Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1099: Thiên triều Đại Thiên

 
 
 
"Sau đó thì sao? Đại Thiên về sau như thế nào?"
"Về sau?" Long Thiên Tứ nhếch nhếch miệng nói: "Về sau thiên triều Đại Thiên có xích mích với Thuần Dương Đạo Tôn."
"Ồ?"
"Nguyên nhân cụ thể thì không biết, tổ sư cũng không viết ở trong truyện ký, nhưng cuối cùng, Thiên Tử Đại Thiên đã băng hà bỏ mình vào một đêm, đời Hoàng Đế thứ ba mươi sáu của thiên triều Đại Thiên chết đi, chuyện này khiến cho hoàng triều đã từng thống trị gần nửa cái thời đại Trung Cổ, cuối cùng cũng trở về với cát bụi."
"Xích mích?" Trần Khuynh Địch chau mày, theo hắn thấy, quan hệ của Thuần Dương Đạo Tôn cùng với Thiên Tử Đại Thiên hẳn là cũng giống như hắn và Võ Càn Võ bây giờ, hẳn là sẽ không có xích mích.
Vì sao? Bởi vì tất cả mọi người đều là đồng hương, chẳng lẽ không phải là huynh đệ tốt hay sao? Hoặc là có nội tình gì đó mà mình không biết…?
Chờ một chút.
"Không đúng, coi như là xích mích, như vậy thì có quan hệ gì với Thuần Dương Cung chúng ta? Đều là ân oán của tổ tiên a?"
"Đây chính là cục diện rối rắm mà ta nói đến."
Rốt cục sau khi nói đến chính đề, Long Thiên Tứ bất đắc dĩ cười cười, sau đó chỉ chỉ vào mặt đất Vạn Thọ Cung.
"Ở phía dưới Vạn Thọ Cung."
"Ngọc tỉ truyền quốc trấn áp thiên triều Đại Thiên ngày xưa, nghe nói chính là do Thượng Cổ Tiên Tần lưu lại, sau khi bị Thiên Tử Đại Thiên tế luyện, đã hóa thành ngọc tỉ truyền quốc, nhận mệnh trời ban, tồn tại mãi mãi."
"Mà căn cứ theo những gì tổ sư viết, một khi ngọc tỉ phá phong, long khí phản phệ, Thuần Dương Cung sẽ bị huỷ diệt không thể nghi ngờ."
"Cho nên ta một mực hoài nghi."
"Thiên Tử Đại Thiên năm đó rất có thể là đã bị tổ sư làm thịt..."
Trần Khuynh Địch: "..."
Đậu xanh rau má, có cần phải khoa trương như vậy hay không?
Ngay cả Trần Khuynh Địch cũng biết, người xuyên việt tăng thêm hắn tổng cộng xuất hiện ba lần. Lần đầu tiên là thời kỳ Thái Cổ, Man Thần cùng với Triệu Man cùng nhau xuyên việt đến cái thế giới này.
Lần thứ hai là thời kì Cận Cổ, Thuần Dương Đạo Tôn cùng với Thiên Tử Đại Thiên cũng xuyên việt đến cái thế giới này.
Lần thứ ba chính là hiện tại, hắn và Thánh Thượng Đại Càn...Như vậy vấn đề đã đến. Đồng dạng là người xuyên việt, khác nhau ở giữa lần thứ nhất cùng với lần thứ hai là ở chỗ nào?
Man Thần trở thành Chí Tôn nhân gian, lại không có cách nào siêu thoát, cuối cùng chỉ có thể sống quãng đời còn lại ở thời kỳ Thái Cổ, Triệu Man ngược lại là sống tiếp được.
Thuần Dương Đạo Tôn siêu thoát, Thiên Tử Đại Thiên bỏ mình. Điểm giống nhau cùng với điểm khác biệt nhất ở trong này là rất đáng sợ, Trần Khuynh Địch hơi tùy tiện suy nghĩ một chút, liền cảm thấy âm mưu tràn đầy ở trong đầu, lấy một thí dụ, vì sao Man Thần không có siêu thoát? Người ta có hệ thống, có thiên phú, có khí vận, không nhất định kém hơn so với Thuần Dương Đạo Tôn.
Vì sao lại không thể siêu thoát? Thuần Dương Đạo Tôn lại vì sao lại có thể siêu thoát? Cân nhắc đến suy đoán của Long Thiên Tứ, nếu như ban đầu là do Thuần Dương Đạo Tôn giết chết Thiên Tử Đại Thiên mà nói, chân tướng ở trong đó cũng rất kinh khủng, Man Thần không có giết Triệu Man, kết quả là chết ở trong dòng sông thời gian, Thuần Dương Đạo Tôn giết chết Thiên Tử Đại Thiên, cuối cùng lại thành công siêu thoát, mà phóng tới trên người của mình và Võ Càn Võ...
"Hít hà!"
"Nói nhảm! Không có khả năng!"
Trần Khuynh Địch cấp tốc lắc đầu, ném tạp niệm ở trong lòng ra khỏi não hải, hắn không phủ nhận cái suy đoán này của mình là quá chủ quan, hoàn toàn chính là dùng thuyết âm mưu để suy đoán, nhưng nghĩ tới nghĩ lui giống như là cũng không có vấn đề gì, huống hồ hiện thực tàn khốc đã nói cho hắn, dùng thuyết âm mưu để suy nghĩ mọi thứ là một chút cũng không sai.
Đúng thế!
Đây chính là sự thận trọng! Nam nhân thận trọng mới có thể sống được tốt hơn ở dị thế giới!
"Tiểu tử thúi?" Thấy Trần Khuynh Địch một mực lộ ra bộ dáng âm trầm suy tư, Long Thiên Tứ liền mở miệng hỏi: "Đã nghĩ ra manh mối gì rồi?"
"Không, lão thất phu nói tiếp đi, ngọc tỉ Đại Thiên, món đồ kia vì sao lại có long khí? Ta nhớ được thứ hoàng triều này một khi diệt vong chẳng phải là không còn long khí hay sao?"
Trần Khuynh Địch chau mày, thiết lập có quan hệ đến long khí hoàng triều, hắn thật ra đã biết được không ít từ trong miệng của Võ Càn Võ.
Cái gọi là long khí hoàng triều, kỳ thật là cùng một loại đồ vật với quốc vận. Vào thời điểm hoàng triều còn tồn tại tự nhiên là có uy năng kinh thiên động địa, nhưng hoàng triều vừa sụp đổ, cũng không có gì khác biệt với phế vật.
Nói một cách khác…
"Thiên triều Đại Thiên có lợi hại hơn nữa, nhưng bây giờ cũng đã qua một cái thời đại, Cận Cổ đã sớm xong đời, long khí sẽ tới từ nơi nào? Chỉ sợ là ở hoàng lăng cũng không có a?"
"Ngươi nói cũng đúng." Long Thiên Tứ lộ ra vẻ mặt đương nhiên nói:
"Sau khi thiên triều Đại Thiên bị tiêu diệt, Đại Tấn thay thế nó không nói hai lời liền đốt toàn bộ hoàng thành Đại Thiên ngày xưa, tràng diện cực kỳ thảm liệt, khói đặc xông thẳng lên trời trong trọn vẹn ba tháng không tiêu tan, một cái hoàng triều lớn như vậy, nói không có liền không có."
"Cỗ long khí kia."
"Có trời mới biết." Long Thiên Tứ nhếch miệng nói: "Trên thực tế Thuần Dương Cung chúng ta cũng rất buồn bực, rõ ràng là hoàng triều cũng đã xong đời, long khí lại hoàn toàn không có xu thế suy nhược, được rồi, được rồi."
"Ngươi cứ đi theo ta."
"Tận mắt nhìn thấy ngươi sẽ biết."
"Ồ?"
Nói tới chỗ này, hai mắt của Trần Khuynh Địch lập tức phát sáng, dừng lại một chút, hắn đầu tiên là truyền âm cho Tịch Đồng ở ngoài cung, bảo nàng mở quyền hạn cho mình, chờ một lát sau, sau khi xác nhận tinh vân Thuần Dương đã nằm ở trong sự khống chế của mình một lần nữa, Trần Khuynh Địch tràn đầy an tâm nói: "Mang ta đi!"
"Nhìn dáng vẻ đắc ý của ngươi..." Long Thiên Tứ trừng Trần Khuynh Địch một cái, ước ao ghen tị nói.
Vạn Thọ Cung, xem như là trung tâm của Thuần Dương Cung, đúng là có một cái thông đạo bí mật ở dưới lòng đất, hơn nữa còn nối thẳng tới địa phương lúc trước Trần Khuynh Địch cùng với Ninh Thiên Cơ lấy Xích Tiêu Kiếm ra, đó là một lò luyện ở trong nội bộ Thái Hoa Sơn, có nhiệt độ cực cao không nói, còn mang theo hỏa độc nồng nặc trí mạng.
Đây chính là một tòa cấm địa thiên nhiên.
Bất quá lấy tu vi của Trần Khuynh Địch cùng với Long Thiên Tứ, còn chưa để loại trình độ này vào mắt, đi theo một đường, rất nhanh Trần Khuynh Địch liền thấy được địa phương đặt Xích Tiêu Kiếm trước đó, mà kiếm linh Xích Tiêu Kiếm sau khi cảm giác được khí tức quen thuộc cũng tự chủ thức tỉnh, hoài niệm mở miệng nói ở trong đầu của Trần Khuynh Địch:
"Ồ, đây không phải là căn phòng nhỏ ấm áp của ta năm đó sao?"
"Lão bất tử Thuần Dương kia sau khi đưa ta đến chỗ này, còn đặc biệt dẫn dắt dung nham đến nơi này, chính là chuyên môn tắm rửa cho ta, ngươi nhìn thân kiếm của ta đã nhiều năm như vậy vẫn bóng loáng xinh đẹp như cũ, lưỡi kiếm vẫn sắc bén vô song như cũ, dựa chính là do mỗi ngày ăn ngon uống ngon ngủ ngon tắm rửa tốt…"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận