Phản Diện Siêu Cấp

Chương 291: Lộ răng nanh

 
 
 
Mà nếu như nói tin tức tiêu cục Phi Ưng bị diệt môn mà Tiêu gia lại không nhúc nhích chỉ khiến cho các thế lực dưới trướng của Tiêu gia cảm thấy ớn lạnh, vậy tin tức truyền đến kế tiếp lại khiến cho những thế lực này hoàn toàn sợ đến mức choáng váng.
"Truyền quân lệnh của ta! Giết!"
Trần Tiêm Tiêm suất quân bao vây Lạc Nguyệt Tông – cũng là một thế lực đã rời khỏi Tiêu Thành ngày xưa, 200 võ giả Hậu Thiên đỉnh phong cùng nhau tiến lên, cao tầng của Lạc Nguyệt Tông bị tàn sát toàn bộ, chỉ còn lại đệ tử phổ thông là được bỏ qua, mà tông chủ Lạc Nguyệt Tông có tu vi cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần thì là bị Trần Tiêm Tiêm dùng ba quyền đánh chết ngay tại chỗ ở trên quảng trường Lạc Nguyệt Tông!
"Một người cũng không để lại, tru diệt cả nhà!" Lạc Tương Tư suất quân bao vây Thần Võ Môn đã chạy trốn ra khỏi Tiêu Thành vào lúc trước, dựa vào Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa thiên hạ vô song, nàng đơn thương độc mã giết vào bên trong Thần Võ Môn, những nơi đi qua gió táp mưa sa, âm thanh đao kiếm vang vọng, vô số đệ tử Thần Võ Môn bị miểu sát, môn chủ Thần Võ Môn có tu vi cảnh giới Luyện Thần Phản Hư thì bị nàng đốt thành tro bụi, hài cốt cũng không còn.
"Ta chỉ giết kẻ đầu đảng thủ ác, người nào đầu hàng có thể miễn tội chết, nhưng tội sống thì khó tha!" Lưu gia mà Doanh Phượng Tiên suất quân bao vây cũng là thế lực trốn ra từ Tiêu Thành ngày xưa, Âm Dương Nhãn thần bí khó lường, ánh mắt của nàng đi đến chỗ nào, tất cả mọi người liền ngã xuống đất, tinh thần tan vỡ mà chết, Lưu gia từ trên xuống dưới, toàn bộ những người dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại đều bị giết, người đầu hàng sau khi bị phế võ công thì được thả rời đi, mà gia chủ Lưu gia có tu vi cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần thì bị Doanh Phượng Tiên vận dụng Âm Dương Nhãn diễn hóa Thần Quang trắng đen, xuyên thủng trái tim, đánh chết ở ngay trên cửa đại viện Lưu gia.
Đến đây! Ở trong phạm vi thế lực của Tiêu gia, bốn thế lực có quan hệ đến Tiêu Thành ngày xưa đã bị tiêu diệt toàn bộ!
Những thế lực này kỳ thật đều là đi theo tiêu cục Phi Ưng lúc đầu đào vong đến Ung Châu Đạo, sau khi Tiêu gia đến cũng là không nói hai lời liền đầu hàng Tiêu gia, trở thành chó săn của Tiêu gia, nhưng bây giờ đều không ngoại lệ, toàn bộ đều bị bốn nữ chia ra đánh tan, tịch biên gia sản, xét nhà diệt môn.
Trong đó Lạc Tương Tư là có sát tính nặng nhất, ba người Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Doanh Phượng Tiên hoặc nhiều hoặc ít còn để lại mấy phần sinh cơ, còn Lạc Tương Tư chính là giết từ đầu tới đuôi, tận mắt nhìn cảnh tượng chiến đấu của nàng, thậm chí còn không dám cho rằng nàng là đệ tử của Thuần Dương Cung, người không biết còn tưởng rằng nàng là ma đầu Minh Giáo. Nhưng bất kể nói như thế nào, điểm giống nhau của bốn cái thế lực này là rất rõ ràng.
Đó chính là tất cả bọn hắn đều là thế lực trốn ra khỏi Tiêu Thành, hơn nữa không ngoại lệ tất cả đều là có bản tính không tốt, thường xuyên làm mưa làm gió ở địa bàn của bản thân, khiến cho dân tình kêu ca.
Cho nên bốn người Dương Xuân cũng là tìm một cái lý do phi thường thích hợp: các nàng đây là đang báo thù cho lão tổ Tiêu gia chiến tử ở Tiêu Thành ngày xưa, lúc trước chính là do những thế lực này lâm trận bỏ chạy, mới khiến cho lão tổ Tiêu gia chết trận, hơn nữa những thế lực này còn làm mưa làm gió ở địa bàn của mình không có một chút phong phạm chính đạo nào.
Các nàng đây là đang trừ hại vì dân! Cái lý do này vừa ra, không ít thế lực vốn đang bởi vì bốn người Dương Xuân diệt môn bốn phía mà lòng người bàng hoàng đều trở nên bình tĩnh trở lại, nguyên nhân cũng rất đơn giản: Chúng ta con m* nó cũng không có quan hệ gì với Tiêu Thành a!
Mà những thế lực có quan hệ với Tiêu Thành, ngày bình thường lại còn có hành vi không đứng đắn, thì trực tiếp bị doạ cho sợ vỡ mật, sợ sáng ngày mai vừa thức dậy liền nhìn thấy Hổ Phách Đao của Dương Xuân gác ở trên cổ của mình.
Một lần này đã khiến cho toàn bộ các thế lực ở trong địa bàn của Tiêu gia triệt để bạo động, các thế lực không có quan hệ với Tiêu Thành cũng suy nghĩ lại, không đúng! Mình là không có quan hệ với Tiêu Thành, nhưng bây giờ lại có quan hệ với Tiêu gia a! Vạn nhất bốn người Dương Xuân muốn cá chết lưới rách cùng với Tiêu gia, bản thân chẳng phải là sẽ đứng mũi chịu sào hay sao?
Mà thế lực có quan hệ cùng với Tiêu Thành, càng là bị dọa đến mức trực tiếp tuyên bố đoạn tuyệt liên hệ cùng với Tiêu gia, sau đó không nói hai lời liền bắt đầu thu thập đồ đạc chuẩn bị đào tẩu, trên đường chạy trốn cũng không nháy mắt một cái.
Chuyện này khiến cho Tiêu gia được tận mắt thưởng thức một hồi cảm giác của lão tổ Tiêu gia ở Tiêu Thành ngày xưa. Người đi nhà trống, người chạy trà nguội.
Tiêu Thành trước đó vô cùng phồn hoa, bất quá chỉ trong mấy tháng thời gian, thì đã có rất nhiều người lựa chọn thoát đi, mà mấy trăm dặm ở chung quanh Tiêu Thành, vốn nên là địa bàn của Tiêu gia, nhưng cũng có không ít người vạch rõ giới hạn cùng với Tiêu gia, phàm là thế lực vẫn đi theo Tiêu gia, đều là một số thế lực phản bội Trung Nguyên như Tiêu gia và có đại tội ác.
"Chuyện này! Chuyện này, chuyện này, chuyện này! Đáng chét!"
"Ba!" Tiêu Lâm Thân luôn bình thản, tu thân dưỡng tính từ trước đến nay nổi trận lôi đình, trực tiếp ném chén trà ở trong tay xuống đất.
"Tại sao lại có thể như vậy! Đáng chết! Đám vong ân phụ nghĩa này!"
Tiêu Lâm Thân vừa mới chiếm được tin tức, trước đó Tiêu gia đi tới Ung Châu Đạo, vì khuếch trương thế lực đã đặc biệt chiêu mộ môn khách, lại có một phần ba người trốn đi trong đêm! Đám vong ân phụ nghĩa này! Lúc trước gia nhập vào Tiêu gia không biết đã thu của Tiêu gia bao nhiêu chỗ tốt, hiện tại liền trở mặt không nhận người trong nháy mắt!
"Đại trưởng lão, ở bên ngoài bây giờ có lời đồn, nói Tiêu gia chúng ta cay nghiệt thiếu tình cảm, căn bản không xứng làm thống soái võ lâm ở Ung Châu Đạo, muốn liên hợp lại thảo phạt chúng ta!"
"Nghe nói người của Thanh Long Trang cùng với tiêu cục Liệt Dương đã đáp ứng, bọn họ bây giờ đang ở cùng một chỗ với bốn người Thuần Dương Cung kia, đang tập kết ở bên ngoài Tiêu Thành, có thanh thế phi thường to lớn!"
"Thảo phạt chúng ta? ! Chỉ bằng vào đám ô hợp đó? !" Hai mắt của Tiêu Lâm Thân lấp lóe lãnh quang, ẩn ẩn thậm chí còn mang theo vài phần huyết sắc.
"Vừa vặn! Chỉ là bốn tiểu cô nương, liền thực sự muốn đánh bại Tiêu gia chúng ta? Nhất định chính là nói si nói mộng! Truyền lệnh xuống, tập hợp đủ nhân mã, ta sẽ tự mình xuất thủ, ngoài ra các ngươi cũng hãy thông tri cho gia chủ, lần này là nguy cơ của Tiêu gia chúng ta, cũng là kỳ ngộ của Tiêu gia chúng ta, nhất định phải đánh ra uy nghiêm của Tiêu gia một lần nữa!"
"Gia chủ đã nói qua, giang hồ chú ý lợi ích, nhưng càng coi trọng sinh tử hơn! Đám thế lực kia đơn giản chính là cỏ mọc đầu tường mà thôi, thật sự cho rằng Tiêu gia chúng ta không trị được bọn hắn?"
"Vâng!"
Rốt cục, sau khi kéo dài hỗn loạn trong ba tháng, Tiêu gia đã lộ ra răng nanh lần đầu tiên.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận