Phản Diện Siêu Cấp

Chương 204: Gạt quỷ

 
 
 
Bản thân hắn tùy tiện đi vào sao chép ra mấy trăm phần, sau đó ném vào bên trong hệ thống để nạp tiền.
Đây chẳng phải là phát tài? ??
Đến lúc đó cái gì Võ Thần diễn võ, rút thưởng Chí Tôn, còn có đủ loại phúc lợi của hệ thống, còn không phải là rầm rầm đi ra?
"Cái này là do ngươi tự nói ra nha hệ thống, ngươi không thể đổi ý!"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Bổn hệ thống từ trước đến nay sẽ không đổi ý, xin kí chủ hãy yên tâm."
"Như vậy là tốt..."
"Thuận tiện nhắc nhở, xét thấy tính đặc thù của công pháp, tỉ suất nạp tiền công pháp sẽ khá thấp, xin kí chủ làm tốt tâm lý chuẩn bị."
"Ha ha ha, không có việc gì, không có việc gì!"
Trần Khuynh Địch cười sảng khoái một tiếng? Tỉ suất thấp? Cho dù tỉ suất thấp cỡ nào cũng không bù nổi số lượng a! Thuần Dương Cung có nhiều công pháp như vậy, ném hết vào bên trong cho hệ thống nạp tiền, dù nói thế nào thì cũng đủ để rút thưởng Chí Tôn mấy lần a? Đến lúc đó có khi lại rút ra được một môn Tuyệt Thế Thần Công..
"A! Đúng rồi, công pháp ta rút ra có thể dùng để nạp tiền hay không?"
"Xin lỗi, cái này không được."
Trần Khuynh Địch có một chút tiếc nuối, nếu làm được như vậy mà nói, bản thân hắn sẽ càng kiếm lời, đến lúc đó chuyện thứ nhất hắn làm chính là ném Quỳ Hoa Bảo Điển vào để nạp tiền...
Đúng rồi, mà Quỳ Hoa Bảo Điển của ta đâu?
Trần Khuynh Địch vô thức sờ lên túi trữ vật của bản thân, dùng thần niệm đảo qua đảo lại nhưng lại không phát hiện ra thứ gì, chẳng lẽ nói là hắn đã bỏ quên trong phủ thành chủ Thành Thanh Đế?
"Như vậy là không thể được, mình phải tranh thủ thời gian trở về đó lấy Quỳ Hoa Bảo Điển, mình còn trông cậy vào nó để đổi lấy một môn Tuyệt Thế Thần Công từ trong thâm cung Đại Càn đây."
Mà cùng lúc đó, trong Vương Cung Nam Cương, Lâu Phách La cũng đã báo cáo tin tức mà bản thân lấy được cho Man Vương.
"Vương Thượng! Đây là tin tức mà ta đạt được từ trong miệng của Thiên Tôn Thái Bình! Lúc ấy thuộc hạ còn không biết, sau khi trở về cẩn thận lật nhìn hồ sơ của các cường giả Trung Nguyên mới biết được thân phận của đối phương, tính xác thực của tin tức thuộc hạ cũng không phân biệt được, bất quá lấy thân phận của Thiên Tôn Thái Bình, hẳn là sẽ có độ tin cậy nhất định."
"Còn xin Vương Thượng minh xét!" Lâu Phách La quỳ trong đại điện, cung cung kính kính nói ra, đồng thời cũng uyển chuyển biểu thị ra sự áy náy của bản thân đối với việc thất bại trong nhiệm vụ cứu A Nan Nỉ, đồng thời còn vội vàng chạy về để báo cáo tin tức cho Man Vương, cho nên bất đắc dĩ không kịp đi giết chết Trấn Cương Sứ Thành Thanh Đế, nói tóm lại chính là một câu "sự trung tâm của thuộc hạ có nhật nguyệt chứng giám a!".
"Ta đã biết." Chỉ chốc lát sau, thanh âm thăm thẳm của Man Vương truyền đến, mang theo vài phần quỷ dị.
"Về tích xác thực của cái tin tức này, ta sẽ tự mình đi thương lượng với các Biên Hoang khác, đây có lẽ là một cái cơ hội."
Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Khuynh Địch kết thúc buổi tu luyện, thần thanh khí sảng mà đi ra khỏi Thủ Tọa Phong.
Mục đích của hắn tự nhiên là Tàng Kinh Điện của Thuần Dương Cung, ở nơi đó cơ hồ có tất cả các công pháp võ học bí tịch của Thuần Dương Cung, mà lấy thân phận của Trần Khuynh Địch, coi như là công pháp ở tầng cao nhất hắn cũng đều có thể đi quan sát, đây cũng là ưu thế của Đạo Tử chân truyền, cho dù là các đệ tử thân truyền khác cũng kém xa.
Sau khi đi ra tòa sơn phong đệ tử, Trần Khuynh Địch rất nhanh liền đi đến Tàng Kinh Điện, vị trí của Tàng Kinh Điện tự nhiên cũng là một ngọn núi, tên là Tàng Kinh Phong, nhìn qua mặc dù có quy mô không phải là rất lớn, nhưng lại ẩn chứa huyền cơ, căn cứ vào lời đồn trong tông môn, còn có người nói rằng Tàng Kinh Phong thật ra là một tòa sơn phong trống rỗng.
Mà ở bên trong sơn phong lại có một vị lão tổ Thuần Dương Cung đang bế quan tu luyện. Liên quan tới lời đồn đại này, Trần Khuynh Địch cảm thấy có độ tin cậy rất cao, dù sao đây cũng chính là địa phương cất giữ truyền thừa võ học của Thuần Dương Cung, làm sao lại không có một chút phòng bị nào? Nhìn qua giống như rất phổ thông, nhưng lại không biết là có bao nhiêu người hướng về cái ngọn núi này.
"Phượng Tiên sư muội?"
Sau khi lên núi, Trần Khuynh Địch rất nhanh liền thấy một đạo thân ảnh tinh tế đứng ở cửa Tàng Kinh Điện, thời gian vẫn còn sớm, cửa ra vào Tàng Kinh Phong to lớn cũng không có người nào, đây cũng là nguyên nhân tại sao Trần Khuynh Địch lại hẹn gặp mặt cùng với Doanh Phượng Tiên vào lúc này, nhiều người sẽ rất phức tạp.
Đến lúc đó nếu như bị người khác hiểu lầm, Trần Khuynh Địch là không quan trọng, nhưng đối với Doanh Phượng Tiên mà nói thì sẽ không tốt.
"Sư huynh?" Doanh Phượng Tiên chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Trần Khuynh Địch, trên mặt cũng lộ ra mấy phần vẻ mừng rỡ.
"Không ngờ được Phượng Tiên sư muội còn tới sớm hơn ta, chúng ta mau mau đi vào thôi!"
Doanh Phượng Tiên nghe vậy liền nhếch mép một cái, lộ ra thần sắc có vẻ hơi cổ quái.
Trần Khuynh Địch ngây cả người, hỏi: "Phượng Tiên sư muội? Sao vậy?"
"Chà ~! Đây không phải là Trấn Cương Sứ đại nhân hay sao!"
Trần Khuynh Địch: "! !! !"
Hắn quay đầu lại, chỉ thấy Lạc Tương Tư đang lộ ra vẻ mặt vui vẻ chậm rãi đi lên Tàng Kinh Phong, đi về phía phương hướng của hai người bọn hắn, không biết vì sao đối phương cười rực rỡ đến như vậy, mà Trần Khuynh Địch lại cảm thấy ở phía sau lưng phát lạnh, đây là bởi vì nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm quá lớn, mặt trời vừa mới mọc chưa kịp sưởi ấm hay sao?
"Đại ca ca! Huynh cũng đến sớm thật đó!"
Trần Khuynh Địch hít vào một ngụm khí lạnh, hạ thấp ánh mắt, nhìn về phía thân ảnh nhỏ nhắn đột nhiên chui ra ngoài từ phía sau Lạc Tương Tư, chính là Dương Xuân đã có mấy ngày không gặp mặt, nàng cũng giống như Lạc Tương Tư vậy, trên mặt mang theo nụ cười rực rỡ thiên chân vô tà, lộ ra biểu lộ "Thật là khéo a đại ca ca, chúng ta thực sự là hữu duyên".
Trần Khuynh Địch cảm thấy trán của mình giống như là đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
"A, sư huynh?"
Lại là một thanh âm truyền đến từ đằng xa, Trần Khuynh Địch nghe vậy càng là toàn thân cứng đờ, trên khóe miệng giật một cái, bất đắc dĩ nhìn về phía phương hướng thanh âm truyền tới, mà ở nơi đó, Trần Tiêm Tiêm mặc một thân áo dài trắng chính là đang cầm một quyển bí tịch võ công, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên mà nhìn hắn, phảng phất như thật sự là ngẫu nhiên gặp vậy.
"Không nghĩ tới sư huynh cũng giống như ta, thực sự là ngẫu nhiên a!"
Gạt quỷ sao!
Trần Khuynh Địch có đánh chết cũng không tin là Trần Tiêm Tiêm ngẫu nhiên đi đến Tàng Kinh Điện! Nhất định là đã sớm có dự mưu! Nói đến Dương Xuân cùng với Lạc Tương Tư hình như cũng là như vậy.
A! Ta đã biết! Nhất định là do Lạc Tương Tư tiết lộ bí mật! Lúc này mới bị các nàng biết được, xem ra là lời đồn chính mình đùa bỡn tình cảm của Phượng Tiên sư muội đã bị nàng lan rộng ra ngoài a!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận