Phản Diện Siêu Cấp

Chương 156: không có văn hoá

 
 
 
"Ừm, ta ủng hộ ngươi." Giọng nói của tiểu Yêu vang lên đúng lúc, tăng thêm thêm vài phần lòng tin cho Dương Xuân.
"Đúng rồi đại ca ca, ca ca đã viết bức thư thông báo đó như thế nào?"
"Cái đó sao? Ta đã sử dụng một chút phong cách cổ xưa, dù sao cũng là chuyện rất trọng yếu, cho nên ta muốn làm cho trang nghiêm hơn một chút."
"Ồ! Đại ca ca thật là lợi hại!"
Mà cùng lúc đó, bầu không khí ở bên trong Thiên Lan Kiếm Tông lại có vẻ hết sức khó xử cùng với cứng ngắc.
"Đó là cái gì?" Vương Lan nhìn mũi tên cắm ở trên tường, khóe miệng co giật nói.
Mà quỷ ảnh ở trước mặt của hắn, sắc mặt ở phía dưới mũ trùm đã sớm trở nên hoàn toàn trắng bệch, đừng nhìn lúc nãy hắn nói năng vô cùng hào khí, lộ ra bộ dáng chẳng thèm ngó tới hoàng triều Đại Càn, nhưng trên thực tế, nếu như Đại Chu thực sự lợi hại như vậy, không phải đã sớm phục quốc rồi hay sao, làm sao bây giờ lại giống như chuột chù, trốn đông trốn tây.
Nói đến cùng, Đại Chu chung quy cũng là di tộc tiền triều, là bóng tối ở dưới ánh hào quang Đại Càn. Nếu như thật sự bị Lục Phiến Môn phát hiện, sẽ bị bắt vào trong thiên lao, được nếm mùi của đủ các loại dụng cụ tra tấn.
Quỷ ảnh hít vào một ngụm khí lạnh, kém chút nữa không trực tiếp vận dụng bí pháp cấm kỵ để chạy trốn. Cũng may là một câu của Vương Lan đã khiến cho hắn mạnh mẽ ngăn chặn cái ý nghĩ này lại.
"Ở phía trên mũi tên giống như có đồ vật gì đó?"
"Đồ vật?" Quỷ ảnh ngẩng đầu, chỉ thấy bên trên mũi tên trên đỉnh đầu của mình, quả nhiên là có mang theo một tấm quyển trục, nhìn qua cũng không có bất kỳ sự kỳ quái nào, dường như cũng không phải là loại hình đồ vật truy sát kia.
Quỷ ảnh cắn răng một cái, trực tiếp đưa tay, bắt lấy mũi tên dùng sức nhổ một cái..nhưng không rút ra được. Cái mũi tên này dính rất chặt, phải biết rằng mật thất bế quan của Vương Lan thế nhưng là được chế tạo từ thép tinh, loại thép tinh này coi như là võ giả Luyện Khí Hóa Thần cũng phải mất rất nhiều khí lực mới có thể xé ra, nhưng lại bị cái mũi tên này trực tiếp xuyên thấu, lực lượng của người bắn tên là rất lớn, tuyệt đối không phải là hắn có thể sánh ngang.
Sau khi sắc mặt biến xanh đỏ một hồi, quỷ ảnh vẫn buông lòng tự tôn xuống, đưa tay gỡ quyển trục ở trên mũi tên xuống. Nhổ tên không ra, cũng không thể là ngay cả quyển trục cũng không gỡ ra được a!
"Đó sẽ không phải là lệnh truy nã của Lục Phiến Môn đó chứ?"
"Ngươi đừng có nói nhảm!" Giọng nói của Quỷ ảnh run rẩy, chậm rãi kéo quyển trục ra.
"Thông báo! La Hạo – đệ tử chân truyền của Thiên Lan Kiếm Tông, dù chưa đến ước hẹn ba năm, nhưng bây giờ Dương Xuân đã tu luyện thành công, tự cho rằng bản thân đã có thực lực thực hiện ước định, cho nên ba ngày sau, Dương Xuân sẽ tự mình tới cửa khiêu chiến, xin vui lòng chỉ giáo!"
"Sao thế? Có phải là lệnh truy nã hay không?" Vương Lan nói ra khá là khẩn trương, đồng thời ở trong mắt cũng hiện lên một tia tàn nhẫn. Nếu thật sự là lệnh truy nã của Lục Phiến Môn, vậy hắn nói không chừng liền phải lập tức xuất thủ bắt tên quỷ ảnh ở trước mắt, bằng không nếu để cho Lục Phiến Môn truy cứu, ghi cho hắn một cái tội danh chứa chấp di tộc tiền triều, sau đó chém đầu cả nhà chó gà không tha, vậy thì hắn cho dù muốn khóc thì cũng không có chỗ mà khóc.
"Lệnh truy nã?" Quỷ ảnh có chút mờ mịt lẩm bẩm nói: "Hẳn là không phải a, không chỉ có ý tứ không giống, hơn nữa loại chữ cùng với kiểu văn phong này..."
"Sao rồi?"
Quỷ ảnh dừng lại một chút, sau đó chắc chắn nói: "Người viết phong thư này hẳn là không có văn hóa gì, nếu đổi thành người chuyên môn viết lệnh truy nã của Lục Phiến Môn, chắc chắn là sẽ không viết ra loại lệnh truy nã như thế này, hơn nữa nội dung ở bên trong cũng không có quan hệ gì với ta, dường như là có quan hệ cùng với ngươi đó Vương tông chủ, ở bên trong nhắc tới ước hẹn ba năm."
"Ước hẹn ba năm?" Vương Lan ngẩn người, vội vàng tiếp nhận quyển trục mà quỷ ảnh đưa tới, mà sau khi nhìn thấy câu đầu tiên trong quyển trục, trong lòng của hắn liền lóe lên cảm khái giống nhau như đúc cùng với quỷ ảnh.
Quả nhiên, người này giống như là không có văn hoá gì a.
Chữ cũng viết không tốt lắm.
Nhẫn nại đọc hết nội dung ở bên trong, Vương Lan lập tức nhíu lông mày lại.
"Ước hẹn ba năm..."
"Vương tông chủ, đừng nói là ngươi không biết a."
"Thật không may, ta đúng là thật sự không biết." Vương Lan khá là mờ mịt nói ra, hắn mặc dù là tông chủ của Thiên Lan Kiếm Tông, nhưng sau khi Thiên Lan Kiếm Tông đặt vững cơ sở vào 10 năm trước, hắn liền một mực bế quan, vì tìm cơ hội đột phá đến cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, cho tới nay đều không để ý đến sự tình trong tông môn, cho nên xác thực là có rất nhiều thứ hắn không biết.
Bất quá bây giờ xem ra, sự tình dường như là có quan hệ cùng với vị đệ tử kia của hắn.
Vị đệ tử kia, nếu như hắn nhớ không lầm, hẳn tên là La Hạo, lúc trước hắn cũng chính là nhìn trúng thiên phú của đối phương, cho nên mới thu đối phương làm đồ đệ, đón lên núi để bồi dưỡng thật tốt, còn đặc biệt phái một vị trưởng lão đi hộ tống đối phương, bất quá bây giờ xem ra, ở trong lúc đó dường như là đã xảy ra chuyện gì đó.
"La Hạo và Bạch Ân đi tới gặp ta." Sau khi trầm ngâm trong chốc lát, Vương Lan liền vận chuyển cương khí, phát ra một đạo thanh âm hùng hậu, sử dụng thủ pháp truyền âm nhập mật trực tiếp truyền vào bên trong một toà sơn phong trong Thiên Lan Kiếm Tông, nơi đó chính là chỗ mà La Hạo tu luyện, mà chỉ chốc lát sau, ở bên trong sơn phong lập tức bạo phát ra một cỗ khí thế kinh thiên.
"Sư phụ? !"
Cánh cửa mở rộng, một thanh niên mặc áo xanh từ từ bước ra từ mật thất bế quan, toàn thân cao thấp đều tràn đầy cương khí cực kỳ dữ dội, cho dù là võ giả Hậu Thiên đại viên mãn, Đăng Phong Tạo Cực cũng không thể so sánh, nghiễm nhiên đã là khí thế của cảnh giới Tiên Thiên Luyện Tinh Hóa Khí!
"Chúc mừng thiếu tông chủ, đã đột phá đến Tiên Thiên!" Một thân ảnh mặc áo bào trắng lập tức xuất hiện ở bên ngoài cổng núi, khom người nói ra đối với thanh niên, rõ ràng là Bạch trưởng lão vào một năm rưỡi trước đó đã mang theo La Hạo tiến về Dương gia từ hôn, còn giao thủ cùng với phụ thân của Dương Xuân, tên thật của hắn chính là Bạch Ân, xem như là một nhóm người có tư lịch lâu đời nhất tại Thiên Lan Kiếm Tông.
Cho tới nay, hắn cũng là một trong những trưởng lão ủng hộ La Hạo nhất.
"Bạch trưởng lão khách khí rồi, ngài thế nhưng là đại ân nhân của ta, không cần phải làm ra đại lễ như vậy."
Thanh niên vừa cười vừa nói, nhưng cũng không đỡ Bạch trưởng lão dậy, mà tiếp tục nói: "Ngay mới vừa rồi, sư phụ đã bảo ta mang ngài đến gặp sư phụ, không biết là đã xảy ra chuyện gì?"
"Tông chủ bảo lão hủ cùng với thiếu tông chủ đến gặp tông chủ?" Bạch trưởng lão sững sờ, sau đó lắc đầu nói: "Gần đây tông môn gió êm sóng lặng, cũng không có sự tình gì phát sinh, dù là có một số người còn có chỗ không phục đối với thiếu tông chủ, nhưng ta tin tưởng, sau khi truyền ra tin tức thiếu tông chủ đột phá đến Tiên Thiên, tất cả bọn hắn cũng sẽ im miệng, sau ngày hôm nay địa vị của thiếu tông chủ có thể nói là không gì phá nổi."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận