Phản Diện Siêu Cấp

Chương 312: Bóng đèn sáng

 
 
 
Quả thật, Tiêu Lâm Thân hắn rất sợ chết. Nhưng dù nói như thế nào, vào trước khi rơi vào Ma Đạo, hắn vẫn là đại trưởng lão đã dâng hiến cả đời vì Tiêu gia. Sau khi rơi vào Ma Đạo, giết người lấy máu, đơn giản là sau khi chiếm được chân tướng Tiêu Thành từ Tiêu Nguyên Thần, đã giận lây sang những tiểu thế lực trong Tiêu Thành kia, đương nhiên cũng không bài trừ nguyên nhân sợ chết, nhưng nếu như quả thật cân nhắc giữa sinh tử của Tiêu gia với sinh tử của bản thân mà nói. Tiêu Lâm Thân vẫn sẽ không có một chút do dự mà lựa chọn Tiêu gia. Trên bản chất, Tiêu Lâm Thân cùng với Tiêu Nguyên Thần thật ra là một loại người, bọn hắn đều có thể vì Tiêu gia bỏ ra tất cả mọi thứ của bản thân. Là vì Tiêu gia, mà không phải là vì "Trượng nghĩa". Hoặc có lẽ là đối với bọn hắn mà nói, "Tiêu gia" mới là "Trượng nghĩa" của bọn hắn, là sự kiên trì của bọn hắn.
"Lão phu đến đây cũng đã chấm dứt." Tiêu Lâm Thân hít vào một hơi thật sâu nói: "Tiêu gia sau này đành phải nhờ vào chư vị Thuần Dương Cung đại nhân, vô luận là phân tán cũng tốt, hợp nhất cũng tốt. Lão phu chỉ hy vọng, chư vị đại nhân chí ít là có thể bảo trụ võ công của đệ tử Tiêu gia ta, sau này nếu như Tiêu gia trùng kiến, cũng xin các vị đừng can thiệp..."
"Hai, ba ngày nữa lão phu sẽ quy thiên, gia chủ cũng đã bỏ mình, đến lúc đó Tiêu gia mất đi lão phu cùng với gia chủ, cũng sẽ triệt để biến thành thế lực nhị lưu, đối với các vị Thuần Dương Cung đại nhân cũng không có uy hiếp gì, cho nên còn xin các vị đại nhân giơ cao đánh khẽ, đừng gây khó khăn cho Tiêu gia chúng ta nữa!"
Tiêu Lâm Thân đã nhìn thấu chuyện này, Tiêu gia nếu như thật sự đầu nhập vào Thuần Dương Cung, vậy thì sự tồn tại của hắn không thể nghi ngờ chính là một vật trở ngại, bởi vì hắn có đầy đủ uy vọng ở trong Tiêu gia, cũng có được thực lực đủ mạnh, dạng người này ở trong Tiêu gia sau khi quy thuận là không cần thiết.
Cho nên lúc trước Tiêu Lâm Thân mới liều chết chiến đấu với đối phương.
Nếu không thì lấy cỗ thân thể già cả của hắn, làm sao có thể là đối thủ của Đệ nhất Chiến tướng Tam Anh Hội.
Lời nói của Tiêu Lâm Thân khiến cho bốn nữ Dương Xuân rơi vào trong sự trầm mặc, thần sắc cũng đều có mấy phần biến hóa, hiển nhiên là lời nói của Tiêu Lâm Thân hoặc nhiều hoặc ít cũng đã đánh động các nàng.
Bất quá cuối cùng, vẫn là Trần Tiêm Tiêm cùng với Lạc Tương Tư phản ứng đầu tiên, nói: "Việc này cần phải chờ sau khi sư huynh trở về mới có thể quyết định, bất quá chí ít, chúng ta sẽ không tiêu diệt Tiêu gia."
Tiêu Lâm Thân nhếch nhếch miệng, cười khổ nói: "Nguyên lai ban đầu là muốn tiêu diệt Tiêu gia a...Bất quá, thời gian của lão phu không còn lại nhiều lắm, cũng không biết là có thể chờ đến khi người hành tẩu trong thiên hạ đại nhân tới hay không?"
"Yên tâm đi!" Lạc Tương Tư không có một chút do dự mà gật đầu nói: "Sư huynh mưu lược như thần, cũng đã sớm tiên liệu dược dị biến ở sơn trang Phong Tuyết, tin tưởng là sau khi sư huynh trì hoãn đầy đủ thời gian, sẽ đi về phía nơi này."
"Cũng phải, tài trí của vị đại nhân kia cho dù là gia chủ cũng tán thưởng rất nhiều, là thiếu niên anh kiệt không tầm thường a."
"Đúng là như thế!" Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm gần như đồng thời đưa tay đặt ở trên bờ vai của Tiêu Lâm Thân, thỏa mãn nói ra: "Sư huynh xác thực là rất đáng gờm!"
Tiêu Lâm Thân: "..."
Đúng lúc này, có một bóng người như thiểm điện tiến vào bên trong Hà Nhạc Thành, cấp tốc xuất hiện ở trong tầm nhìn của mọi người Tiêu gia.
'‘Ồ?"
"Sư huynh!"
Bốn nữ Dương Xuân ngạc nhiên nhìn người tới, khua tay nói, mà Trần Khuynh Địch thì há to miệng, trong đầu cấp tốc hiện lên vô số suy nghĩ, cuối cùng mới nghĩ ra.
A đúng rồi, xác thực là hắn đã nói cho bốn người Dương Xuân biết là sau khi hắn xong việc sẽ chạy tới Tiêu gia. Bất quá, vì sao Tiêu gia cùng với các nàng Dương Xuân lại giống như là không phải đang chiến đấu, mà ngược lại còn giống như là chiến hữu vậy, hai bên đứng cùng một chỗ cũng hoàn toàn không có ý tứ rút kiếm ra chặt nhau.
"Ha ha." Chỉ suy tư trong chốc lát, Trần Khuynh Địch bỗng nhiên cười một tiếng, thân làm một nam nhân biết điều tiết bầu không khí, lúc này hẳn là nên nói như thế này: "Ta đã trở về, chư vị sư muội, các muội làm tốt lắm a."
Bất kể như thế nào, nói tóm lại trước tiên cứ khen một tiếng khẳng định là sẽ không sai! Vốn dĩ bản thân hắn còn muốn đến trợ trận cho Tiêu gia, kết quả giống như là các nàng đều đã giải quyết xong, chỉ có thể nói không hổ là nhân vật chính hay sao?
Bốn nữ: "! !!"
Tiêu Lâm Thân khá là tán thưởng gật gật đầu, hồi tưởng lại lời nói vừa rồi của Lạc Tương Tư, không khỏi gật đầu một cái, quả nhiên người hành tẩu trong thiên hạ đại nhân này có mưu lược hơn người, tính toán không bỏ sót a, ở bên này còn chưa nói xong, hắn thế mà đã kịp thời xuất hiện ở Tiêu gia, hiển nhiên là đã sớm có dự liệu a.
"Sư huynh quả nhiên là lợi hại, hẳn là đã sớm phát giác ra rồi đúng không?" Trần Tiêm Tiêm vừa cười vừa nói: "Tiêu gia đã đáp ứng đầu nhập vào chúng ta, ngay mới vừa rồi chúng ta cũng đã đánh lui đám người Tam Anh Hội, sư huynh ở bên đó sao rồi? Sư huynh hẳn là cũng đã có hành động ở sơn trang Phong Tuyết rồi a?"
"À?" Vào giờ khắc này, tốc độ vận chuyển đại não của Trần Khuynh Địch là nhanh đến mức trước đó chưa từng có, vô số manh mối nối liền với nhau. Sơn trang Phong Tuyết, tế đàn Tà Thần, Minh Vô Nhai là nhân vật phản diện, Tiêu Nguyên Thần bị ám hại, Tiêu gia đầu hàng, mọi người cùng nhau đánh lui Tam Anh Hội.
"Ầm ầm!" Nếu như đây là truyện tranh mà nói, ở trên đầu của Trần Khuynh Địch nhất định sẽ có một cái bóng đèn sáng lên a.
Bởi vì hắn đã minh bạch.
Lúc này là thật sự minh bạch!
Tiêu gia nhất định đã biết được sự tình Tiêu Nguyên Thần bị hại, cho nên mới phát hiện ra Tam Anh Hội không đáng tin cậy, đi thỉnh cầu sự trợ giúp của bốn người Dương Xuân, sau đó bốn người Dương Xuân cũng lâm thời cải biến kế hoạch, đáp ứng trợ giúp Tiêu gia, song phương vào lúc này mới hiệp lực với nhau đánh lùi đám người Tam Anh Hội đi đến diệt khẩu.
Nhất định là như vậy!
Lấy điều kiện tiên quyết Minh Vô Nhai là nhân vật phản diện để suy nghĩ mà nói, vào thời điểm giết người diệt khẩu lại vừa vặn gặp được loại triển khai của nhân vật chính này, không phải là chuyện đương nhiên hay sao!
"Khụ khụ." Trần Khuynh Địch tằng hắng một cái, trên mặt lộ ra biểu lộ tất cả mọi thứ đều nằm ở trong lòng bàn tay, nói: "Không sai, ở sơn trang Phong Tuyết, Minh Vô Nhai đã thành lập một tòa tế đàn Tà Thần, Tiêu gia chủ cũng bị hắn hãm hại, hiện tại ta đã dùng bí bảo tông môn hủy diệt sơn trang Phong Tuyết, nhưng tế đàn Tà Thần vẫn còn, nguy cơ còn chưa có đi qua!"
Bốn nữ: "! !! !"
Không nghĩ tới sư huynh không chỉ là kéo dài thời gian, còn làm loại chuyện này! Quả nhiên tất cả đều nằm ở trong dự liệu của sư huynh a!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận