở phía trên, Lý Đồng Thần cũng không có lí giải sâu sắc đối với Long Thiên Tứ, chỉ nghe qua đối phương là một kẻ già đời tương đối không biết xấu hổ, lại không có một cái khái niệm xác thực nào, thẳng đến khi hắn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Long Thiên Tứ vừa nhìn Trần Khuynh Địch ăn quả đắng, vừa vỗ bàn cười ha hả.
Chậc!
Tên gia hỏa này không phải là muốn tạo phản đó chứ?
"Long Thái Thượng trưởng lão?"
"Ồ?"
"Trần tông chủ dường như có một chút không chịu đựng nổi, các ngươi không có ý định đi cứu viện hắn sao?"
"Không chịu đựng được?" Long Thiên Tứ ngẩn người, chợt lắc đầu nói: "Lý đại nhân nghĩ nhiều rồi, ta đã tận mắt nhìn tên tiểu tử kia từ Võ Đạo Tông Sư trở thành Hỏa Luyện Kim Đan, hắn sẽ không chịu đựng được? Chỉ là tầng xác rùa đen ở bên ngoài kia đã đủ cho hắn đánh thêm nửa canh giờ mà không sao cả, chúng ta có thể tiếp tục xem kịch..."
Lý Đồng Thần có một chút co khóe miệng lại: "Nhưng các ngươi không phải là tới đối phó Phật Môn hay sao?"
"Không, không, không." Long Thiên Tứ lắc đầu nói: "Là triều đình muốn đối phó với Phật Môn chứ?"
"Nói thật, chúng ta cũng không có hứng thú gì đối với Phật Môn, thuần túy chỉ là vì thủ tín với triều đình, chúng ta chỉ tới đây ở dưới sự ép buộc của Trần Khuynh Địch."
‘’Nếu mấy vị đại nhân không nóng nảy, tên tiểu tử thúi kia qua một lát nữa cũng không xảy ra chuyện gì, vậy chúng ta tự nhiên cũng không nóng nảy...’’
Long Thiên Tứ vừa dứt lời, Lý Đồng Thần liền nhíu mày.
Lý Đồng Thần tự nhiên là không rõ ràng sự tình của Trần Tiêm Tiêm, đối với cái gọi là trả nhân quả, hắn cũng chỉ coi đó là một cái cớ thuần túy để đến gây rắc rối cho Phật Môn mà thôi.
Mà nguyên nhân chính là vì như thế.
Ở dưới góc nhìn của Lý Đồng Thần, lời nói của Long Thiên Tứ là rất có đạo lý.
Thuần Dương Cung đang làm thánh địa võ đạo của mình khá tốt, hoàn toàn không có lý do gì để gây rắc rối cho Phật Môn đúng không? Không chỉ có cự tuyệt giới tông phái, còn trêu chọc đại địch như Phật Môn, thấy thế nào đối với Thuần Dương Cung cũng hoàn toàn không có bất kỳ chỗ tốt nào, nhưng hết lần này tới lần khác Trần Khuynh Địch thật đúng là cứ làm như vậy.
Vốn cho rằng đây có thể là một cái bẫy.
Nhưng hiện tại xem ra...chẳng lẽ là ở trong nội bộ Thuần Dương Cung cũng bất mãn với cái quyết định này của Trần Khuynh Địch?
Hoặc có lẽ là mình đã hiểu lầm Trần Khuynh Địch? Kỳ thật, hắn thật sự là một đại đại trung thần, không tiếc dùng lực lượng đè ép nghị luận để Thuần Dương Cung gia nhập vào trận doanh Đại Càn?
Nếu quả thật là như vậy mà nói, mình nếu như cứ tiếp tục án binh bất động, ngồi nhìn Trần Khuynh Địch bị đánh mà nói, nói không chừng sẽ khiến cho Thuần Dương Cung vốn đã có một chút miễn cưỡng càng thêm xa cách, thậm chí còn khiến cho vị Thái Thượng trưởng lão có tâm tư tạo phản này thừa cơ quật khởi, lăng không tạo ra một địch nhân cho triều đình..
Lý Đồng Thần càng nghĩ càng cảm thấy không thể ngồi nhìn tiếp nữa.
Mà ở bên cạnh, Long Thiên Tứ yên lặng xoay người, lộ ra vẻ tươi cười.
Lão gia hỏa này đối với thực lực của mình vẫn là rất rõ ràng, lấy thực lực của Thuần Dương Cung bây giờ, coi như hắn có ra mặt, cũng chỉ sẽ bị Bát Bộ Thiên Long Phật Đà đánh thành chó chết, không có tác dụng gì cả, cho nên chỉ có thể cổ động bốn vị đại lão Đại Càn xuất thủ, bọn họ mới là chiến lực chủ chốt lần này.
Như vậy vấn đề đã đến, làm như thế nào để cổ động bốn vị tay chân này...không đúng, bốn vị đại lão này xuất thủ đây?
Cho nên Long Thiên Tứ mới nói ra câu nói ở phía trên kia, cũng không phải là âm mưu tính toán gì, mà là căn cứ vào tình huống Lý Đồng Thần không rõ ràng sự tình của Trần Tiêm Tiêm sau đó lợi dụng 90% tình báo chân thực, còn có 10% tình báo hư giả, khiến cho Lý Đồng Thần cảm thấy không thể không ra tay.
"Long Thái Thượng trưởng lão."
"Chờ đợi thêm nữa cũng không phải là biện pháp tốt."
"Ra tay đi."
Sau khi Lý Đồng Thần suy nghĩ một lát vẫn chủ động mở miệng nói, mà Long Thiên Tứ thì là quay người rất đúng lúc, trên mặt cũng phối hợp lộ ra biểu lộ tiếc nuối: "Thì ra là vậy."
"Vậy thì ta sẽ an bài."
"Ài." Lý Đồng Thần nhìn bóng lưng rời đi của Long Thiên Tứ, bất đắc dĩ thở dài.
Hắn cũng không phải là đồ đần, Long Thiên Tứ dẫn dụ lúc ban đầu còn có thể mê hoặc hắn, nhưng rất nhanh Lý Đồng Thần liền kịp phản ứng, biết rõ Long Thiên Tứ là muốn dẫn dụ nhóm người mình xuất thủ, nhưng cho dù hiểu được, Lý Đồng Thần vẫn lựa chọn xuất thủ như trước, nguyên nhân kỳ thật cũng rất đơn giản.
Làm như vậy cũng không có chỗ xấu.
Dù sao thì lần này cũng chính là đến gõ Phật Môn, lúc này Trần Khuynh Địch cũng đã đánh ra điểm khởi đầu tốt như vậy, nếu như bởi vì sự hoài nghi của chính mình khiến cho hành động thất bại, đó chính là lẫn lộn đầu đuôi, không chỉ có bỏ lỡ một lần cơ hội thật tốt, sau đó mình nhất định cũng sẽ bị Thánh Thượng cùng với đồng sự trách cứ...
Tổng hợp lại, Lý Đồng Thần vẫn lựa chọn xuất thủ, đồng thời kéo địa vị của Long Thiên Tứ ở trong lòng lên cao hơn một bậc.
Sự thật đã chứng minh, gừng càng già càng cay.
Trần Khuynh Địch bỗng nhiên gầm thét một tiếng, trực tiếp khiến cho các tăng nhân Phật Môn nguyên bản cảm thấy đại thế đã định lần thứ hai trở nên lo lắng đề phòng, nhất là Giới Lộc cùng với tám võ tăng Đạt Ma Viện, Trần Khuynh Địch vừa nói ra những lời kia, bọn họ vốn đã có chỗ hoài nghi lập tức sinh ra dự cảm không tốt ở trong lòng.
"Chết tiệt!"
"Thuần Dương Cung thật đúng là dám động thủ đối với Phật Môn chúng ta! ?"
"Phương Trượng rốt cuộc ở nơi nào?
"Ngũ Phương Như Lai Đại Trận vì cái gì lại không có biện pháp thôi động."
"Đã phát sinh chuyện gì?"
Ầm ầm! Các tăng nhân vừa mới ồn áo náo động, ở ngay tại bên ngoài Tu Di Sơn, Long Thiên Tứ cùng với đám người Lý Đồng Thần đã hạ quyết định lập tức tản ra khí tức của mình, nhất là Long Thiên Tứ, mặc dù tu vi của hắn so với bốn vị đại lão Đại Càn không chỉ yếu hơn một bậc, nhưng khí tức lại là kiêu căng nhất, bành trướng nhất.
"Ha ha ha ha ha!"
"Đàm Hoa! Lão thất phu Đàm Hoa ngươi đâu rồi?
"Mau ra đây!"
"Ông nội của ngươi đã mang theo thiên quân vạn mã trở về rồi!"
Ở bên trong Bát Bộ Thiên Long Phật Đà, Đàm Hoa cầm Cửu Phẩm Công Đức Liên Đài ở trong tay, ở trên mi tâm Phật Đà phóng tầm mắt nhìn tới, vừa hay nhìn thấy tấm mặt mo đắc chí của Long Thiên Tứ, còn có dáng đi đầu ngửa về đằng sau, vừa đi vừa vung tay phách lối, trong lúc nhất thời rất nhiều chuyện cũ nhao nhao dâng lên ở trong đầu.....
Hai mắt của Đàm Hoa liền đỏ ngầu trong nháy mắt.
Phong thủy luân chuyển, ngày hôm nay đến lượt ngươi.
Vào thời điểm ở cuộc chiến Thuần Dương Cung, Đàm Hoa phách lối leo lên núi Thái Hoa Sơn, trào phúng Long Thiên Tứ, như thế nào cũng không nghĩ đến sẽ có một ngày lão thất phu Long Thiên Tứ kia thế mà có thể đánh trở lại, phải biết rằng đây chính là Tu Di Sơn a! Nghiêm ngặt mà nói căn bản là không phải cùng một cái cấp độ với Thái Hoa Sơn.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận