Phản Diện Siêu Cấp

Chương 138: Cưỡng từ đoạt lý

 
 
 
Đây không phải là trợ thủ đắc lực của hắn hay sao, bị nàng nhìn thấy cũng không quan trọng, tin tưởng là chuyện này cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến hình tượng.
"Đúng vậy, Trấn Cương Sứ đại nhân." Lạc Tương Tư dùng thần sắc cổ quái nhìn Trần Khuynh Địch mặc thường phục ở dưới bóng đêm, trong lòng thầm nhủ, không phải hắn đã đi ra ngoài hay sao, làm sao hiện tại lại trở về?
Nói đến, hiện tại mặc dù giờ giới nghiêm của toàn bộ Thanh Đế đã bị hủy bỏ, đèn đuốc sáng trưng, nhưng cũng chỉ là ở trên đường phố mà thôi, đặt ở trong Phủ Thành Chủ thế nhưng lại tương đối lạnh tanh, không có một ai, lại là đêm hôm khuya khoắt, tối như bưng, nửa đêm, cô nam quả nữ, ở chung một chỗ, nếu như tên biến thái này...
Lạc Tương Tư lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, phải biết rằng Trần Khuynh Địch cũng không phải là không có tiền án! Trước đó chính là tên gia hỏa này, vào ban ngay ban mặt ở truồng chạy long nhong trong Phủ Thành Chủ không nói, thậm chí còn ngang nhiên bắt nàng vào trong phòng ngủ, nếu như không phải nàng phản ứng nhanh, nói không chừng hắn đã được như ý!
Nói như vậy, chẳng lẽ tất cả những thứ này đều là do hắn đã tính toán kỹ? ! Nghĩ tới đây, Lạc Tương Tư lập tức cảm thấy cả người cũng bắt đầu nổi da gà, ánh mắt nhìn về phía Trần Khuynh Địch cũng tràn đầy sự cảnh giác.
"Trấn Cương Sứ đại nhân, lúc này ngài trở về để làm gì vậy? Ở bên ngoài không phải đang cử hành lễ hội hay sao?"
"Ha ha, ta không có hứng thú với lễ hội." Trần Khuynh Địch nghĩ một đằng nói một nẻo cười ha ha nói, mặc dù có hứng thú, nhưng hắn lại không dám quan tâm quá nhiều a, nếu như không khống chế tốt, sẽ làm ảnh hưởng đến tiền đồ.
"Hơn nữa không phải Lạc sư muội cũng ở trong Phủ Thành Chủ hay sao?"
"Hả!" Thần sắc của Lạc Tương Tư đọng lại, tên gia hỏa này có ý tứ gì? Chẳng lẽ là muốn nhắc nhở mình bây giờ đã là lên trời không lối xuống đất không cửa, đã là một con chim vàng anh nằm ở trong bàn tay của hắn? !
Nói đến, mặc dù trùng sinh đến kiếp này, cá tính nhân phẩm của người này đều được đề cao rất lớn, nhưng như tục ngữ đã nói, lấy thừa bù thiếu, một phương diện khác của tên gia hoả này hẳn là sẽ giảm xuống không ít.. Cho nên hắn mới có thể trở thành một tên sắc lang siêu cấp, biến thái cuồng hậu cung!
Chẳng lẽ nói đây là muốn khiến cho mình cũng trở thành một thành viên của hậu cung sao!
"Trấn Cương Sứ đại nhân, ta còn có việc, phải rời đi trước..."
"Hở? Cứ rời đi như vậy?" Trần Khuynh Địch có một chút thất vọng nói ra, thật vất vả mới gặp được trợ thủ đắc lực của bản thân, còn dự định trò chuyện nhiều hơn.
"Ách!" Lạc Tương Tư nhìn chòng chọc vào Trần Khuynh Địch, đối phương thế mà giữ mình lại? Sẽ không phải là thật sự muốn động thủ đó chứ! Nếu thật sự muốn động thủ, vậy thì mình nhất định sẽ sống chết không theo, tuyệt đối sẽ không tùy tiện khuất phục như vậy! Nhất định phải liều mạng giãy dụa! Đấu tranh cho tới chết mới thôi!
"Được rồi, nếu muội có công chuyện thì hãy đi giải quyết đi, vừa vặn ta cũng dự định đi bế quan, đi thôi, đi thôi."
"Vâng, Trấn Cương Sứ đại nhân" Lạc Tương Tư quay lưng lại, vô cùng khẩn trương đi ra bên ngoài Phủ Thành Chủ, chỉ sợ sơ ý một chút, "Siêu cấp sắc lang" ở sau lưng liền sẽ hóa thân thành biến thái cuồng hậu cung, trực tiếp xông lên đẩy ngã nàng xuống đất.
"Trấn Cương Sứ đại nhân! Đã tra được!"
Trong nháy mắt còn kém một bước nữa là đi ra khỏi Phủ Thành Chủ, Lạc Tương Tư vừa quay đầu lại nhìn Trần Khuynh Địch có đi theo bản thân hay không liền đụng phải một bóng người cao lớn ở trước mặt, mà người tới cũng giật nảy cả mình, trong nháy mắt bạo phát ra cương khí toàn thân, nàng ở dưới sự bất ngờ không đề phòng cũng bạo phát ra cương khí của bản thân.
Bất quá đồng dạng là cương khí, người tới hiển nhiên có tu vi cao hơn không ít so với Lạc Tương Tư, cho nên bị đánh bay tự nhiên là Lạc Tương Tư.
"Cẩn thận!" Trần Khuynh Địch thấy Lạc Tương Tư bị đánh bay tới, vô thức nói ra, nhưng ở trong cái nháy mắt Lạc Tương Tư bay tới, vô số ý nghĩ hiện lên ở trong đầu, vàp giờ khắc này phảng phất như là ngay cả thời gian cũng dừng lại, Trần Khuynh Địch nhìn về phía thân hình của Lạc Tương Tư đang dần dần bay đến, hết sức chăm chú mà suy nghĩ.
Đỡ, hay là không đỡ.
Đây là một cái vấn đề vô cùng nghiêm túc.
Nếu như đỡ lấy, lấy tính khí nóng nảy của Lạc sư muội, cộng với kinh lịch trước đó, tám chín phần mười là sẽ rất xấu hổ, hơn nữa coi như mình không đỡ lấy, lấy võ công của Lạc Tương Tư, rơi xuống đất có lẽ là cũng không có vấn đề gì, nói như vậy bản thân không đỡ cũng đúng là không sao? Nhưng vạn nhất không đỡ mà Lạc Tương Tư té ngã thì sao?
Nhưng nếu như đỡ lấy, làm sao lại có cảm giác giống với cảnh tượng lúc trước... Mắt thấy Lạc Tương Tư càng ngày càng tiếp cận, nội tâm của Trần Khuynh Địch rơi vào bên trong sự xoắn xuýt to lớn, nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn đưa tay ra theo bản năng, không thể trách hắn, bởi vì địa phương mà Lạc Tương Tư rơi xuống, cơ hồ là trùng hợp hoàn mỹ cùng với địa phương hắn đứng, mà trong lúc hắn xoắn xuýt, cũng không hề động đậy.
Cứ như vậy, Lạc Tương Tư trực tiếp nhào vào trong ngực của Trần Khuynh Địch, mặt hướng vào trong.
Trần Khuynh Địch trợn to hai mắt, nhìn Lạc Tương Tư gần trong gang tấc, mà đối phương cơ hồ cũng làm ra động tác giống nhau như đúc như hắn.
---
"Là ta!"
"Tuyệt đối là ta!"
Ở bên ngoài Phủ Thành Chủ, Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân vừa giằng co lẫn nhau, vừa đi vào bên trong Phủ Thành Chủ, trên mặt của hai người đều mang theo sự không phục và khiêu khích nồng đậm.
"Ta đã đi vớt cá chép với đại ca ca, thế nhưng đã vớt được cá chép vàng óng trong truyền thuyết, điều này nói rõ là ta và đại ca ca đã được ông trời chú định, đại ca ca cũng là bởi vì ta, mới tiếp tục muốn làm nam nhân!"
"Nói năng bậy bạ! Rõ ràng là ta và Trần sư huynh khiêu vũ cùng nhau, ta dựa vào mị lực đánh động sư huynh, mới có thể khiến cho sư huynh trở về chính đạo! Hơn nữa ngươi cũng đừng quên, Trần sư huynh sau khi khiêu vũ một khúc với ta ở bên cạnh ánh lửa, ta và Trần sư huynh cũng là được ông trời chú định.
"Cưỡng từ đoạt lý!"
"Không có một chút đạo lý nào!"
"Hừ"
Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân nhìn chòng chọc vào đối phương, thỉnh thoảng còn vung tay, từng đạo từng đạo kình phong lấy hai người làm trung tâm khuếch tán ra.
Khác biệt cùng với Thành Thanh Đế trước khi đại chiến, trải qua sự tẩy lễ của đại tế, còn có sự tôi luyện của chiến tranh, vô luận là thực lực của Trần Tiêm Tiêm hay là của Dương Xuân đều tăng lên không ít, đã không phải là cảnh giới Hậu Thiên đỉnh phong đơn giản như vậy, cường độ nội lực của hai người đã hoàn toàn đạt đến trình độ tấn cấp.
Chỉ bất quá là bởi vì nội tình của hai người đều hết sức thâm hậu, vô luận là Trượng Lục Kim Thân hay là Long Tượng Bàn Nhược Công đều là tuyệt học khoáng thế của Đại Lôi Âm Tự năm đó, lấy hai môn công pháp này làm cơ sở, muốn tấn cấp mà nói thì yêu cầu về nội lực còn muốn viễn siêu võ giả Hậu Thiên tầm thường, đây cũng là nguyên nhân mà hai người cho đến nay vẫn như cũ dừng lại ở Hậu Thiên.
Bất quá đến đây cũng đã chấm dứt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận