Phản Diện Siêu Cấp

Chương 352: Bà điên

 
 
 
Phượng Tiên sư tỷ bị mang đi, tận mắt nhìn thấy Trần Khuynh Địch đại chiến cùng với Minh Vô Nhai ở sơn trang Phong Tuyết, lần thứ hai cảm nhận được thực lực của bản thân vẫn còn quá yếu, vì vậy nên nàng mới không kịp chờ đợi khiến cho bản thân mạnh hơn, thế mà ở trong cái thời điểm này, lại bị một bà điên chặn ở trước mặt nói là nàng hữu duyên với phật…
Nếu như không phải là không đánh lại đối phương, Trần Tiêm Tiêm đã đánh ra một quyền ngay tại chỗ.
"Ta không có duyên với phật của ngươi."
"Không, xin hãy tin tưởng ta, thí chủ đương nhiên là hữu duyên." Huyền Lưu Ly nghiêm túc nói ra.
Hữu duyên cái đầu của ngươi!
Mặc dù ở trên khuôn mặt lộ ra sự không kiên nhẫn, nhưng ở trong lòng của Trần Tiêm Tiêm thì lại đề cao sự cảnh giác, người khác có lẽ còn không biết, nhưng nàng còn không biết nội tình của bản thân hay sao, nói đến cùng, hiện tại nàng sở dĩ có thể phi tốc trưởng thành, cũng là bởi vì ở trong đan điền của nàng có một toà Thông Thiên Phù Đồ.
Mà Thông Thiên Phù Đồ của nàng, dường như chính là Bảo Binh của Phật Môn, sẽ không phải là đã bị bà điên này phát hiện ra rồi đó chứ?
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Trần Tiêm Tiêm lập tức càng trở nên khó coi: "Nói tóm lại, ta sẽ không thể gia nhập vào Phật Môn, ta còn có ca ca."
Nếu như gia nhập vào Phật Môn mà nói, về sau ta làm sao có thể cùng ca ca, khụ khụ!
"Ca ca?" Sau khi nghe được lời nói của Trần Tiêm Tiêm, Huyền Lưu Ly hơi kinh ngạc, bất quá rất nhanh liền hiểu được, nói: "Thì ra là thế, thí chủ cùng với Trần thí chủ là có quan hệ huynh muội hay sao? Vậy thí chủ tên là gì?"
Trần Tiêm Tiêm mở miệng nói: "Ta tên là Trần Tiêm Tiêm."
Huyền Lưu Ly gật đầu một cái, ở trong đầu lại đột nhiên nghĩ tới tin tức trước đó mà Phật môn truyền đến, quả Trí Tuệ của Phật Môn đã thần bí biến mất một quả, nghi ngờ là có Phật Tử sinh ra? Kết quả là nàng vừa mới đi ra bên ngoài liền gặp được hai vị thí chủ có phật tính nồng đậm. Nếu như là Phật Tử mà nói, chỉ sợ vô luận là Trần Khuynh Địch hay là Trần Tiêm Tiêm, đều có thể là Phật tử. Bất quá cân nhắc đến tuệ quang ở trong mắt của Trần Khuynh Địch, nói không chừng hắn càng có thể là Phật Tử hơn? Nhưng nếu là Phật Tử, tại sao lại có phật tính yếu hơn Trần Tiêm Tiêm?
Trong lúc nhất thời, Huyền Lưu Ly lại có một chút mê mang, vào lúc lấy lại tinh thần, Trần Tiêm Tiêm đã sớm bỏ lại nàng mà rời đi, Huyền Lưu Ly liền vội vàng nhảy xuống Chiến hạm đuổi theo, nhưng lại không phát hiện ra một chút tung tích nào, chợt thở dài, đang định trở về Chiến hạm.
"Lưu Ly tiểu thư?"
"Ừm?" Huyền Lưu Ly quay người nhìn về phía phương hướng truyền tới âm thanh, mà ở nơi đó, thân ảnh của Lãnh Huyết chậm rãi hiện lên.
Lãnh Huyết vốn dĩ không muốn đi đến đây, bởi vì tên quái vật Thuần Dương Cung kia đang ở ngay chỗ này, bất quá sau khi suy nghĩ một hồi, hắn đã vượt qua bóng ma tâm lý mà đi đến đây. Mà lần này hắn tới, tự nhiên là để tìm Huyền Lưu Ly.
"Xin chào Lưu Ly tiểu thư, tại hạ là một trong bốn đại Thần Bộ của Lục Phiến Môn, tiểu thư gọi ta bằng Lãnh Huyết là được rồi." Lần đầu gặp mặt, Lãnh Huyết liền hạ thấp tư thái của mình, nhìn qua hoàn toàn không có bộ dáng vốn có của một vị Thần Bộ.
Huyền Lưu Ly thì hơi nhíu mày, bất quá vẫn chắp tay trước ngực nói: "Chính là bần ni, xin hỏi Lãnh Huyết thí chủ có chuyện gì?"
"Đơn giản là đến để nhắc nhở Lưu Ly tiểu thư một chút." Lãnh Huyết cười cười, nói ra: "Nơi đây chính là địa phương của Bái Hỏa Ma Giáo, mà từ khi Bái Hỏa Ma Giáo đi đến Tây Cương Đạo, vẫn luôn chèn ép các thế lực võ lâm ở đây, gần đây có rất nhiều thế lực võ lâm ở Tây Cương Đạo đã và đang tìm cách phản kháng Bái Hỏa Ma Giáo, ta chỉ sợ là Bái Hỏa Ma Giáo sẽ gây khó dễ cho tiểu thư."
"Hẳn là không!" Huyền Lưu Ly lắc đầu, trực tiếp phủ nhận, nói: "Bần ni chỉ là đi theo Trần thí chủ tới đây mà thôi, về phần Bái Hỏa Ma Giáo, nếu như bọn hắn thật sự bá đạo như vậy, Phật Môn chúng ta cũng sẽ không thể đứng nhìn."
Sau khi nghe thấy lời này, ở trên mặt của Lãnh Huyết lập tức lộ ra một nụ cười xán lạn: "Như vậy thì tốt."
"Vậy thì tại hạ xin cáo từ!"
Đột nhiên, Huyền Lưu Ly mở miệng ngăn cản Lãnh Huyết: "Lãnh Huyết thí chủ thân làm Thần Bộ Lục Phiến Môn, không biết có thể giúp bần ni một chuyện nhỏ hay không?"
"Xin tiểu thư hãy nói rõ!"
"Tin tức có quan hệ đến Thuần Dương Cung Trần Khuynh Địch, còn có Trần Tiêm Tiêm – em gái của hắn, Lãnh Huyết thí chủ có thể cho ta một phần không?"
"Ách!" Thần sắc của Lãnh Huyết trở nên cứng đờ, con m* nó, tại sao lại hỏi đến Trần Khuynh Địch a?
Cắn môi, Lãnh Huyết trực tiếp lấy ra một phần tài liệu, nói: "Thật là khéo a, ở trên người của tại hạ vừa vặn có tin tức quan hệ đến Trần Khuynh Địch, nếu Lưu Ly tiểu thư muốn, vậy thì cứ cầm lấy."
Dù sao thì phần tài liệu này cũng chính là do Hoàng Thu Sinh đưa cho hắn tham khảo vào trước khi đi đến Tây Cương Đạo.
"Cảm ơn thí chủ."
"Không có gì."
Huyền Lưu Ly tiếp nhận tài liệu, hơi khom người về phía Lãnh Huyết rời đi, sau đó bắt đầu nghiêm túc đọc tài liệu.
Chỉ là càng đọc tài liệu, lông mày của Huyền Lưu Ly nhíu lại càng sâu, bởi vì nàng đã phát hiện ra một cái sự thật khó lường.
Trần Khuynh Địch đã hãm hại Trần Tiêm Tiêm từ bé?
Một mực hãm hại trong vài chục năm? Thẳng đến gần đây Trần Tiêm Tiêm mới bắt đầu quật khởi? Mà Trần Khuynh Địch còn vì Trần Tiêm Tiêm mà chuyên môn trở về Trần gia một chuyến? Nghe nói về sau còn đặc biệt đưa Trần Tiêm Tiêm đến Thuần Dương Cung, chèn ép mọi phương diện, chính là vì tránh để cho vị biểu muội này quật khởi, uy hiếp địa vị của bản thân.
Bất kể nhìn như thế nào, Trần Tiêm Tiêm cũng đều là người bị hại, mà Trần Khuynh Địch thì chính là một kẻ hại người tiêu chuẩn. Rõ ràng đều là thí chủ nắm giữ phật tính nồng đậm, vì sao lại...
Ở trong nháy mắt, Huyền Lưu Ly giống như là thể hồ quán đỉnh vậy, bừng tỉnh đại ngộ.
Đúng rồi! Trong tư liệu cũng có nói qua, Trần Khuynh Địch dường như đã cướp đi một cái cơ duyên thần bí của Trần Tiêm Tiêm, về sau mới được Thuần Dương Cung lựa chọn, triển lộ tài hoa ở Thuần Dương Cung, nói như vậy, nếu đưa ra một giả thuyết táo bạo mà nói, nguyên nhân ở trên người của Trần Khuynh Địch có phật tính nồng đậm, sẽ không phải là cướp tới từ trên người của Trần Tiêm Tiêm đó chứ? Như vậy thì liền có thể giải thích vì sao phật tính ở trên người của Trần Tiêm Tiêm lại thuần tuý hơn Trần Khuynh Địch.
Cẩn thận suy xét quan hệ ở giữa Trần Khuynh Địch cùng với Trần Tiêm Tiêm, Huyền Lưu Ly càng nghĩ càng cảm thấy là chuyện này có đạo lý, càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của bản thân...có khả năng chính xác rất cao.
Nói như vậy, chẳng lẽ Trần Tiêm Tiêm mới là Phật Tử mà nàng muốn tìm, còn Trần Khuynh Địch thì chính là một kẻ ghê tởm tội ác đầy trời? !
Không, không, không, không thể chỉ dựa vào tin tức để phán đoán, vẫn cần phải xem xét lòng người.
Huyền Lưu Ly hít vào một hơi thật sâu, tạm thời kìm nén nghi ngờ ở trong lòng, sau đó nhanh chóng trở về Chiến hạm.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận