Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1187: Vạch trần

 
 
 
"Vì sao tính cách trước và sau khi quật khởi lại có biến hóa to lớn?"
"Vì sao lại có tốc độ tu luyện khoáng cổ tuyệt kim?"
Trần Khuynh Địch: "! ! !"
Không thể nào? Chẳng lẽ ta bí mật ta thật ra là người xuyên việt đã bị kẻ này nhìn thấu! ?
"Chờ một chút!"
"Ha ha! Ta mới không chờ đợi!" A Nhĩ Pháp nhếch miệng cười một tiếng, mà cùng lúc đó, một cỗ long khí vàng óng cuốn tới, cuối cùng hóa thành thân hình Thánh Thượng Đại Càn rơi ở trong tinh không.
Nhìn một chút đi! Ngươi làm cho ta khó chịu, vậy thì ta cũng không để cho ngươi dễ chịu! Bây giờ ta sẽ vạch trần ngươi!
"Không sai! Đáp án chỉ có một cái!"
"Thánh Thượng Đại Càn!"
"Trần Khuynh Địch mà ngươi tín nhiệm!"
"Kỳ thật cũng giống như ta, đều là Tà Thần đoạt xá tới từ thiên ngoại thiên! Còn có Ninh Thiên Cơ! Hắn kỳ thật cũng là Tà Thần! Toàn bộ Thuần Dương Cung đều đã biến thành hang ổ của Tà Thần!"
"Ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha ha!"
A Nhĩ Pháp cuồng tiếu vạch trần tất cả chân tướng mà mình biết, sau đó dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp dẫn nổ tà khí trong cơ thể, kèm theo tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, thân thể của A Nhĩ Pháp bỗng nhiên nổ tung, phảng phất như một đoàn pháo hoa nở rộ, thắp sáng tinh không tĩnh mịch.
Ầm ầm!
Đám người: "..."
Con m* nó!
Trong cái chớp nhoáng này, tâm tình của Trần Khuynh Địch chính là phát mộng, ta? Tà Thần đoạt xá? Nếu ngươi nói ta là người xuyên việt thì cũng thôi đi, nhưng Tà Thần đoạt xá là món đồ chơi gì? Làm ơn, mọi người cũng không quen biết,ngươi đừng nói loạn a!
Bầu không khí trở nên hết sức khó xử một lần, chỉ chốc lát sau Ninh Thiên Cơ mới chậm rãi mở miệng, chỉ thấy hắn lộ ra sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt nghiêm túc, hướng về phía Trần Khuynh Địch có một chút khẩn trương gằn từng chữ mở miệng hỏi:
"Khuynh Địch, ngươi có biết tên gia hỏa này là ai không? Đột nhiên lại tự bạo!"
"Ta cũng không biết, chỉ biết hắn giống như là Thiên Ngoại Tà Thần."
"Hắn hẳn là người sắp đặt kế hoạch vây công nghĩa phụ của ngươi, vốn dĩ ta còn đang định bắt hắn, ai ngờ được hắn lại đột nhiên tự bạo..."
"Đúng thế." Ninh Thiên Cơ gật gật đầu như không có việc gì, nói: "Tự bạo còn chưa tính, trước khi tự bạo còn nói ra những lời hàm hồ như vậy, Thuần Dương Cung là hang ổ Tà Thần? Theo ta thấy Phật Môn Minh mới là hang ổ Tà Thần, thế mà lại hợp tác với một vị Thiên Ngoại Tà Thần để vây giết ta."
Rất hiển nhiên, Ninh Thiên Cơ cũng không coi lời nói của A Nhĩ Pháp ra gì, thậm chí trực tiếp coi lời nói của A Nhĩ Pháp là nói nhảm.
Huống hồ lời nói này của A Nhĩ Pháp thật ra là nói cho Thánh Thượng Đại Càn nghe, nhưng hắn như thế nào cũng không nghĩ đến, Thánh Thượng Đại Càn trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói kỳ thật cũng là Tà Thần đoạt xá, dù sao cũng là người xuyên việt.
Đương nhiên, kỳ thật coi như đưa tới sự hoài nghi của Ninh Thiên Cơ, Trần Khuynh Địch cũng có biện pháp lấp liếm cho qua, vấn đề có quan hệ đến trưởng thành quá nhanh chóng, dùng Tịch Đồng là liền có thể lừa phỉnh một cách hoàn mỹ.
Nhưng vô luận nói như thế nào, sau khi nhìn thấy phản ứng của Ninh Thiên Cơ, Trần Khuynh Địch vẫn là ở nhẹ nhàng thở ra ở trong lòng, ở trên mặt cũng lộ ra nụ cười xán lạn: "Nói trở lại, nghĩa phụ, lần này may là ta chạy đến đúng lúc, nếu không nghĩa phụ sẽ thật sự gặp phải nguy hiểm, đám người giới tông phái rất âm hiểm..."
"Bất quá lại nói trở về, ở phía lão...Thánh Thượng ngươi đã xảy ra chuyện gì? Thiên Tôn Thái Bình đâu?"
Trần Khuynh Địch vốn dĩ muốn gọi là lão ca, nhưng nghĩ đến việc Ninh Thiên Cơ còn ở bên cạnh, cho nên vẫn là thay đổi lối xưng hô, nà Thánh Thượng Đại Càn thì là nhếch miệng cười một tiếng.
"Thiên Tôn Thái Bình?"
"Yên tâm đi."
"Hắn hiện tại đã không còn uy hiếp với chúng ta, hơn nữa hắn thực sự rất lợi hại, đối với nắm vững khí vận cũng không kém hơn ta, bất quá hắn có chuyện trọng yếu hơn muốn làm."
"Ồ?" Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn, có một chút kỳ quái, luôn cảm thấy ở giữa Thánh Thượng Đại Càn cùng với Thiên Tôn Thái Bình giống như đã xảy ra cái gì.
Ngay sau đó khiến cho Trần Khuynh Địch ngoài ý muốn là.
Sau khi trả lời Trần Khuynh Địch xong, Thánh Thượng Đại Càn vừa quay đầu, thế mà rất quen thuộc hỏi Ninh Thiên Cơ: "Đi lâu như vậy, thành quả như thế nào?"
"Đã tìm được, phí một phen khí lực của ta."
"Vậy là tốt rồi, khổ cực."
"Không sao."
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Đây là có ý gì?
"Nghĩa phụ, chẳng lẽ nghĩa phụ và Thánh Thượng rất quen sao?"
"Ngươi cho rằng là như thế nào?" Ninh Thiên Cơ liếc mắt nhìn Trần Khuynh Địch, hỏi: "Ngươi cho rằng lúc trước một mình ta làm như thế nào để chống đỡ Thuần Dương Cung?"
Cũng không nghĩ một chút, năm đó Thuần Dương Cung có rất nhiều việc đang chờ hoàn thành, Tiên Cung vốn là có thù, Phật Môn cũng có ý tứ bỏ đá xuống giếng, Minh giáo càng là nhìn chằm chằm, hơn nữa rất nhiều tông phái vẫn còn ở đó, một vị chí cường giả, còn là một vị chí cường giả vừa mới đột phá, thật sự cho rằng bằng vào thực lực của một vị chí cường giả liền có thể bảo vệ được Thuần Dương Cung lớn như vậy?
"Đi."
"Nhanh đi về, ta đã không kịp chờ đợi muốn trở về Thái Hoa Sơn nhìn một chút."
Thánh Thượng Đại Càn nghe vậy cũng là cười một tiếng: "Vậy thì thật là tốt, hẳn là cũng không ngại ta đi cùng chứ?"
"Đương nhiên là sẽ không."
"Ha ha ha."
Kết quả là, Ninh Thiên Cơ cùng với Thánh Thượng Đại Càn rất là hài hòa xé ra hư không, cùng nhau trở lại đại thế giới Trung Thổ.
Chỉ để lại một mình Trần Khuynh Địch đứng ngơ ngác tại nguyên chỗ.
"Ấy?"
Vì sao lại trở thành như vậy chứ?
Trong Vận Mệnh Tinh Không, ở bên trong một Vành Đai Mảnh Vỡ Thiên Thạch đã chết cô quạnh, một đạo ánh sáng nhạt lóe lên ở bên trong một viên toái tinh trong đó.
"Một đám ngớ ngẩn!"
"A Nhĩ Pháp ta làm sao có thể cứ như vậy tự bạo chứ! "
Ở bên trong ánh sáng nhạt, thân hình của A Nhĩ Pháp chậm rãi hiện lên, chỉ bất quá khác biệt cùng với hình thái hoàn chỉnh phía trước, hiện tại hắn chỉ còn lại có một sợi u hồn phiêu đãng.
Vành Đai Mảnh Vỡ Thiên Thạch này vốn là Mệnh Vận Tinh Vân của Đại Tế Tửu Nho Gia đời trước.
Mà vào sau khi A Nhĩ Pháp đoạt xá Đại Tế Tửu Nho Gia đời trước, tự nhiên cũng tiếp nhận Mệnh Vận Tinh Vân của đối phương.
Cho nên nơi này đã trở thành sào huyệt của hắn.
Bất quá mặc dù lần này dùng thủ đoạn man thiên quá hải sống tiếp được, nhưng kỳ thật cũng là bước nửa chân vào trạng thái tử vong, tuyệt đại bộ phận lực lượng đều đã bị vứt bỏ, chỉ còn lại có một chút u hồn, muốn dưỡng tốt phần thương thế này, đoán chừng tối thiểu cũng phải cần vạn năm trở lên, bất quá so với tử vong thì đã rất tốt.
"Hừ! Dù sao thì ta vẫn còn có thể sống rất lâu, coi như là Thánh Thượng Đại Càn chết ta cũng vẫn trẻ tuổi như cũ, mà sau khi bị lời nói của ta châm ngòi, đám Tà Thần Thuần Dương Cung kia khẳng định sẽ trốn không thoát! Chỉ cần thêm một chút kiểm chứng, thân phận của đám người Trần Khuynh Địch sẽ bị bại lộ không bỏ sót, toàn bộ đều sẽ chết hết!"
"Về phần bản Tà Thần, chờ sau khi tĩnh dưỡng tốt, vẫn là một vị hảo hán như thường!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận