Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1095: Lão tiền bối

 
 
 
"Đao Vương cùng với Kiếm Đế thật là có nhã hứng, rõ ràng là có một thân tu vi cường hãn, lại cam nguyện phí thời gian ở trong này..."
"Phí thời gian?"
"Làm ơn, ngươi nghĩ rằng chúng ta muốn ở chỗ này sao?"
"Nếu không phải rời khỏi nơi này sẽ chết, chúng ta đã sớm tiêu dao."
Đúng thế, cung chủ Tiên Cung yên lặng hít sâu một hơi, tiếp tục nhìn hai vị lão tiền bối ở trước mắt.
Độc Tôn Đao Vương.
Duy Ngã Kiếm Đế.
Tin tưởng nghe đến đây tất cả mọi người đều rõ ràng, bây giờ đang ẩn cư tại Thiên Đoạn Hạp, chính là hai vị tổ sư sáng lập ra Kiếm Tông cùng với Đao Tông.
Bất quá không thể không thừa nhận.
Thời gian là thanh đao mổ heo, rõ ràng là có danh hào vang dội như thế, bây giờ hiện ra ở trước mắt của cung chủ Tiên Cung, chỉ còn lại hai lão đầu tử gầy giống như da bọc xương, một người chống một thanh đao bổ củi, một người khác chính là cầm một khúc cây làm quải trượng, lộ ra bộ dáng sắp chết.
Nhưng mà! Cung chủ Tiên Cung sẽ không bị mê hoặc! Bởi vì ở bên trong điển tịch Tiên Cung, vào vạn năm trước hai người này đã có bộ dáng như thế này, vạn năm sau vẫn là bộ dáng này, thời gian ở trên người của bọn hắn phảng phất như đều đọng lại.
Đây quả thực là kỳ tích lớn nhất trong nhân thế! Cũng khó trách ba mạch Đạo, Phật, Ma sẽ khách khí đối với Kiếm Tông cùng với Đao Tông, có dạng lão tổ này chống đỡ, ai cũng sẽ cảm thấy cố kỵ ở trong lòng, huống chi hai vị này không biết dùng phương pháp gì, thế mà khiến cho bản thân sống một mực từ thời đại Trung Cổ đến nay, có không ít người cảm thấy hiếu kỳ đối với loại bí mật này.
Cho nên cung chủ Tiên Cung vẫn đè nén lửa giận ở trong người, tiếp tục nói: "Hai vị lão tiền bối, lần này ta tới là vì mời hai vị rời núi, cùng nhau hủy diệt Đại Càn, phải biết rằng chủ trương của Đại Càn bây giờ là trấn áp tông phái, Kiếm Tông Đao Tông là thánh địa võ đạo cũng là bên đứng mũi chịu sào, nếu như có sự trợ giúp của hai vị..."
"Không đi."
"Ta còn chưa nói xong cơ mà?"
Duy Ngã Kiếm Đế liếc nhìn cung chủ Tiên Cung, sau đó móc móc lỗ mũi, nhẹ nhàng bắn về phía cung chủ Tiên Cung, nói: "Mặc kệ ngươi nói cái gì, ta cũng đều sẽ không rời đi, đừng gọi là cái gì lão tiền bối, tâm của lão phu còn rất trẻ, lão tiền bối chỉ thích hợp để gọi tên hề ở bên cạnh này..."
"Ngươi nói cái gì! ?" Độc Tôn Đao Vương lập tức giơ chân, nói: "Một kẻ chăn heo như ngươi cũng xứng nói ta? Lão phu là tên hề sao? Ta đây là đang lĩnh hội Thiên Đạo, hơn nữa vào ngày bình thường cũng không bỏ bê luyện tập đao pháp, ngươi thì biết cái gì! Tiên Cung ngươi hãy nhìn thử xem, đao pháp của ta có phải là tự nhiên mà thành hay không?"
Vừa nói, Độc Tôn Đao Vương vừa vung đao bổ củi trong tay lên trời!
Lưỡi đao bay ra ngoài, cán đao còn lưu ở trên tay.
Cung chủ Tiên Cung: "Khụ khụ."
Giống như không có chuyện gì nhặt lưỡi dao trở về, sau khi lắp lại vào cán đao Độc Tôn Đao Vương liền xoay chuyển lời nói: "Vừa nãy là chuyện ngoài ý muốn, một chiêu này chính là thần thuật phi đao mà ta bế quan vạn năm lĩnh ngộ được, nếu là người bình thường thì ta còn không biểu diễn đâu."
Cung chủ Tiên Cung bắt đầu cảm thấy hối hận khi tới nơi này.
Hai người này thật là, sau khi thời đại Thượng Cổ kết thúc, đây là cường giả cái thế Kích Toái Mệnh Tinh ở thời đại Trung Cổ sao? Là giả sao?
"Còn xin hai vị lão tiền bối suy nghĩ lại đề nghị của ta."
"Lần này cũng không phải là một mình ta xuất thủ, ba mạch Đạo, Phật, Ma cũng đều có tham gia, nếu như Kiếm Tông cùng với Đao Tông không tham dự sẽ khó tránh khỏi sinh ra khoảng cách cùng với bọn họ..."
"Mau mau cút."
"Lần sau vãn bối lại đến."
Cung chủ Tiên Cung lắc mình một cái, rút hóa thân lực lượng trở về bên trong Vận Mệnh Tinh Không.
Mà thẳng đến khi hắn đi rồi.
Độc Tôn Đao Vương cùng với Duy Ngã Kiếm Đế mới cùng nhìn nhau một cái.
"Ngươi nhìn cái gì?"
"Nhìn ngươi thì sao! ?"
"Ngươi nói xem chúng ta có cần tham dự hay không?"
"Đương nhiên là muốn."
"Nhưng không phải là hiện tại?"
"Nói nhảm, đừng quên hai ta vì sao lại ở chỗ này."
"Cũng đúng."
--
"Ngươi muốn gây phiền phức cho Tiên Cung?"
"Đúng thế!"
Đối mặt với Trần Khuynh Địch đã đi còn trở lại, Thánh Thượng Đại Càn lộ ra vẻ mặt vẻ cổ quái, nói: "Trước đó ta đã cảnh cáo ngươi, Tiên Cung mặc dù điệu thấp, nhưng cũng rất lợi hại, nội tình của bọn hắn chưa chắc đã kém hơn so với ba mạch Đạo, Phật, Ma."
"Lợi hại cỡ nào?"
"Không lợi hại bằng ta."
"Vậy thì sợ cái gì?"
Thánh Thượng Đại Càn nghĩ lại, có đạo lý!
"Cũng phải, thừa dịp bây giờ ta còn có thể bảo bọc thì cũng không có vấn đề gì, bất quá ngươi phải nói cho ta biết vì sao ngươi muốn đi đến Tiên Cung, Thuần Dương Cung các ngươi hiện tại cũng đâu có thiếu tài nguyên tu luyện?"
"Chuyện này sao..."
Trần Khuynh Địch gãi gãi cái ót, sau đó nói ra tin tức có quan hệ đến Bát Phúc Thần Công còn có sự hoài nghi của mình, sau khi Thánh Thượng Đại Càn nghe xong lập tức xoa cằm một cái, nói:
"Không ngờ được lại là như thế này, lúc trước ta không nhìn kỹ bản tuyệt thế võ công kia, còn đang suy nghĩ Nguyên Hanh làm sao lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy."
"Bát Phúc Thần Công, Thuần Dương Đạo Tôn sao...hừ!" Không biết vì sao, lẩm bẩm một hồi, Thánh Thượng Đại Càn đột nhiên khó chịu nhếch nhếch miệng nói: "Nếu như ta trở thành Chí Tôn nhân gian mà nói thì cũng có thể khai sáng ra dạng tuyệt thế võ công này! Có gì đặc biệt hơn người!"
Trần Khuynh Địch: "..."
Nói đến đây, Trần Khuynh Địch đột nhiên sinh ra một chút lòng hiếu kỳ: "Nói đến, ngươi nói thế nào cũng là thiên hạ đệ nhất nhân, hẳn là cũng đã khai sáng ra một môn tuyệt thế võ công rồi chứ?"
"À?" Thánh Thượng Đại Càn cười như không cười liếc nhìn Trần Khuynh Địch, hỏi: "Muốn biết không?"
"Có một chút hiếu kỳ."
"Kỳ thật cũng không có gì cần giấu diếm." Thánh Thượng Đại Càn nhếch miệng nói: "Ta khai sáng ra tuyệt thế võ công tên là Đỉnh Thiên Cách Mệnh Đạo."
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Con m* nó! ?
"Nếu ta không đoán sai mà nói, ngươi là đại biểu của chủ nghĩa đế quốc a?"
"Làm sao? Còn không cho phép ta đặt tên như vậy?
"Trâu bò, ngươi thực sự là trâu bò."
Trần Khuynh Địch bất đắc dĩ lắc ngón tay cái, không còn xoắn xuýt nữa, nói đến cùng loại chuyện này kỳ thật khá là riêng tư, Trần Khuynh Địch cũng không tiện truy cứu, thế là dứt khoát dời chủ đề đi: "Nói tóm lại, ta cũng định đi đến Tiên Cung, nhưng bây giờ ta gặp phải một cái vấn đề rất nghiêm trọng."
"Ồ, vấn đề gì?"
Trần Khuynh Địch lộ ra sắc mặt nghiêm túc, gằn từng chữ nói ra: "Ta không biết đường đi."
Điểm này hắn thật đúng là không có gạt người, dù sao thì ở trong mười đại thánh địa võ đạo chỉ có Tiên Cung là thần bí nhất, nhưng qua nhiều năm như thế, vì sao Tiên Cung lại thần bí nhất?
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ngay cả sơn môn của Tiên Cung cũng không thể tìm ra được, so sánh với nhau, sơn môn của Minh Giáo mặc dù cũng không cố định, nhưng người ta là hữu giáo vô loại, hơn nữa còn luôn luôn chiêu mộ đệ tử ở Trung Nguyên, lại là một trong ba mạch Đạo, Phật, Ma lưu truyền từ Thượng Cổ cho đến bây giờ, muốn thần bí cũng đều không thần bí nổi, nhưng Tiên Cung lại khác biệt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận