Phản Diện Siêu Cấp

Chương 153: Phái ai đi?

 
 
 
Hai mắt của Trần Khuynh Địch sáng lên, nhìn Doanh Phượng Tiên. Nói như vậy, Doanh Phượng Tiên thân làm nhân vật quần chúng, đều có thể ở một trình độ nào đó còn mạnh hơn so với nhân vật chính, đây chẳng phải nói rõ là nhân vật chính cũng không phải là vạn năng?
Nếu thật là như vậy, lấy thực lực của hắn bây giờ, coi như là ở trong trận chiến sinh tử 5 năm sau, bản thân hắn hẳn là cũng có hi vọng kiên trì qua được trận chiến sinh tử đó? Yêu cầu của Trần Khuynh Địch cũng không cao, chỉ cần có thể còn sống sót là được rồi, ranh giới cuối cùng cũng đều được hạ xuống thấp như vậy, chẳng lẽ còn có thể không làm được?
Ngay cả Doanh Phượng Tiên cũng đều có tốc độ đột phá nhanh hơn hai vị nhân vật chính!
"Ta nhất định phải cố gắng!"
Sau khi nhìn thấy Doanh Phượng Tiên đột phá, ở trong lòng của Trần Khuynh Địch sinh ra một cỗ hào hùng, lập tức càng thêm kích động, mà Doanh Phượng Tiên sau khi tu luyện xong nhìn thấy sư huynh dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng như vậy, không khỏi có một chút ngượng ngùng, hô lên: "Trần sư huynh?"
"Đại ca ca!"
"Sư huynh!"
Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm trong nháy mắt liền nhảy vọt lên, trực tiếp ngăn cản ánh mắt giao thoa giữa hai người.
"Thời gian không còn nhiều lắm, chúng ta hãy nhanh đi tới Thiên Lan Kiếm Tông a!"
"Đúng thế, đúng thế, còn có đoàn nữ bộc và đội thân vệ đã chờ rất lâu rồi, đây cũng là thời điểm để cho bọn họ hoạt động một chút."
"Đúng không? Tương Tư tỷ?"
"Ấy? Ta? ?" Lạc Tương Tư ngạc nhiên chỉ chỉ vào bản thân đột nhiên bị cuốn vào trong chiến cuộc.
Mà Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân thì lại tràn ngập mong đợi nhìn nàng, dù sao thì đây cũng là một người duy nhất ở trong bốn nữ không có một chút ý tứ nào với Trần Khuynh Địch nha! Người ta thế nhưng là đã có bạn trai, hơn nữa còn là dám gặp riêng bạn trai ở Phủ Thành Chủ.
Tin tưởng nếu như là Tương Tư tỷ mà nói, nhất định sẽ trợ giúp các nàng a.
"Ách..ta cũng cảm thấy hẳn là nên xuất phát sớm một chút, dù sao thì mặc dù lần xuất hành này đã được đăng ký, nhưng coi như là Trấn Cương Sứ đại nhân, cũng không thể mang theo một nhánh quân đội của Thành Thanh Đế đi ra bên ngoài quá lâu, đây cũng là quy củ của triều đình, cho nên nếu có thể nhanh chóng trở về mà nói, vẫn nên tranh thủ trở về thì tốt hơn."
"Đúng như thế!"
"Tương Tư tỷ nói rất đúng!"
Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm nhao nhao phụ họa nói, đồng thời còn ném cho Lạc Tương Tư một cái ánh mắt "Cảm kích".
Tương Tư tỷ, thực sự là làm cho người ta yên tâm!
"Khục." Thấy hai vị sư muội liên hợp lại đối phó với bản thân, Doanh Phượng Tiên cũng là nhếch miệng ho một cái.
Mắt thấy bầu không khí giống như là lại có biến hóa, Trần Khuynh Địch vội vàng nói lời hoà giải: "Được rồi, được rồi, nếu như muốn xuất phát thì chúng ta liền đi đi thôi."
Mặc dù không biết vì sao Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân luôn luôn gây khó dễ cho Phượng Tiên, nhưng thân làm Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, là Đại sư huynh của mọi người, bản thân hắn vẫn nên trợ giúp các nàng điều tiết bầu không khí, đây cũng là chức trách của hắn a.
Ý niệm tới đây, trong lòng của Trần Khuynh Địch không khỏi sinh ra một cỗ cảm giác thỏa mãn. Bản thân thực sự là một Đại sư huynh chân truyền hợp cách a!
Đột nhiên, Lạc Tương Tư phảng phất như nghĩ tới điều gì, nói ra: "Đúng rồi, chúng ta nên đi đến Thiên Lan Kiếm Tông như thế nào?"
"Hả? Đi như thế nào là sao?"
"Tương Tư tỷ nói vậy là có ý gì?"
"Hở?"
Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm cùng với Trần Khuynh Địch nhao nhao lộ ra thần sắc mê hoặc.
"Các vị không phải là không biết đó chứ?" Khóe mắt của Lạc Tương Tư giật một cái: "Thiên Lan Kiếm Tông mặc dù chỉ là một cái tông môn bất nhập lưu ở Viêm Hán Quốc, nhưng trên thực tế là đã đăng ký qua tại hoàng triều Đại Càn, ở trên phương diện thân phận, tất cả mọi người đều là người của triều đình, cho nên cũng không thể tuỳ tiện diệt môn của người ta."
"Sao thế?" Lạc Tương Tư kinh ngạc, trong đầu lập tức lóe lên một đạo suy nghĩ, có một chút miệng đắng lưỡi khô hỏi: "Các vị sẽ không phải là thật sự tới để diệt môn đó chứ?"
Dương Xuân là người thứ nhất cười nói: "Làm sao có thể..."
"Nguyên lai không phải là đến để diệt môn sao? !" Trần Tiêm Tiêm cùng với Doanh Phượng Tiên đồng thời khiếp sợ nói ra.
"?!" Dương Xuân ngạc nhiên quay đầu.
Đám người: "..."
Trần Khuynh Địch ở bên cạnh thì là trừng mắt nhìn, trên mặt lộ ra một nụ cười vi diệu, mặc dù ý của hắn không phải là đến để diệt môn, nhưng nếu như dựa theo nội dung cốt truyện tiếp tục phát triển, tám chín phần mười là sẽ thật sự phát triển thành một trận chiến diệt môn, dù sao dựa theo nội dung cốt truyện mà nói, cái Thiên Lan Kiếm Tông này tám chín phần mười là có mờ ám.
Bất quá Lạc Tương Tư cũng không hiểu rõ tình hình đối với chuyện này, cho nên nàng chỉ vô lực khoát tay áo nói: "Nói tóm lại, tốt nhất vẫn nên phái người đi đến Thiên Lan Kiếm Tông thông báo một chút, dù sao thì lần này Dương Xuân chỉ là đi đến đó để chiến đấu với một vị đệ tử, cho dù là đối phương rất yếu, nhưng cũng là thế lực quan phương của hoàng triều Đại Càn, ít nhiều cũng phải cho bọn họ một chút mặt mũi."
Ân oán có quan hệ giữa Dương Xuân cùng với Thiên Lan Kiếm Tông, mọi người ở đây tự nhiên đều là có sự hiểu biết, cho nên cũng đều nhao nhao gật đầu.
Như vậy vấn đề đã xuất hiện.
"Nếu như vậy, thì phải phái ai đi đây?"
"Nàng!"
Trần Tiêm Tiêm, Doanh Phượng Tiên, Dương Xuân nhao nhao chỉ vào những người khác, lớn tiếng nói.
Trần Tiêm Tiêm chỉ Dương Xuân, Dương Xuân chỉ Doanh Phượng Tiên, Doanh Phượng Tiên chỉ Trần Tiêm Tiêm, ba người cùng nhìn nhau, bầu không khí một lần nữa trở nên hết sức khó xử, con ngươi của ba người đảo một vòng, ngón tay đưa ra đồng thời chuyển hướng.
Dương Xuân chỉ Trần Tiêm Tiêm, Trần Tiêm Tiêm chỉ Doanh Phượng Tiên, Doanh Phượng Tiên chỉ Dương Xuân, ba người lần thứ hai cùng nhìn nhau. Bầu không khí một lần nữa lại trở nên cứng ngắc.
"Ta dù sao cũng là muốn tới cửa để khiêu chiến đệ tử của bọn họ! Nếu đi thông tri mà nói chẳng phải là quá thấp kém, không nên, không nên!"
"Ta thế nhưng là đệ tử của Thuần Dương Cung nha, làm sao có thể đi thông tri cho một cái tông môn bất nhập lưu đây? Không nên, không nên."
"Ta cũng như vậy a."
Ba nữ không một ai muốn đi, đây cũng là chuyện đương nhiên, dù sao thì nếu người nào đi, cũng liền mang ý nghĩa là phải tạm thời rời khỏi một người nào đó, mà ai biết được ở trong khoảng thời gian các nàng rời đi này, những người khác có thể trộm đi hay không, dù sao thì các nàng cũng đều là suy bụng ta ra bụng người, nếu như không có trở ngại mà nói, đó là nhất định phải trộm đi...
"Cần phải phức tạp như vậy sao?" Trần Khuynh Địch nghiêng đầu một chút, không hiểu rõ lắm tâm tình phức tạp của ba nữ.
"Trấn Cương Sứ đại nhân, trong này có nguyên nhân rất phức tạp." Lạc Tương Tư bất đắc dĩ nói ra: "Nếu thực sự không được thì cứ để cho ta đi, kỳ thật cũng không có gì."
Lạc Tương Tư chủ động xin đi giết giặc cũng là vì để làm dịu bầu không khí, dù sao thì nếu ba người ai cũng không muốn đi mà nói, vậy thì cũng chỉ có thể do nàng đi.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận