Phản Diện Siêu Cấp

Chương 181: Ép người

 
 
 
Lạc Tương Tư không thể tin được quay đầu lại nhìn hắn một cái, sau đó âm thầm truyền âm: "Đại nhân, đây cũng là tri thức mà giới tông phái phải có a, quân đoàn Tượng Binh Mã kỳ thật chính là khôi lỗi được rèn đúc ra bằng phương pháp đặc thù."
"À à!" Trần Khuynh Địch lập tức hiểu được.
Mà ở một bên khác, Tần Kiền Hoàng dường như cũng nhìn ra được sự quẫn bách của Trần Khuynh Địch, không có một chút hoang mang nói: "Quân đoàn Tượng Binh Mã, vào thời điểm Đại Tần ngày xưa trấn áp vô số tông phái trong thiên hạ, đã vận dụng lực lượng cả nước tạo dựng nên quân đoàn khôi lỗi, có số lượng là 10 vạn, từng khôi lỗi đều có sức chiến đấu cảnh giới Tiên Thiên, sau khi kết thành trận pháp càng là cực kỳ cường hãn, vào thời điểm được Võ An Hầu suất lĩnh, có thể nói là đánh đâu thắng đó, bất luận là Đạo Môn hay là Phật Tông, đều không thể chống lại."
Sau khi nói xong Tần Kiền Hoàng còn đặc biệt liếc nhìn thái tử Hoành Xương một cái: "Nếu như bị tên nghịch tặc Đại Chu này lấy được mà nói, đoán chừng Đại Chu sẽ thực sự dám dựng cờ làm phản, tranh phong cùng với Đại Càn."
Thái tử Hoành Xương lộ ra thần sắc lạnh lùng nói: "Thánh thượng của Đại Càn trước mắt ngu ngốc vô năng, dân chúng trong cảnh nội lầm than, bây giờ biên giới càng là bị xâm phạm bốn phía, ở trong thời điểm Đại Chu chúng ta thống trị cũng chưa từng phát sinh qua loại chuyện này, nếu Đại Càn đã sắp bị hủy diệt, vậy thì Đại Chu chúng ta vì sao không thể ngóc đầu trở lại?"
"Hừ, cưỡng từ đoạt lý." Tần Kiền Hoàng căn bản là lười nhác giải thích.
Quả thật, Đại Càn trước mắt bị xâm phạm bốn phía, Nam Cương, Bắc Nhung, Đông Hải, Tây Vực, cơ hồ toàn bộ đều đang nhòm ngó Trung Nguyên, nguyên nhân là bởi vì sao? Còn không phải là do Thánh thượng Đại Chu nắm đó hoang dâm vô đạo, vào thời điểm Thánh Hoàng Đại Càn đầu tiên quật khởi, đã tiêu hao một lượng lớn lực lượng Nhân tộc, lúc này mới khiến cho ngoại tộc sinh lòng xấu xa với Trung Nguyên hay sao!
Kết quả cũng là từ lần kia về sau, hoàng triều Đại Càn được thành lập, chính là thu thập cục diện rối rắm của Đại Chu. Không bằng nói là Đại Càn có thể chống cự ngoại tộc bốn phía, duy trì triều đại ngàn năm bất diệt, đã là rất có bản lãnh. Hết lần này tới lần khác cho tới hiện tại, dư nghiệt Đại Chu lại còn có mặt mũi nói ra những lời này! Đúng là vô sỉ không có gì bằng.
Thái tử Hoành Xương hiển nhiên cũng biết là mình đuối lý, cho nên cũng không có nhiều lời, trực tiếp nhìn về phía Trần Khuynh Địch.
"Đạo Tử Thuần Dương, ta biết ngươi, mặc dù bây giờ ngươi là Trấn Cương Sứ Thành Thanh Đế của Đại Càn, bất quá chớ quên, thân phận chân chính của ngươi là Đạo Tử Thuần Dương, là người của giới tông phái, hoàng triều Đại Càn trước mắt đang tiến hành chèn ép người của giới tông phái, ngươi hẳn là cũng biết a? Vô luận là Đạo Môn hay là phật tông cơ hồ đều lánh đời."
"Mà Thuần Dương Cung của ngươi ở bên trong mười đại thánh địa võ đạo cơ hồ là ở tầng dưới chót, nếu như hoàng triều Đại Càn dự định hủy diệt tông phái để bình định lại càn khôn, chỉ sợ Thuần Dương Cung của ngươi sẽ chính là bên đứng mũi chịu sào! Thái Hoa Tiên Nhân mặc dù cường đại, nhưng cũng không thể lấy sức một mình đối kháng với toàn bộ hoàng triều Đại Càn a?"
"Nhưng vào một ngàn năm trước, Đại Chu chúng ta thế nhưng lại vô cùng khoan dung đối với mười đại thánh địa võ đạo, sẽ không uy hiếp đủ kiểu giống như Đại Càn, càng không thể có cử động đồ tông diệt môn giống như hoàng triều Đại Càn, so với Đại Càn, Đại Chu chúng ta đối với giới tông phái, đối với Thuần Dương Cung mà nói là càng thêm thích hợp."
"Ta có thể dùng danh nghĩa Đại Chu để hứa hẹn, miễn là hôm nay ngươi giúp ta, sau này Đại Chu tất sẽ có trọng tạ! Có Đại Chu chúng ta trợ giúp, Thuần Dương Cung cũng sẽ có hi vọng vượt qua các thánh địa võ đạo khác, trở thành thế lực sánh ngang với Đạo, Phật, có thể đứng sừng sững vạn năm mà không ngã ở Trung Thổ!"
Thái tử Hoành Xương không phải là đồ ngốc, ở dưới tình huống không rõ thực lực của Tần Kiền Hoàng, hắn trước tiên liền làm ra quyết định chính xác nhất: Lôi kéo người thứ ba ở hiện trường!
Mà lý do hắn lựa chọn cũng phi thường chính đáng, nghe vào giống như là hoàn toàn suy nghĩ cho Thuần Dương Cung vậy.
Ấy? Nguyên lai Đại Càn đang một mực áp chế giới tông phái hay sao? Thuần Dương Cung chúng ta đang gặp nguy hiểm lớn như vậy à?
Mình còn tưởng rằng mười đại thánh địa võ đạo rất là cường hãn, xem ra chỗ dựa của mình cũng không kiên cố như trong tưởng tượng? Nếu như vậy mà nói, trợ giúp thái tử Hoành Xương dường như cũng không có gì lớn nha, dù sao thì mình cũng không có cảm giác gì đối với hoàng triều Đại Càn, ngược lại thì rất hiếu kỳ đối với Tần Kiền Hoàng, nhưng cũng chỉ giới hạn ở sự hiếu kỳ mà thôi, dù sao thì nàng cũng không phải là nhân vật chính, không có quan hệ lợi ích gì với mình."
Được! Ta quyết định! Trợ giúp thái tử Hoành Xương, hoàng triều Đại Càn cái gì chứ, đi gặp quỷ đi thôi!
"Trần Khuynh Địch!" Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch sắp làm ra quyết định, Tần Kiền Hoàng đột nhiên lên tiếng.
Khác biệt cùng với việc dùng lợi ích để lôi kéo như thái tử Hoành Xương, Tần Kiền Hoàng chỉ nói có một câu: "Doanh Phượng Tiên là muội muội của ta."
"Sự trung thành của ta đối với triều đình là có nhật nguyệt chứng giám!"
Trần Khuynh Địch xuất thủ đối với thái tử Hoành Xương không có một chút do dự.
Ầm ầm! Khí huyết giống như là sét đánh, hóa thành quyền ý tản ra khắp bốn phương tám hướng, tinh túy của Bát Cực Quyền vào thời khắc này được Trần Khuynh Địch phát huy vô cùng tinh tế, một bước Bá Vương Ngạnh Chiết khiến cho mặt đất được tạo thành từ vàng đen dưới chân hõm xuống thật sâu, sau đó đấm ra một quyền, đánh về phía lồng ngực của thái tử Hoành Xương.
Hơn nữa Trần Khuynh Địch không xuất thủ thì thôi, vừa ra tay chính là ứng phó toàn lực.
Đối mặt với một quyền khó cản này, thái tử Hoành Xương hít vào một hơi thật sâu, cũng không có vẻ bối rối, mặc dù lúc trước hắn dùng miệng lưỡi dẻo quẹo muốn thuyết phục Trần Khuynh Địch trở thành đồng minh, nhưng hắn cũng sẽ không ký thác hi vọng lên trên người của người khác, cuối cùng, át chủ bài chân chính của hắn vẫn là một thân thực lực.
Hắc Long gào thét, chín đầu Hàng Thế Long Vương bảo vệ thái tử Hoành Xương, hóa thành chín vòng bảo hộ ngăn cản nắm đấm của Trần Khuynh Địch, cho dù là lấy lực quyền của Trần Khuynh Địch, sau khi đột phá 6 vòng bảo hộ cuối cùng cũng kiệt lực, bi ép lui về phía sau.
"Muốn đi? Đã hỏi qua ta chưa?"
Nếu như cũng đã là địch nhân, thái tử Hoành Xương đương nhiên sẽ không nhân từ, ở trong ngữ khí lần thứ hai khôi phục lại sự bá đạo phách lối trước đó.
Cương khí phá toái ở quanh người hắn hội tụ một lần nữa, chín đầu Hàng Thế Long Vương hội tụ thành một thể, một lần nữa hóa thành đầu Hắc Sắc Thần Long đáng sợ trước đó, mang theo lực lượng đáng sợ, giống như một ngọn núi ép xuống Trần Khuynh Địch, đây rõ ràng là sự tình mà Trần Khuynh Địch thích làm nhất trước đó.
Lấy lực lượng thuần túy để ép người!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận