Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1097: Nói nhăng cuội

 
 
 
"Chà! Đây không phải là Khuynh Địch sao!"
"Trở về sớm như vậy sao? Không đợi thêm một hồi ở Thành Thượng Kinh à?"
"Sao rồi?"
"Trò chuyện cùng với Thánh Thượng Đại Càn sao rồi?"
Trận thao tác ân cần hỏi thăm này của Long Thiên Tứ cùng với Vô Vọng Ma Tôn lập tức khiến cho Trần Khuynh Địch dựng thẳng lông tơ.
Trần Khuynh Địch: "! ! !"
Trời sập, đất sụt, hai người này thế mà lại lễ phép như vậy! ?
Đảo con ngươi một vòng, thần sắc của Trần Khuynh Địch lập tức trở nên nghiêm túc: "Hai lão thất phu các ngươi đã làm chuyện gì? Đốt Tàng Kinh Điện hay là đập Tàng Bảo Điện?"
"Ngươi nói nhăng cuội gì đấy, chúng ta làm sao sẽ làm ra loại chuyện đó?"
"Hay là đã chơi hỏng Đô Thiên Tọa? Hoặc là chết máy?"
"Đó chính là Đạo Binh thượng phẩm, làm sao có thể chơi đến hỏng!‘’
"Vậy tại sao các ngươi lại tỏ ra thái độ như thế này! Các ngươi nhất định là đã gây họa! Nếu không có quan hệ với tông môn, vậy thì hẳn là có quan hệ với ta? Các ngươi đã làm cái gì..."
Vào giờ khắc này, ở dưới sự áp bách cầu sinh, đại não của Trần Khuynh Địch bắt đầu phi tốc vận chuyển, trong lúc mơ hồ phảng phất như bắt được một chút manh mối…
"À!"
Bốp! Sau đó Tịch Đồng liền dùng một bàn tay đánh tan một điểm manh mối mà hắn thật vất vả mới nghĩ ra.
"Này!"
"Đừng có xoắn xuýt những chuyện nhỏ nhặt kia, đã xảy ra chuyện gì rồi? Ta vừa mới cảm giác được ngươi lại điều động tinh vân Thuần Dương."
Một câu sau cùng là Tịch Đồng là dùng phương thức truyền âm nói, mà bị quấy rầy một cái như vậy, Trần Khuynh Địch nghĩ lại, lập tức ném điểm manh mối kia lên chín tầng trời, chợt vui tươi hớn hở lấy ra bản sao chép Bát Phúc Thần Công lấy được từ Võ Nguyên Hanh, nói: "Ta thế nhưng là đã có phát hiện lớn, đồ chơi do Thuần Dương Đạo Tôn keo kiệt lưu lại..."
"Khuynh Địch!" Long Thiên Tứ nghe vậy lập tức mất hứng, nói: "Đó là tổ sư của chúng ta! Phải gọi tôn kính là tổ sư Thuần Dương, mà không phải là cái gì keo kiệt..."
"Được rồi." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nói: "Thế nhưng mà ta ở bên ngoài tìm được một quyển Bát Phúc Thần Công do tổ sư Thuần Dương viết."
"Tổ sư hắn trăm công nghìn việc, ngẫu nhiên để lưu lạc một, hai quyển võ công ở bên ngoài là không ảnh hưởng đến toàn cục…"
"Đây là một quyển tuyệt thế võ công."
"Tổ sư công tham tạo hóa, viết một cách tuỳ tiện chính là tuyệt thế võ công, không có gì, không có gì…"
"Quyển tuyệt thế võ công này đã khiến cho Võ Nguyên Hanh trở thành Hỏa Luyện Kim Đan đệ nhất Trung Nguyên."
"Thuần Dương Đạo Tôn đúng là đồ keo kiệt!"
Như vậy mới đúng!
Trần Khuynh Địch hài lòng gật gật đầu, chợt tiếp tục nói: "Long lão thất phu ngươi cũng biết, lúc trước chúng ta đã lấy được Cửu Trọng Thiên Thần Quyết cùng với Đô Thiên Tọa tại Mặc Môn, hai thứ hỗ trợ lẫn nhau, sau đó ta cầm đến Bát Phúc Thần Công từ trong tay của Võ Nguyên Hanh, mà căn cứ theo sự điều tra cẩn thận của ta."
"Bản Bát Phúc Thần Công này là do Đại Càn đoạt tới từ Tiên Cung."
"Ồ?"
Không đợi Trần Khuynh Địch nói tiếp, Long Thiên Tứ cùng với Vô Vọng Ma Tôn liền phản ứng lại: "Cho nên ở Tiên Cung nói không chừng cũng sẽ có đồ vật của Thuần Dương Cung chúng ta?"
"Không sai."
"Vậy thì chúng ta sẽ cầm đồ vật của mình từ Tiên Cung về...?
"Đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"
"Thuận tay lấy thêm một chút đồ chơi nhỏ không trọng yếu...?"
"Đương nhiên!"
"Sau đó không cẩn thận đánh một số tên gia hoả có mắt không tròng…?"
"Phòng vệ chính đáng!"
"Làm!"
Long Thiên Tứ cùng với Vô Vọng Ma Tôn đồng thời nói ra, trực tiếp quyết định phương châm hành động tiếp theo của Thuần Dương Cung.
Đúng ra, Thuần Dương Cung hiện tại thế nhưng đã phát đạt, ở dưới ánh mắt của Long Thiên Tứ, Thuần Dương Cung nhà mình có hai vị Kích Toái Mệnh Tinh Vô Vọng Ma Tôn cùng với Trần Khuynh Địch, lại có bốn nữ Dương Xuân xem như là nội tình Hỏa Luyện Kim Đan, hắn xem như là chiến lực Hỏa Luyện Kim Đan cao cấp, từ dưới lên trên không có một chút sơ hở nào.
Cho dù là Thuần Dương Cung chưa tao ngộ đại kiếp vào hơn ba mươi năm trước, cũng chỉ có loại trình độ này, thậm chí là càng yếu hơn một bậc. Bây giờ Thuần Dương Cung đã quay về đỉnh phong, vừa vặn tìm người đánh một chầu, xây dựng nên hình tượng uy phong ngang ngược của Thuần Dương Cung một lần nữa.
Mà sau khi Trần Khuynh Địch, Long Thiên Tứ, Vô Vọng Ma Tôn quyết định, bốn nữ Dương Xuân liền không kịp chờ đợi mà nhảy ra ngoài.
"Chúng ta cũng muốn đi!"
"Đại ca ca, hiện tại muội rất lợi hại!"
"Tịch Đồng tỷ nói chỉ cần lại trải qua thêm mấy trận đại chiến là liền có thể mở ra Đại Đạo Huyền Quang!"
"Đúng thế."
Nghe một chút đi, con m* nó, ngay cả Tịch Đồng tỷ cũng đều gọi.
Trần Khuynh Địch khá là mịt mờ liếc nhìn Tịch Đồng một cái, mà đối phương thì là cười như không cười đáp lại cho hắn một cái ánh mắt, thấy vậy Trần Khuynh Địch liền nao nao ở trong lòng.
Gặp quỷ!
Bất quá run rẩy thì run rẩy, bốn nữ bây giờ đúng là đã thật sự trưởng thành, lúc trước Trần Khuynh Địch nắm giữ mười thành khống chế liền có thể sánh ngang với võ giả Đại Đạo Huyền Quang mười vạn dặm, bốn nữ mặc dù bởi vì có hệ thống tu luyện khác biệt còn chưa mạnh được giống như Trần Khuynh Địch lúc trước, nhưng cũng tuyệt đối không kém bao nhiêu.
Nếu như tông môn lại trợ giúp thêm một chút, đưa cho mỗi người một kiện Đạo Binh hạ phẩm mà nói, coi như là Đại Đạo Huyền Quang mười vạn dặm cũng có thể liều mạng, ở dưới sự liên thủ thậm chí là có hi vọng chém giết đối phương.
Dù sao thì Thuần Dương Cung hiện tại cũng tài đại khí thô, cũng không thiếu tiền. Ngay cả Long Thiên Tứ, sau khi trở về từ Tây Vực Đại Đạo Huyền Quang liền chính thức đạt đến mười vạn dặm, không biết có phải là nguyên nhân hậu tích bạc phát (* tích lũy lâu dài sử dụng một lần*) hay không, thậm chí ở trên cơ sở mười vạn dặm còn đi thêm bốn vạn dặm, Đại Đạo Huyền Quang 14 vạn dặm, phối hợp với một đống thủ đoạn loạn thất bát tao kia, cũng có thực lực tuyệt đối không kém.
Huống chi còn có Trần Khuynh Địch nữa.
Vừa nhìn như vậy.
Đối phó với Tiên Cung chính là dư xài!
Bất quá vào trước đó, Trần Khuynh Địch đột nhiên nhìn về phía Long Thiên Tứ, bờ môi khẽ nhúc nhích, trực tiếp truyền âm nói:
"Lão thất phu, có một chuyện ta đã sớm muốn hỏi ngươi."
"Hả?"
"Đại kiếp Thuần Dương Cung vào 30 năm trước."
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Vừa dứt lời, biểu lộ hăm hở nguyên bản của Long Thiên Tứ lập tức trở nên cứng ngắc.
Đại kiếp Thuần Dương Cung, chuyện này ở trong toàn bộ giang hồ cơ hồ đã trở thành một sự tình cấm kỵ, ba mạch Đạo, Phật, Ma cũng ngậm miệng không nói đối với sự tình này, chớ đừng nói chi là những tán tu giang hồ vốn đã không thể tiếp xúc tới bí mật, ngay cả đám người bỏ đá xuống giếng lúc trước kia, cũng chỉ biết rõ là Thuần Dương Cung đột nhiên gặp xui xẻo, cũng không rõ ràng nội tình ở trong đó.
Mà ở trong Thuần Dương Cung, chân chính biết đến cũng chỉ còn lại có Thái Hoa Sơn Thập Tam Thái Bảo...ta đang nói đến đoàn trưởng lão Thuần Dương Cung, cùng với Long Thiên Tứ thân làm Thái Thượng trưởng lão và chưởng giáo Ninh Thiên Cơ.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận