Phản Diện Siêu Cấp

Chương 161: Cực Nhạc Thiên Nhân Kiếm Điển

 
 
 
"Cực Nhạc Thiên Nhân Kiếm Điển!" Theo La Hạo xuất thủ, thân ảnh hư ảo ở phía sau hắn cũng chậm rãi đưa tay, trong tay thình lình cũng cầm một thanh trường kiếm, trên thân kiếm có nguyên thần chấn động kịch liệt đang hoành hành, mặc dù không có năng lực công kích vật chất, nhưng lại có thể công kích linh hồn!
Chỉ nhìn vào cái mũi kiếm này, Dương Xuân liền có cảm giác đầu hơi đau.
Đây là công kích tinh thần!
Mọi người đều biết, Thể Tu có thân thể kiên cố, khí huyết cường thịnh, so sánh cùng với Khí Tu cơ hồ là không có thế yếu gì, nhưng vì sao trong trăm ngàn năm qua địa vị của Thể Tu vẫn thủy chung không bằng Khí Tu? Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Khí Tu có thể bảo vệ não hải, chống cự công kích tinh thần, mà Thể Tu thì lại không làm được.
Đối mặt với công kích tinh thần vô hình vô chất, trực tiếp công kích linh hồn, thể phách mà Thể Tu vẫn lấy làm kiêu ngạo không hề có tác dụng.
"Xoẹt!"
Thần kiếm nguyên thần chém xuống, còn kiếm khí thì nhắm vào cổ họng của Dương Xuân, đối mặt với loại tiến công hai loại hình này, Dương Xuân thật đúng là có một chút vội vàng không kịp chuẩn bị, dù sao thì ở dưới cái nhìn của nàng, loại thế lực tam lưu như Thiên Lan Kiếm Tông, khẳng định là cũng không có truyền thừa gì đặc biệt, làm sao có thể ngờ được La Hạo lại đánh ra một chiêu như vậy.
Võ học liên quan đến linh hồn nguyên thần, trên giang hồ thế nhưng là phi thường thưa thớt, tối thiểu cũng không phải là võ học của thế lực tam lưu. Nhưng hết lần này tới lần khác La Hạo lại thi triển ra loại võ học này!
Cho nên Dương Xuân thật đúng là đã trúng chiêu, bất quá kinh nghiệm chiến đấu của nàng đã cứu nàng vào thời khắc này, vào trong nháy mắt hai đạo công kích đánh tới thì biến đổi võ công, toàn thân cao thấp đều bốc lên yêu khí, trực tiếp thay thế pháp thân Long Tượng nguyên bản trang nghiêm túc mục, sau đó yêu khí liền xông vào bên trong hộp kiếm ở sau lưng nàng, hộp kiếm run lên bần bật.
"Oanh!" Phảng phất như yêu thú gào thét, hoặc giống như là tiếng huýt dài của cổ kiếm, hộp kiếm ở sau lưng của Dương Xuân vỡ ra một cái khe, sau đó có một đạo yêu quang gào thét mà ra, trực tiếp đánh vào bên trên thần kiếm nguyên thần của La Hạo, khiến cho thần kiếm nguyên thần tan rã, sau đó Dương Xuân lại dùng hai bàn tay chắp lại ở trước cổ họng để cản lại đạo kiếm khí của La Hạo.
"Phá!"
Ầm ầm!
Yêu khí thu liễm lại trong nháy mắt, lực lượng cùng với huyết khí đáng sợ của Long Tượng trước đó hiện lên lần thứ hai, Dương Xuân mượn cỗ lực lượng này thuận thế bẻ một cái, trực tiếp bẻ gãy kiếm khí trong tay, đồng thời lực lượng khí huyết hùng hậu còn xông lên tận trời, quét sạch toàn bộ lực lượng nguyên thần của La Hạo.
Thần kiếm được ngưng tụ từ lực lượng nguyên thần là phi thường cường đại, cho dù là lấy lực lượng khí huyết của Dương Xuân cũng sẽ không có cách nào xua tan, nhưng lực lượng nguyên thần đã bị yêu quang làm cho tê liệt thì không còn cường đại như trước, ở dưới huyết khí được Long Tượng Bàn Nhược Công gia trì tự nhiên là không có cách nào chống cự, chớ đừng nói chi là loại võ công Phật Môn như Long Tượng Bàn Nhược Công, vốn dĩ là đã có sức chống cự nhất định đối với võ học tinh thần.
"La Hạo, vào một năm rưỡi trước, ta từ trạng thái không có một chút võ công nào, đạt tới cảnh giới như bây giờ, ngươi khi đó thế nhưng lại có tu vi cảnh giới Hậu Thiên Xuất Thần Nhập Hóa, có vẻ như là tu vi của ngươi bây giờ ngay cả một chút biến hoá cũng không có a?" Tiến lên phía trước một bước, khoảng cách giữa Dương Xuân và La Hạo càng gần thêm một bước, nàng vừa cười vừa nói.
"Hừ! Không biết trời cao đất rộng!" Hai mắt của La Hạo trở nên lạnh băng, vào giờ khắc này hắn rốt cục cũng không còn áp chế khí tức của bản thân, tu vi cảnh giới Tiên Thiên Luyện Tinh Hóa Khí bộc phát mà ra không giữ lại một chút nào, tiến hành áp bách Dương Xuân.
"Bổn thiếu chủ nhận được bao nhiêu tài nguyên ở Thiên Lan Kiếm Tông, chỉ sợ là cả đời này của ngươi cũng không thể lý giải a? Ngươi thật sự cho rằng chỉ bằng vào một chút bản sự này là liền có thể đấu với ta hay sao? Ta bây giờ đừng nói là một con nhóc như ngươi, coi như là Dương gia ở sau lưng của ngươi, thậm chí là toàn bộ Lạc Viêm Thành lúc trước, đều không phải là đối thủ của bổn thiếu chủ!"
"Thấy được chưa! Đây chính là cảnh giới mà ngươi cả một đời cũng đều không có cách nào ngưỡng vọng! Cảnh giới Tiên Thiên!"
"Chuẩn bị chết đi..."
Lời thoại của La Hạo còn chưa nói ra hết, ở phía đối diện hắn bỗng nhiên bạo phát ra một cỗ Tiên Thiên cương khí không kém cỏi một chút nào so với hắn, thậm chí là còn vượt qua một chút.
Chỉ thấy Dương Xuân đi xuyên qua vô số kiếm khí, chân chính đứng ở trước mặt của hắn, khoanh tay ôm ngực dùng vẻ mặt thờ ơ nhìn hắn, hỏi: "Ngươi nói gì?"
La Hạo: "? ??"
Tâm tình của La Hạo lúc này chính là chửi má nó.
"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi..."
"Ngươi cái gì mà ngươi." Dương Xuân nhìn La Hạo, Tiên Thiên cương khí xoay quanh người không kém cỏi một chút nào so với đối phương, yêu khí hoà quyện cùng với phật quang, không ngừng kéo lực lượng của nàng lên, không qua bao lâu đã vượt qua La Hạo.
Mà La Hạo ẩn ẩn phát giác ra được điểm này thì càng là trợn trừng hai mắt, lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
Điều này làm sao có thể? ! Chuyện này không khoa học a! Vì sao Dương Xuân còn mạnh hơn chính mình?
Bản thân hắn thế nhưng là thiên kiêu chi tử của La gia, sau khi tiến vào Thiên Lan Kiếm Tông cũng là thiên kiêu một đời, bằng vào tu vi và tư chất đều có thể được gọi là đệ nhất Thiên Lan Kiếm Tông, trong ba đại Kiếm Điển không có Kiếm Điển nào là hắn không biết, cho dù là Kiếm Điển được xưng là lĩnh ngộ khó khăn nhất, chỉ có tông chủ đại nhân mới có thể nắm giữ - Vạn Lưu Quy Tông Kiếm Điển, bản thân hắn cũng đã đạt đến cảnh giới nhập môn.
Hơn nữa tài nguyên mà hắn nắm giữ cũng đều viễn siêu ngoại giới. Bữa sáng của hắn chính là thịt yêu thú cảnh giới Hậu Thiên, dùng cái này để bổ sung huyết khí, bữa trưa chính là Kiếm Khí Đan của Kiếm Tông, dùng cái này để cảm ngộ kiếm khí, bữa tối chính là linh chi được bồi dưỡng đặc biệt ở phía sau núi, có thể tăng trưởng lực lượng nguyên thần, cứ như vậy, mỗi khi kết thúc một ngày không biết là phải hao phí bao nhiêu tài nguyên.
Nhưng cho dù là ở dưới sự duy trì của dạng tài nguyên này, bản thân hắn vẫn như cũ không thể đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên.
Chân chính khiến cho hắn hoàn thành đột phá, vẫn là dựa vào kỳ ngộ trong một lần ngã xuống sườn núi, nếu không phải vậy thì chỉ sợ bản thân hắn vẫn đang còn phí thời gian ở cảnh giới Hậu Thiên. Nói một cách khác, nếu như không có lần kỳ ngộ kia, hiện tại hắn có khả năng là ở trước mặt Dương Xuân cũng không khác gì một con kiến...? !
"Đừng nói giỡn!" La Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt liền thoát khỏi tâm ma, hai mắt bỗng nhiên bắn ra kiếm khí vô tận, Thiên Lan Kiếm Tông Cực Nhạc Thiên Nhân Kiếm Điển cùng với Hư Không Vô Hình Kiếm Điển được hắn đồng thời thi triển ra, thần kiếm nguyên thần cùng với kiếm khí vô hình liên tiếp xuất hiện, vây quanh hắn không ngừng phát sinh tiếng kiếm reo bén nhọn.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận