Phản Diện Siêu Cấp

Chương 353: Hán Nạp

 
 
 
Sau khi tách khỏi Tần Kiền Hoàng, Trần Khuynh Địch dạo bước một mình ở trong Hỏa Diễm Sơn, bất quá rất nhanh hắn liền phát hiện ra chuyện không thích hợp.
"Đến đây, đến đây! Nhanh lên, đặt cây cột ngọc trắng ở đằng kia, còn có mảnh đất trống ở đằng kia, sửa sang nó lại một chút, sau này sẽ làm sân thi đấu cho các đệ tử, còn có cái ngọn núi ở bên cạnh kia, mang đan đỉnh của Đan Điện đặt ở nơi đó, về sau các ngươi cũng sẽ nhận đan dược ở nơi đó."
"Biết rồi người anh em, không cần phải vội vã như vậy a."
"Ha ha ha, ngươi đã biết gì hay chưa, đại sư huynh vừa bị đưa ra từ Ao Thánh Hỏa đấy, nghe nói là còn không có một mảnh vải che thân, rất là mất mặt."
"Ha ha ha, thật sự là quá thảm a."
Băng qua con đường núi, đi tới một thung lũng, Trần Khuynh Địch liền nhìn thấy một đám đệ tử Bái Hỏa Ma Giáo đang ở dưới sự hướng dẫn của một vị thiếu niên trẻ tuổi, cùng nhau xây nhà.
Đúng vậy, mặc dù có một chút khó tin, nhưng đám đệ tử Bái Hỏa Ma Giáo này chính là đang xây nhà.
Nhất là vị thiếu niên trẻ tuổi cầm đầu kia, mặc dù một thân tu vi chỉ có cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, nhưng lại có khí tức không yếu, nếu như đặt ở ngoại giới mà nói, hẳn là cũng có thể đánh bất phân thắng bại với một số Hợp Đạo Tôn Giả nhỏ yếu, dạng võ giả trẻ tuổi này đặt ở bên trong Trung Nguyên, đã có thể được xem là thiên tài.
"Đó là đệ tử chân truyền của Bái Hỏa Ma Giáo hay sao?"
Suy bụng ta ra bụng người, Trần Khuynh Địch ước lượng thực lực của vị thiếu niên trẻ tuổi, cảm thấy thực lực của đối phương không sai biệt lắm đối với đám người Diệp Lương Thần, cho nên mới suy đoán như vậy.
"Hả?"
Ở cách đó không xa, vị thiếu niên trẻ tuổi kia kinh ngạc, dường như là nghe được lời nói của Trần Khuynh Địch, chợt quay đầu nhìn về phía Trần Khuynh Địch.
"Là ngươi!" Ai ngờ vừa nhìn thấy được Trần Khuynh Địch, thiếu niên trẻ tuổi liền lập tức lộ ra biểu lộ sợ hãi.
"Ngươi biết ta?"
"Ngươi là người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung, ta đã nghe sư thúc nói qua."
"Thật sao?" Ở trên mặt của Trần Khuynh Địch lập tức lộ ra một nụ cười xán lạn.
Xem ra tên tuổi người hành tẩu trong thiên hạ của ta, đã được truyền ra khắp giang hồ a! Coi như là người của Bái Hỏa Ma Giáo cũng đều biết, không uổng công trước đó ta đã làm thịt một vị Hộ Pháp Thần Tôn của bọn hắn...
Ặc, có vẻ như là không thích hợp.
Cho tới nay, Trần Khuynh Địch vẫn cảm thấy hoang mang về thái độ ôn hoà của Bái Hỏa Ma Giáo, nhưng bây giờ hắn đã nhớ ra được, hắn thế nhưng đã làm thịt một vị Hộ Pháp Thần Tôn của bọn hắn a, mặc dù về sau Bái Hỏa Ma Giáo dường như đã bổ sung một vị Hộ Pháp Thần Tôn khác, nhưng chung quy là vẫn bị tổn thất một vị Võ Đạo Tông Sư.
Mặc kệ là đặt ở trong bất kỳ một thế lực nào, Võ Đạo Tông Sư cũng đều là tài nguyên trân quý. Bất quá còn may, có sự bảo bọc của nghĩa phụ vô địch nhà ta, Bái Hỏa Ma Giáo cũng không dám làm gì ta.
Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch trầm tư, vị thiếu niên trẻ tuổi lại khá là can đảm tiến lên phía trước, đưa tay về phía Trần Khuynh Địch, nói: "Ngài khỏe chứ, ta tên là Hán Nạp, là đệ tử chân truyền của Bái Hỏa Ma Giáo."
Vào thời điểm nói đến mấy chữ "đệ tử chân truyền của Bái Hỏa Ma Giáo", ở trên mặt của Hán Nạp cũng toát ra mấy phần kiêu ngạo.
"Quả nhiên là đệ tử chân truyền."
Tục ngữ nói đưa tay đánh người, không ai nỡ đánh trên mặt người đang nở nụ cười, cho nên Trần Khuynh Địch cũng bắt tay của Hán Nạp, vừa cười vừa nói: "Ta là Trần Khuynh Địch."
"Ta biết!" Hán Nạp kích động nói ra: "Trước đây ta cũng đã nghe nói về ngài, từng giết trăm vạn người tại Thành Thanh Đế, ở Ung Châu Đạo cũng là trắng trợn đồ sát thế lực ở nơi đó, thậm chí là còn tiêu diệt một thế lực cường đại có một vị Võ Đạo Tông Sư, giang hồ ở Trung Nguyên có lời đồn nói rằng ngài chính là Sát Nhân Cuồng Ma.
Trần Khuynh Địch sau khi nghe được lời này sắc mặt liền trở nên tái xanh! Đây là cái quỷ gì! Lão tử lúc nào đã giết trăm vạn người tại Thành Thanh Đế, còn có Ung Châu Đạo, từ đầu tới đuôi ta cũng chỉ giết một tên Minh Vô Nhai, cứu vớt Tiêu gia khỏi bị huyết tế, tiêu diệt một vị Tà Thần thiên ngoại, bất kể nói như thế nào, đều là loại đại hiệp chính đạo kia mới đúng, làm sao lại hoàn toàn biến thành Sát Nhân Cuồng Ma a! Cứ tiếp tục như vậy chẳng phải là ta sẽ thực sự biến thành nhân vật phản diện siêu cấp ở trong truyền thuyết hay sao?
Đáng chết!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức nghiêm túc nói: "Đó chỉ là lời đồn! Toàn bộ đều là lời đồn a! Ta ở Thành Thanh Đế là để bảo vệ quốc gia, vào sinh ra tử vì Trung Nguyên, ở Ung Châu Đạo cũng đều là xung phong đi đầu, vì tiêu diệt một vị đại ma đầu cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, không để ý đến mạng sống cũng phải anh dũng giết địch, tuyệt đối không phải là cái gì Sát Nhân Cuồng Ma!"
"Ồ?" Hán Nạp kinh ngạc nói: "Lời đồn là giả sao? Nhưng ta nghe nói ngài nắm giữ trí kế vô song, ở Tiêu Thành đã từng nhìn thấu kế hoạch của Tiêu gia, Đại Chu, còn có Bái Hỏa Ma Giáo chúng ta, nếu như không phải là do ngài, thời cơ mà Bái Hỏa Ma Giáo chúng ta tiến vào Trung Nguyên không thể nghi ngờ là sẽ càng thêm hoàn mỹ."
"Lời đồn đại trí kế vô song này ngược lại là đúng!"
"Ách!" Hán Nạp mím môi, nhất thời không nói nên lời.
Nngược lại là Trần Khuynh Địch lại đột nhiên mở miệng nói: "Nói về chuyện này, ngươi hẳn là cũng đã biết a, ta đã giết một vị Hộ Pháp Thần Tôn của Bái Hỏa Ma Giáo các ngươi. Chẳng lẽ các ngươi không oán hận ta hay sao?"
Đây cũng là nghi vấn của Trần Khuynh Địch, nhưng hắn lại không dám hỏi loại đại lão như Đại Tế Ti cùng với Tư Lạp Cách, nhưng nếu hỏi người đồng lứa như Hán Nạp thì lại không thành vấn đề.
"Oán hận?" Hán Nạp lắc đầu nói: "Nói không oán hận đương nhiên là giả, nhưng giáo chủ đã từng hạ lệnh, Bái Hỏa Ma Giáo đã thanh toán xong ân oán cùng với ngài, còn có Thuần Dương Cung, cho nên chúng ta sẽ không có bất cứ ý kiến gì với ngài."
"Hả?" Trần Khuynh Địch ngây cả người, giáo chủ Bái Hỏa Ma Giáo?
Nếu ta nhớ không lầm, dường như đó là nhân vật đã bị nghĩa phụ nhà mình dùng ba kiếm chém cho bị trọng thương hay sao, là do người này hạ lệnh hay sao?
"So với những người khác, kỳ thật ngài ở trong giáo của chúng ta lại rất được kính nể."
"Cái gì cơ?" Trần Khuynh Địch há to miệng, kinh ngạc nhìn Hán Nạp đột nhiên trở nên kích động.
Tên gia hỏa này nói cái gì? Mình ở trong Bái Hỏa Ma Giáo còn được các đệ tử kính nể?
"Chúng ta cũng đã biết qua tình huống của Thuần Dương Cung, vào mấy chục năm trước đã gặp phải nguy cơ, kỳ thật là rất giống với chúng ta bây giờ a, kết quả là hiện tại lại sinh ra một nhân vật như ngài, còn trẻ tuổi mà đã có thể đánh bại Võ Đạo Tông Sư, ở bên trong Trung Nguyên lại còn cực kỳ nổi danh, được tôn xưng là Sát Nhân Cuồng Ma a."
"Đủ rồi! Đừng có nhắc tới cái danh hiệu đó nữa!" Trần Khuynh Địch xấu hổ che mặt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận