Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1246: Đao ý

 
 
 
"Ta vẫn còn có thể..."
Già Mã La vừa tru lên, vừa khu động thân thể điên cuồng đánh xuống dưới đất, chỉ thiếu chút nữa! Chỉ thiếu chút nữa! Chỉ cần có thể trốn vào bên trong Tổ Long Trung Nguyên, dù là chỉ còn lại có một sợi tàn hồn, đơn giản cũng chỉ là tĩnh dưỡng nhiều thêm mấy vạn năm mà thôi, hắn vẫn sẽ không chết như cũ! Hắn vẫn còn có cơ hội! Chỉ cần có thể đi đến Tổ Long Trung Nguyên!
"Ngươi không đến được."
"Nơi này chính là nơi trở về của ngươi."
"Đi chết đi."
Đao quang trảm đến.
Khác biệt cùng với kiếm ý không có gì không chém, đao ý của Độc Tôn Đao Vương càng có xu hướng với lực lượng, đồng dạng là ý chí vặn vẹo hiện thực, kiếm ý của Kiếm Đế là "Không có gì không chém", đao ý của Đao Vương lại là "thiên hạ vô địch", đây là bá khí của đao giả, cũng là chỗ tự tin của Độc Tôn Đao Vương.
Mà đao ý của Đao Vương sau khi vặn vẹo hiện thực bên trên cái cơ sở này, hiệu quả biểu hiện ra cũng rất đơn giản.
Mặc kệ ngươi mạnh bao nhiêu, ta vĩnh viễn còn mạnh hơn so với ngươi! Đao quang ở dưới sự gia trì của đao ý, ý chí vô hình hóa thành lực lượng hữu hình, không ngừng tăng cường lực lượng cho đao quang, không chỉ có nhằm vào nguyên thần, còn nhằm vào thân thể quốc vận của Già Mã La, phảng phất như không ngừng cất cao vậy, đồng dạng là đao ý góp nhặt trong vạn năm, bộc phát ra một hơi vào thời khắc này.
Trong nháy mắt, mặc dù chỉ là vẻn vẹn một cái nháy mắt, nhưng một đao tích lũy vạn năm của Đao Vương, xác thực đã đụng chạm tới cảnh giới Chí Tôn nhân gian.
Xoẹt! Một đao xẹt qua, thân thể quốc vận của Già Mã La tịch diệt, nguyên thần bị đao quang thôn phệ, nhìn như là một vệt ánh đao, trên thực tế lại là kết quả của ngàn tỉ lần xuất đao, ở dưới loại trảm dày đặc này, cho dù là nguyên thần Chí Tôn nhân gian kiên cố như thép, cũng bị cắt nát thành bột phấn đầy trời trong nháy mắt.
Cuối cùng kiếm khí cùng với đao quang đồng thời tiêu tán, chỉ còn lại có hai người Duy Ngã Kiếm Đế cùng với Độc Tôn Đao Vương đứng tại chỗ, thân thể khô gầy cũng bắt đầu không ngừng sụp đổ, hóa thành cát bụi giống như Vân Phi Lăng vậy.
Mà trước khi chết, hai người vẫn còn đấu võ mồm không chịu thua.
"Hiệp vừa rồi kia là ta thắng đúng không? Không có ta bổ đao tới thì ngươi cũng không giết được đối phương."
"Dẹp đi, là do ta trước tiên chém đối phương thành hai nửa cho nên ngươi mới có thể tìm được cơ hội."
"Không có ngươi thì ta vẫn có thể làm thịt hắn."
"Không cần ngươi bổ đao, kiếm ý của ta cũng có thể giết hắn."
Hai người đều đang cậy mạnh, trên mặt lại đều mang theo nụ cười không nói cũng hiểu. Tiếp đó một trận gió nhẹ thổi qua, hai vị lão ngoan đồng này phiêu tán theo gió ngay trong khi đấu võ mồm.
Tại Vực Ngoại Hư Không, trận chiến đấu giữa Thánh Thượng Đại Càn cùng với Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung vẫn còn đang tiếp tục.
Hai vị cự nhân khai thiên tích địa có kích thước khoảng chừng trung thiên thế giới chiến đấu ở trong hư không, một người cầm chiến phủ khai thiên trong tay, một người vung Thiên Tử Thần Kiếm, có thể nói là ai cũng không chịu thua, không ai nhường ai, đánh nhau chết sống, dư ba không ngừng khuếch tán ra, làm vỡ nát không biết bao nhiêu tinh cầu.
"Lão gia hỏa, khí lực của ngươi có phải là đã yếu đi hay không? Không thú vị gì cả!"
"Đánh rắm!"
"Theo ta thấy là ngươi đã sắp không được cho nên đã xuất hiện ảo giác, kiếm long khí ở trên người giống như cũng rất mỏng manh a?"
"Tán dóc!"
Thánh Thượng Đại Càn cùng với Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung không chỉ phân thắng bại bằng tay chân, ở ngoài miệng cũng là không tha người, ngươi mắng ta một tiếng, ta chửi ngươi một câu, càng lúc càng kịch liệt, phạm vi liên lụy cũng càng lúc càng lớn, mà hết lần này tới lần khác thể năng của hai người đều sâu không thấy đáy, ngược lại là càng đánh càng có tinh thần.
Ngay vào lúc chiến đấu giữa hai người tiến vào giai đoạn ác liệt.
"Ấy! ?" Thần sắc của Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung đột nhiên lộ ra biểu lộ khẽ giật mình, động tác trên tay cũng là dừng lại.
Mọi người đều biết, hắn có thể thoát khốn mà ra càng nhiều là dựa vào tính toán của Già Mã La, mà xem như là đồng minh, ở chỗ hắn kỳ thật là có lưu một tia ấn ký nguyên thần của Già Mã La, nương tựa theo một tia ấn ký này, hắn có thể trao đổi lẫn nhau cùng với Già Mã La, chỉ là vào lúc hiện tại, phần ấn ký nguyên thần này thế mà đã tiêu tán...
Điều này nói rõ cái gì? Già Mã La chết rồi? Làm sao có thể!
Thân làm Chí Tôn nhân gian, kiến thức của Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung cũng không phải là những người khác có thể so sánh, cũng chính vì như thế hắn mới rất rõ ràng, muốn diệt sát nguyên thần của một vị Chí Tôn nhân gian rốt cuộc có bao nhiêu khó khăn, hơn nữa Già Mã La còn không phải là những Tà Thần thông thường kia, mà là Tà Thần đạt đến cảnh giới Chí Tôn nhân gian chân chính! Cho dù là chỉ còn lại có nguyên thần, Già Mã La cũng không phải là dễ giết như vậy.
Tối thiểu là Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung suy bụng ta ra bụng người, tự biết lấy trạng thái bây giờ của hắn mà muốn giết chết Già Mã La, chỉ sợ cũng phải hao phí một đoạn thời gian tương đối dài mới có thể mài chết đối phương.
Nhưng mà bây giờ, Già Mã La đã bị người ta giết rồi! ? Làm được bằng cách nào? Ai đã làm? Theo lý mà nói nhân vật lợi hại nhất ở trong Trung Nguyên chính là Thánh Thượng Đại Càn, mà Thánh Thượng Đại Càn vẫn một mực quyết đấu cùng với mình ở đây, không có khả năng dư thừa lực chú ý đưa đến phía Trung Nguyên, chẳng lẽ Trung Nguyên lại vẫn còn có Chí Tôn nhân gian tồn tại? Nhưng chuyện này là không có khả năng, trước khi đi mình đã đặc biệt cảm ứng qua.
Chí Tôn nhân gian cũng không phải là không có, nhưng Chí Tôn nhân gian ở vào trạng thái hoàn chỉnh chân chính chỉ có mình. Mà Chí Tôn nhân gian không ở vào trạng thái hoàn mỹ muốn giết chết Già Mã La gần như là không có khả năng! Chớ đừng nói chi là khi đó Già Mã La còn có quốc vận Đại Thiên hộ thể, dựa theo suy tính của mình trước khi đi, Già Mã La thu hoạch được thắng lợi cuối cùng vẫn là có khả năng vô cùng cao, dù sao thì Già Mã La xác thực cũng rất cẩn thận, chuẩn bị đến mấy con đường lui, coi như kế hoạch cuối cùng phá sản, cũng có thể toàn thân mà lui..
Vốn nên là như vậy.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ngay vào thời điểm tâm tư của Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung xoay chuyển, liều mạng thôi diễn chuyện gì đã xảy ra tại Trung Nguyên, một đạo âm thanh lạnh lùng lại là ung dung truyền đến:
"Giao thủ với ta còn dám phân tâm?"
"Lão gia hỏa."
"Ngươi đây là đang xem thường ta sao?"
"Ách!"
Xoạt! Không cho Chí Tôn nhân gian Bắc Nhung cơ hội phản ứng, Thánh Thượng Đại Càn trực tiếp cổ động lực lượng toàn thân, một đạo Thần Quang vàng óng chiếu rọi trên trời dưới đất, hóa thành một chuôi thần kiếm màu vàng óng, trên thân kiếm tỏa ra bộ dáng giang sơn thế giới, thịnh thế hoàng triều, hàng tỉ khí số đều gia trì ở trên chuôi kiếm này.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận