Phản Diện Siêu Cấp

Chương 306: Chiến tướng

 
 
 
"Thế nào? Lần này hẳn là đã lộ ra đuôi hồ ly rồi chứ? Một đời anh danh của bản Hội chủ, làm sao có thể bị ngươi lừa bịp?"
Tiêu Nguyên Thần: "…"
"Ta không phải, ta không có, ta thực sự là không biết a!"
"Còn chưa chịu nói? !"
Hành hạ trọn vẹn trong một canh giờ, Tiêu Nguyên Thần vẫn không hề nói ra cái gì, cuối cùng thậm chí rốt cục là không chịu nổi đau đớn kịch liệt, đã trực tiếp hôn mê, mặc kệ Minh Vô Nhai thi triển thủ đoạn gì cũng không tỉnh lại, nếu như không phải còn có một tia khí tức yếu ớt, Minh Vô Nhai thậm chí còn cho là đối phương đã chết. Vậy mà mặc dù là như thế, Tiêu Nguyên Thần vẫn rất kiên cường, uy vũ bất khuất!
"Haizzzz." Nhìn Tiêu Nguyên Thần đã hôn mê, Minh Vô Nhai thở dài thăm thẳm.
Kỳ thật vào thời điểm đang hành hạ, hắn cũng từng dụ dỗ, hứa hẹn có thể cho Tiêu Nguyên Thần một con đường sống, thậm chí còn vì thế mà phát lời thề độc tâm ma, nhưng Tiêu Nguyên Thần vẫn không hề bị lay động, cho dù là một chữ cũng không hề nói ra, không nói đến những cái khác, phần tinh thần này đã khiến cho người ta vô cùng kính nể.
"Chung quy cũng là một hán tử có cốt khí! Tốt! Hôm nay Minh Vô Nhai ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
"Ngày mai lại tiếp tục! Ta cũng không tin là xương của ngươi cứng như vậy! Ta nhất định phải lấy cho được Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết!"
Phải biết rằng, toà tế đàn Tà Thần có quan hệ đến việc bản thân hắn đột phá đến cảnh giới Vạn Pháp Quy Nhất, là cơ duyên tiến thêm một bước, nhưng hắn làm sao có thể tình nguyện làm một võ giả Vạn Pháp Quy Nhất phổ thông? Chỉ là đột phá còn chưa đủ, Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết, có thể làm cho nội tình cùng với thực lực của hắn tăng lên thêm một cái cấp bậc!
Thiên Tôn Thái Bình Đạo Môn, Thái Hoa Tiên Nhân Thuần Dương Cung, Phổ Độ Thánh Tăng Phật Môn, còn có Thánh Hoàng Đại Càn, cái cảnh giới kia của bọn hắn, cái cảnh giới chí cao vô thượng kia, Minh Vô Nhai cũng muốn đi xem một chút! Mặc dù có một chút không biết lượng sức, nhưng thân là võ giả, nếu như nghĩ cũng không dám nghĩ, vậy thì còn tu luyện cái gì?
Đó mới là truy cầu cuối cùng của Minh Vô Nhai! Cho nên Tiêu Nguyên Thần chỉ có thể chịu khổ, nói thật, cái tinh thần kiên cường này của Tiêu Nguyên Thần cho dù là Minh Vô Nhai cũng có một chút bội phục.
Ý niệm tới đây, một cái ý niệm lại là không thể ức chế xông lên trong đầu của Minh Vô Nhai. Cái Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết này, sẽ không phải là ở chỗ của Trần Khuynh Địch đó chứ?
Minh Vô Nhai: "…"
Làm sao có thể! Phân tích của ta chuẩn xác như vậy, Trần Khuynh Địch không thể nào là tên cẩu tặc đã cướp đoạt thần công của ta. Nhất định là ở trên người của Tiêu Nguyên Thần!
Tại Hà Nhạc Thành thuộc Ung Châu Đạo.
Nơi này là khu vực mà Tam Anh Hội quản hạt, cũng là chỗ đặt chân tạm thời của Tiêu gia, bởi vì nguyên nhân nó nằm gần một con sông lớn chảy xiết, đồng thời tựa lưng vào núi lớn, cho nên mới được đặt tên là Hà Nhạc Thành.
Xem như là lãnh địa của Tam Anh Hội, tòa thành nhỏ này có thể nói là đã thật lâu rồi không có trải qua chiến loạn.
Bất kể là phân tranh giang hồ, hay là võ lâm báo thù, ở dưới uy thế của Tam Anh Hội trên cơ bản đều được khống chế ở bên trong một trình độ có thể cho phép, cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến bách tính ở trong thành, mà chỉ cần không có người gây chuyện nhiễu loạn trật tự, triều đình tự nhiên cũng sẽ không nhàn rỗi không có chuyện gì đi quản những người trong võ lâm kia.
Nhưng mà hôm nay, tình huống lại khác biệt.
"Truyền lệnh của Hội chủ! Bao vây Hà Nhạc Thành! Người của Tiêu gia cho dù là một người cũng không cho rời đi!"
Một lượng lớn tinh anh Tam Anh Hội giống như là thuỷ triều, người người mặc chiến giáp, tản ra khí tức hùng hậu cấp tốc bao vây toàn bộ Hà Nhạc Thành, trang bị ở trên người của những võ giả này mặc dù không bằng quân đoàn mà Trần Khuynh Địch mang tới, nhưng ở bên trên thực lực lại khiến cho người ta hai mắt tỏa sáng.
Thuần một sắc võ giả Hậu Thiên, hơn nữa chí ít đều là Xuất Thần Nhập Hóa, một phần ba có tu vi Đăng Phong Tạo Cực, có số lượng khoảng chừng mấy ngàn người, cỗ thế lực này cho dù là đặt ở trong quân đội, cũng đều được xem là một nhánh đội ngũ tương đối khá, thậm chí có thể xưng là quân đoàn vạn người.
Mà đây cũng chỉ là một góc của thế lực Tam Anh Hội mà thôi. Bởi vậy có thể thấy được, Minh Vô Nhai kinh doanh mấy chục năm ở Ung Châu Đạo, tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.
Nhất là mười hai vị chiến tướng Tam Anh Hội phụ trách suất lĩnh nhánh đội ngũ này, 10 vị chiến tướng đứng ở phía sau cùng, khí tức ở trên người đều không ngoại lệ, toàn bộ đều là cảnh giới Luyện Thần Phản Hư! Mặc dù khí tức có mạnh có yếu, nhưng cảnh giới vẫn còn ở đó, có thể so sánh với 10 thế lực nhị lưu liên hợp lại.
Mà hai người cầm đầu, càng là có tu vi Hợp Đạo Tôn Giả! Phải biết rằng, ở trong toàn bộ Ung Châu Đạo, trừ bỏ hai đại thế lực khác ngoài Tam Anh Hội, thống soái của Thanh Long Trang cùng với tiêu cục Liệt Dương, bất quá cũng chỉ là Hợp Đạo Tôn Giả mà thôi!
Hiện tại Tam Anh Hội liền trực tiếp điều động hai vị Hợp Đạo Tôn Giả, điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ coi như là không có Minh Vô Nhai ở đây, Tam Anh Hội không có Võ Đạo Tông Sư, nó vẫn là thế lực lớn nhất ở Ung Châu Đạo!
Phần uy thế này, không thể nghi ngờ là khiến cho người của những thế lực khác ẩn nấp ở bên ngoài Hà Nhạc Thành nhìn trộm Tiêu gia cảm thấy sợ hãi, đồng thời bọn hắn cũng cảm thấy hơi nghi hoặc một chút.
Không phải nói là Tiêu gia đã liên hiệp cùng với Tam Anh Hội hay sao? Nghe nói vị Hội chủ Tam Anh Hội - Minh Vô Nhai kia, còn mời gia chủ Tiêu gia Tiêu Nguyên Thần, còn có người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung kia đi đến sơn trang Phong Tuyết dùng võ kết bạn đây, làm sao ở trong nháy mắt, vừa mới qua một ngày Tam Anh Hội liền bao vây Tiêu gia?
Ở bên trong Hà Nhạc Thành, thành chủ Hà Nhạc Thành chắp hai tay ở sau lưng, đứng ở trên tường thành, nhìn đám người Tam Anh Hội tản ra khí thế hung hăng, khá là bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Giang hồ thảo mãng, thời buổi rối loạn a..."
"Đại nhân? Tam Anh Hội có nhân số đông đảo, nếu như để cho bọn họ vào thành, sợ rằng sẽ gây nên hỗn loạn.."
Một vị võ tướng hướng về phía thành chủ Hà Nhạc Thành nói ra, mà thành chủ thì thở dài nói: "Yên tâm đi, bây giờ đang là thời khắc mẫn cảm, vô luận là Tam Anh Hội hay là Tiêu gia, cũng không dám làm lớn chuyện, bọn họ đánh thì cứ để cho bọn họ đánh là được rồi, nếu như thật sự dám tác động đến Hà Nhạc Thành chúng ta…"
Trong mắt của thành chủ Hà Nhạc Thành lóe lên một đạo lãnh quang: "Thật sự cho rằng quan viên Đại Càn chúng ta đều là bài trí hay sao!"
"Cùng lắm thì thượng tấu một cái, đừng quên, cái Ung Châu Đạo này cuối cùng vẫn là của triều đình! Nếu như ta nhớ không lầm, Uy Châu Đạo - lãnh địa của Uy Võ Hầu hẳn là ở ngay tại lân cận a, nếu như võ lâm thảo mãng thực sự dám không để ý tới luật pháp triều đình, họa loạn dân chúng mà nói, triều đình sẽ không để yên!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận