Phản Diện Siêu Cấp

Chương 184: kim bài miễn tử

 
 
 
Ầm ầm! Địa cung rung động, đột nhiên có một tràng tiếng đứt gãy truyền đến từ trên dưới trái phải bốn phương tám hướng địa cung, đưa tới sự chú ý của mọi người.
"Đáng chết!"
Mặc dù thái tử Hoành Xương là người đầu tiên kịp phản ứng, nhưng vẫn đã trễ.
Vào giây tiếp theo, toàn bộ địa cung đều bị nhấc lên.
Địa cung được tạo thành từ vàng đen, cho dù là Võ Đạo Tông Sư phổ thông cũng rất khó có thể phá vỡ địa cung, nhưng bây giờ địa cung lại bị nhấc từ dưới lên trên! Thậm chí là cả ngọn núi đen cũng bị nhấc lên, địa cung mờ tối vào lúc này được ánh nắng vô tận chiếu rọi, xua tan tất cả hàn khí.
Mà vào một khắc này, Trần Khuynh Địch, Tần Kiền Hoàng, thái tử Hoành Xương đều đồng thời ngẩng đầu.
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một thân ảnh mặc đạo bào trắng đen, Tiên Hạc bay múa chung quanh, cầm phất trần trong tay, lông mi trắng, tóc trắng, nhưng lại lộ ra tư thái thiếu niên, ánh mắt đang hờ hững nhìn xuống dưới mặt đất.
Cái bộ dáng này, ở trong toàn bộ đại thế giới Trung Thổ cũng chỉ có một người, ngoại trừ hắn thì không có ai dám mặc trang phục như vậy.
Thần Tử đương đại của Đạo Môn - Thiên Tôn Thái Bình.
Thiên Tôn Thái Bình ------ chính là đang đứng ở nơi đó.
Đạo bào trắng đen phấp phới theo gió, Tiên Hạc trắng như tuyết bay múa quanh người, vẻn vẹn chỉ là đứng ở nơi đó, liền khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng tự nhiên, nhưng lại rất độc đáo, vô luận là bầu trời xanh thẳm hay là đại địa rộng lớn, vào thời khắc này đều trở thành vật làm nền của hắn, không có người nào có thể dời ánh mắt khỏi hắn.
Rõ ràng là gần ngay trước mắt, lại khiến cho người ta có một loại cảm giác xa cách ngàn dặm.
Thiên Tôn Thái Bình của Đạo Môn, đây là tồn tại đỉnh cao thực sự của đại thế giới Trung Thổ chân chính trên ý nghĩa, cho dù là Võ Đạo Tông Sư cũng không có cách nào cùng sánh vai, là cường giả chân chính có thể chi phối đại thế trong thiên hạ.
"Xin chào Thiên Tôn." Tần Kiền Hoàng là người đầu tiên đứng dậy, lắc nhẹ quan phục, thi lễ với Thiên Tôn Thái Bình, không để ý một chút nào đến thân phận Đại Càn Giang Nam Thanh Lại Ti của bản thân. Trên thực tế thì loại cường giả có tầng thứ này, đã xứng đáng được bất luận một người nào thi lễ.
Coi như là chín đại Võ Hầu, bốn vị Đại Đô Hộ, thậm chí là các lộ Thân Vương Đại Càn nếu ở đây, đối mặt với Thiên Tôn Thái Bình tối thiểu cũng cần phải chắp tay hành lễ, chuyện này không liên quan tới thân phận, mà là một loại kính sợ đối với cường giả, cường giả ở cái cảnh giới này đã sớm vượt qua quy định của thế tục, siêu nhiên ở bên ngoài thế gian.
"Không cần đa lễ."
Với bộ dáng thiếu niên không khác biệt bao nhiêu so với Dương Xuân, giọng nói của Thiên Tôn Thái Bình yên tĩnh trong trẻo, giống nam giống nữ, nhưng lại không phải là nam, không phải là nữ, mang theo một cỗ cảm giác phiêu hốt.
"Tiền triều Đại Chu nếu như cũng đã mất đi, thì cần gì phải trở lại đây."
Toàn thân lông tóc của thái tử Hoành Xương dựng đứng, cả người đều phảng phất như xù lông lên vậy, mặc dù Thiên Tôn Thái Bình nhìn qua không có động tác gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, tinh thần lực của vị Thần Tử Đạo Môn này đã một mực khóa chặt bản thân hắn, coi như là hắn có dùng phù chú không gian để chạy trốn, chỉ sợ là đối phương cũng đều có thể đuổi theo!
Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Vì sao một nhân vật như Thần Tử Đạo Môn lại xuất hiện ở chỗ này a!
Hơn nữa còn giống như là đặc biệt tới để bắt bản thân hắn! Chẳng lẽ là do Tần Kiền Hoàng thông tri? Nhưng như vậy là không có đạo lý a! Tần Kiền Hoàng chỉ là một vị võ giả cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo, coi như nàng là thiên kiêu chi nữ trăm năm khó gặp, cũng không có khả năng có thể khiến cho một nhân vật như Thiên Tôn Thái Bình tự mình xuất thủ a!
Nếu như không phải biết rõ nhân phẩm của Thiên Tôn Thái Bình, thái tử Hoành Xương thậm chí còn muốn hoài nghi là Tần Kiền Hoàng có quan hệ gian díu gì với Thiên Tôn Thái Bình, dù sao thì chuyện này cũng thật sự là không có đạo lý.
Hàn ý mãnh liệt quét qua toàn thân của thái tử Hoành Xương, trong cái chớp nhoáng này hắn phảng phất như thấy được, vào một giây sau, đầu của hắn sẽ phóng lên tận trời!
Hắn bỗng nhiên cắn nát ngón tay cái, sau đó ấn lên trên mi tâm, một giây sau, mi tâm của thái tử Hoành Xương liền toát ra một luồng ánh đỏ chói mắt, ánh đỏ ấm áp xua tán đi cảm giác sắp chết, cũng khiến cho thái tử Hoành Xương bình tĩnh trở lại một lần nữa.
"Xoẹt!"
Trên cỗ truyền đến một tia ấm áp cùng với mùi tanh, khiến cho thái tử Hoành Xương cơ hồ vô thức sờ cổ của mình một cái, trên lòng bàn tay tràn đầy máu tươi.
Lúc này không chỉ có thái tử Hoành Xương, ngay cả Trần Khuynh Địch một mực giữ yên lặng cũng đều lộ ra vẻ kinh hãi, mà bốn người Dương Xuân, Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên cùng với Trần Tiêm Tiêm ở phía sau hắn cũng lộ ra vẻ mặt chấn kinh, Vương Lan ở sau lưng Tần Kiền Hoàng cũng không thể tin được, dường như ở trong cái nháy mắt này, chỉ có Tần Kiền Hoàng là nhìn qua không có một chút kinh ngạc nào.
Đúng vậy, người bình thường chỉ sợ là không thể nào hiểu được điểm này a.
Bởi vì ở bên trong cảm ứng của bọn hắn, Thiên Tôn Thái Bình không có bất kỳ một động tác nào, là thật sự không có bất kỳ một động tác nào, không có sử dụng võ học, không có cử động chân tay, không có sử dụng cương khí, không có sử dụng tinh thần lực, cũng không có sử dụng huyết khí, không hề có một động tác nào, cứ như vậy lẳng lặng nhìn thái tử Hoành Xương...Sau đó thái tử Hoành Xương liền thiếu chút nữa đã chết.
Nếu như không phải có ánh đỏ đột nhiên nở rộ mà nói, hiện tại đầu lâu của thái tử Hoành Xương nói không chừng đã phóng lên tận trời.
"Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì! !!" Thái tử Hoành Xương thất thố mà quát lớn, cỗ cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn càng trở nên nồng đậm, nhưng tâm tình trước đó bởi vì ánh đỏ xuất hiện mà buông lỏng một chút cũng đã trở nên căng thẳng lần thứ hai, bởi vì hắn phát hiện ra, con át chủ bài bảo đảm tính mạng của bản thân, dường như đã không còn gánh nổi nữa!
Thấy thái tử Hoành Xương còn chưa bị bay đầu, Thiên Tôn Thái Bình hơi hơi nhíu lông mày, chợt thở dài.
"Là kim bài miễn tử của Đại Chu sao."
Trước khi Đại Càn thành lập, thì Trung Nguyên là do Đại Chu thống nhất, mà vào lúc đó, hoàng đế Đại Chu vì bảo vệ sự an toàn của các thần tử, đã đặc biệt chế tạo một kiện pháp khí phi thường đặc thù, dùng nguyên thạch không gian trân quý để chế tạo, sau khi người sử dụng luyện hóa, có thể phát huy ra tác dụng ngăn cản cường địch cùng với phá mở không gian để chạy trốn.
Người luyện hóa có thực lực càng mạnh, lực lượng pháp khí sẽ càng mạnh.
Đây chính là kim bài miễn tử.
Mà kim bài miễn tử ở trong tay của thái tử Hoành Xương, không thể nghi ngờ là của một người bị hoàng triều Đại Càn xem như là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, cho đến nay vẫn còn đang tận sức phục vụ cho đại nghiệp phục quốc của hoàng thất Đại Chu – gia chủ Cơ gia đương đại.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận