Phản Diện Siêu Cấp

Chương 347: Đến đây

 
 
 
"Ao Thánh Hỏa của Bái Hỏa Ma Giáo, người bình thường căn bản là không có cách tiếp nhận sự tẩy lễ của nó, nhưng nếu như chịu được, vậy thì khi tu luyện võ công Bái Hỏa Ma Giáo sẽ biến thành làm ít công to, thời gian tiếp nhận càng lâu, như vậy thì sẽ càng có tiềm lực, các vị có muốn nhìn một chút hay không? Nhìn xem em gái của ta rốt cuộc có thể kiên trì được bao lâu?"
Vào giờ khắc này, vô luận là Đại Tế Ti, hay là Tư Lạp Cách, hay là các Hộ Pháp Thần Tôn khác, toàn bộ đều trở nên trầm mặc.
Tần Kiền Hoàng xác thực đã bắt được điểm trọng yếu nhất.
Bái Hỏa Ma Giáo sở dĩ bỏ ra một cái giá lớn như vậy để tiến vào Trung Nguyên, còn không phải là vì bồi dưỡng thế hệ trẻ, tiếp tục kéo dài sự huy hoàng của Bái Hỏa Ma Giáo hay sao, nhưng tiếc là đệ tử Bái Hỏa Ma Giáo của bọn hắn căn bản là không chịu nổi sự tẩy lễ của Thánh Hỏa, muốn bồi dưỡng ra đệ tử mới thu nhận lại cần phải có thời gian.
Mà nếu như vào cái thời điểm này, xuất hiện một vị đệ tử trẻ tuổi có thể chịu được sự tẩy lễ của Thánh Hỏa, hơn nữa còn có thể kiên trì trong một thời gian dài, cho dù vị đệ tử này là đệ tử của tông môn khác, Bái Hỏa Ma Giáo chỉ sợ là cũng sẽ không dễ dàng buông bỏ, mà cái mức độ không buông bỏ này, thì phải nhìn xem vị đệ tử ở trong Ao Thánh Hỏa kia có thiên tư như thế nào. Nếu như là chỉ có thể tiếp nhận lịch luyện, lại không đạt đến tiêu chuẩn, Bái Hỏa Ma Giáo chỉ có thể cắn răng thả ra. Nhưng nếu có thể đạt tới loại tiêu chuẩn như Đại Tế Ti, Tư Lạp Cách, thậm chí là giáo chủ..
Vậy thì bọn hắn bằng mọi giá cũng phải tranh đoạt với Thuần Dương Cung.
Ngay vào thời điểm bầu không khí dần dần trở nên cứng ngắc, ở bên ngoài Hỏa Diễm Sơn, đột nhiên lại truyền tiếng báo động chói tai.
"Đã xảy ra chuyện gì? !"
"Đáng giận! Thật sự cho là Bái Hỏa Ma Giáo là nơi mà ai cũng có thể đi đến hay sao? !" Một vị Hộ Pháp Thần Tôn trực tiếp tức giận quát lên: "Truyền mệnh lệnh của ta! Bất kể là ai đến, cũng đều tiêu diệt!"
"Là Chiến hạm của Thuần Dương Cung!"
Hộ Pháp Thần Tôn: "..."
Vị Hộ Pháp Thần Tôn mới vừa rồi còn bộc phát ra khí thế ngập trời, hận không thể đè người tới đánh đập một trận yên lặng rụt trở về, cũng không phải là cảm thấy đuối lý gì cả, mà chủ yếu là vì vị Hộ Pháp Thần Tôn này vào mấy tháng trước đó, thế nhưng đã gặp mặt qua Thái Hoa Tiên Nhân Thuần Dương Cung - Ninh Thiên Cơ.
Trận chiến kia thế nhưng là tương đối hùng vĩ.
Mười hai vị Hộ Pháp Thần Tôn liên thủ xây dựng đại trận, tăng thêm Đại Tế Ti ở bên cạnh phụ trợ và giáo chủ, cùng nhau kịch chiến với vị Thái Hoa Tiên Nhân kia, kết quả là lại bị Thái Hoa Tiên Nhân dùng ba kiếm phá trận, giáo chủ trọng thương bại lui, mười hai vị Hộ Pháp Thần Tôn, bao quát cả Tư Lạp Cách, nếu như không phải là do đối phương nương tay mà nói, chỉ sợ là đã sớm chết sạch.
Cũng chính là vì trận chiến kia, mới khiến cho đám người Bái Hỏa Ma Giáo vừa mới xông vào Trung Nguyên đang vô cùng đắc chí tỉnh ngộ lại.
Trung Nguyên ngọa hổ tàng long, Ninh Thiên Cơ dĩ nhiên là rất mạnh, nhưng ở trong Trung Nguyên cũng không phải là không có cường giả có thể đánh đồng với Ninh Thiên Cơ, ở trước mặt dạng cường giả đáng sợ này, Bái Hỏa Ma Giáo còn xa xa chưa có cách nào sánh vai, cũng chính là vì trận chiến kia, mới khiến cho Bái Hỏa Ma Giáo lựa chọn đóng quân ở Tây Cương Đạo, tạm thời điệu thấp.
Mà vị Thái Hoa Tiên Nhân kia, tự nhiên là cũng lưu lại bóng ma tâm lý tương đối lớn cho chư vị Hộ Pháp Thần Tôn đứng ở đây. Cho nên sau khi nghe được danh tự Thuần Dương Cung, ngoại trừ Tư Lạp Cách, các Hộ Pháp Thần Tôn khác hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút e dè ở trong lòng, không dám phát tác.
Nếu không thì dựa theo hành vi Trần Khuynh Địch giết một vị Hộ Pháp Thần Tôn của bọn hắn ở Tây Vực, đám người Bái Hỏa Ma Giáo hiện tại đã sớm người người lòng đầy căm phẫn, muốn trừ hại vì giáo.
Đương nhiên, chuyện này cũng không có nghĩa là Bái Hỏa Ma Giáo sẽ không có một chút năng lực phản kháng nào ở trước mặt của Thái Hoa Tiên Nhân, Bái Hỏa Ma Giáo lập giáo đã được mấy ngàn năm, cũng có không ít át chủ bài.
Mà nếu như Thuần Dương Cung không có vị Thái Hoa Tiên Nhân kia, vậy thì trên cơ bản cũng không có tính uy hiếp gì, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà Bái Hỏa Ma Giáo có lực lượng trở mặt cùng với Thuần Dương Cung.
Bất quá nếu không cần trở mặt, vậy thì tốt nhất là không cần trở mặt, nếu không thì sẽ được không bù mất.
"Khụ khụ." Đại Tế Ti tằng hắng một cái, sau đó nhẹ giọng ra lệnh: "Nếu là khách nhân của Thuần Dương Cung, vậy thì hãy để bọn họ đi vào."
"Vâng!"
Một lát sau, trận pháp Hỏa Diễm Sơn được mở ra, một tòa Chiến hạm thật to mang theo tiếng vang ầm ầm chậm rãi đáp xuống bên ngoài Hỏa Diễm Sơn, Chiến hạm dù sao cũng là vũ khí mang tính sát thương đại quy mô, Bái Hỏa Ma Giáo sẽ không có khả năng cho phép Chiến hạm tiến vào Hỏa Diễm Sơn, cho nên tự nhiên cần phải đáp xuống ở ngoài núi.
Mà sau khi Chiến hạm đáp xuống mặt đất, ở trên boong thuyền Chiến hạm, có thể nhìn thấy rõ ràng một vị thanh niên nam tử đang đứng ở nơi đó, hai tay chắp sau lưng, ở đằng sau có bốn cô gái nắm giữ phong cách khác nhau, ánh mắt trực tiếp vượt qua không gian, rơi vào trên người của Tần Kiền Hoàng ở phía trước động đá tự nhiên.
"Đây chính là người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung mà Lãnh Huyết Thần Bộ nói tới sao."
"Hẳn là vậy, chỉ là hiện tại..."
Đám người Bái Hỏa Ma Giáo khẽ liếc nhìn động đá tự nhiên, vị đệ tử Thuần Dương Cung ở bên trong Ao Thánh Hỏa kia giống như đã giữ vững được gần 15 phút đồng hồ a, coi như là đã đạt tiêu chuẩn, nếu như thành tích cuối cùng là 15 phút mà nói, vậy thì bọn hắn cũng có thể cắn răng thả người đi.
Nhưng nếu như có thể giữ vững được trên 30 phút mà nói...
Không đợi đám người Đại Tế Ti suy nghĩ hoàn tất, thân ảnh của thanh niên ở bên trên Chiến hạm lại đột nhiên biến mất ở trong tầm nhìn của mọi người.
Gần như đồng thời, Tần Kiền Hoàng mỉm cười, quát lên một tiếng: "Đến đây nào!"
"Tần Kiền Hoàng! !! !!"
Khí thế ngập trời, bài sơn đảo hải!
Người chưa tới tiếng đã tới, thân ảnh của Trần Khuynh Địch trong chớp mắt liền xuất hiện ở phía trước động đá tự nhiên, đứng ở trước mặt của mọi người, mà theo việc hắn đến, sóng xung kích khủng bố do tốc độ cực kỳ nhanh chóng mang tới cũng cuốn tới, giống như hồng thủy vỡ đê ập tới, ngoại trừ võ giả Võ Đạo Tông Sư, những người khác đều lui về sau mấy bước.
Ầm ầm!
Ra quyền!
Trần Khuynh Địch ngay cả hứng thú nói chuyện cũng đều không có, mà trực tiếp đưa tay lên đấm ra một quyền! Không có chiêu thức gì, cũng không có võ học gì, chính là một quyền đơn giản nhất. Nhưng cũng chính là bởi vì một quyền đơn giản này, toàn bộ không gian ở phía trước động đá tự nhiên cũng rung động theo, quyền ý kinh khủng sôi trào mãnh liệt, mang theo ý cảnh khủng bố một quyền phá vạn pháp, trong lúc nhất thời ở trong tầm mắt của mọi người ở đây, chỉ còn lại có một quyền thiên hạ vô song này!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận