Phản Diện Siêu Cấp

Chương 362: Điều kiện

 
 
 
Trần Khuynh Địch đã biết rõ vấn đề của mình.
Không sai, mất đi dược lực của quả Trí Tuệ, hắn đã hoàn toàn không suy tính ra được mục đích của kẻ đứng sau màn, cũng không biết được mấy người Dương Xuân hiện tại đang ở đâu, vì thế sau khi hắn trầm tư suy nghĩ trong ba ngày ròng rã, kết quả là ngoại trừ rụng một ít tóc, thì cũng không hề có thu hoạch gì, căn bản là không tìm thấy manh mối.
Nhưng vào ngay lúc đó, Trần Khuynh Địch đã tỉnh ngộ. Hắn giật mình phát hiện ra một cái sự thật mấu chốt, đó chính là ở trong bất tri bất giác, hắn thế mà dùng đầu óc để giải quyết vấn đề.
"Được rồi, ta thừa nhận, trí thông minh của ta không cao, không có quả Trí Tuệ hỗ trợ thì căn bản sẽ không nghĩ ra được điều gì."
Sau khi ăn quả Trí Tuệ trước đó, Trần Khuynh Địch không thể nghi ngờ là đã đắc ý quên mình, cũng chính là vì như thế, hắn mới một mực không phát giác ra được hiệu lực của quả Trí Tuệ đang yếu bớt, nếu như nhận ra được chuyện này sớm hơn mà nói, hắn sẽ càng cẩn thận hơn, nói không chừng là mấy người Dương Xuân cũng sẽ không bị đánh lén, không rõ sống chết như bây giờ.
Trần Khuynh Địch nghĩ kỹ lại, hiểu rõ được điểm yếu của bản thân, nếu còn tiếp tục như vậy, bản thân hắn sẽ bị địch nhân dắt mũi dẫn đi, đến lúc đó thì mọi thứ sẽ trở nên quá muộn.
Vừa nghĩ tới việc nếu như mấy người các nàng Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư đã thực sự bị giết chết, Trần Khuynh Địch liền cảm thấy toàn thân run rẩy, vào giờ khắc này hắn thậm chí còn không suy nghĩ đến vấn đề các nàng là nhân vật chính hay không phải là nhân vật chính, mà chỉ một mực đắm chìm ở trong loại sợ hãi này.
Vì thế Trần Khuynh Địch đã dùng lệnh bài truyền tin liên lạc với nghĩa phụ tiện nghi của mình.
"Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao giọng nói của ngươi lại uể oải như vậy."
Trần Khuynh Địch nuốt một ngụm nước bọt, nghiêm túc nói ra: "Dương Xuân, Tiêm Tiêm sư muội, Tương Tư sư muội bị một đám người tập kích, ngoài ra còn có Phật Môn Huyền Lưu Ly, hài nhi ngu dốt, căn bản là không tìm ra được manh mối, mà các sư muội cũng đã mất tung tích.."
"Phải không?"
"Còn có Phượng Tiên sư muội, hiện tại đang ở bên trong Ao Thánh Hỏa của Bái Hỏa Ma Giáo, hài nhi muốn mang nàng đi ra, nhưng đám người Bái Hỏa Ma Giáo lại không đáp ứng, hài nhi cũng bất lực..."
"Phải không?"
Trần Khuynh Địch cắn răng một cái, trực tiếp quỳ trên mặt đất, nói: "Là do hài nhi vô năng, không có cách nào hoàn thành chức trách của người hành tẩu trong thiên hạ, không thể tăng thêm uy danh cho Thuần Dương Cung, hài nhi đã làm cho nghĩa phụ hổ thẹn."
"Không sao."
Từ đầu tới đuôi, trong giọng nói của Ninh Thiên Cơ đều lộ ra vẻ rất là bình tĩnh, giống như là Tần Kiền Hoàng đã nói vậy, hắn căn bản là không để những chuyện nhỏ nhặt này vào trong mắt, thậm chí là còn không có cách nào khiến cho hắn có một chút dao động, cho nên hắn chỉ nhàn nhạt hỏi thăm:
"Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên...bốn người này đã chết rồi sao?"
"Làm sao có thể!" Trần Khuynh Địch bỗng nhiên ngẩng đầu, lớn tiếng nói.
"Không chết sao? Vậy là tốt rồi, ta đã hiểu." Trong giọng nói của Ninh Thiên Cơ lộ ra ngữ khí hết sức bình thản, một cỗ bí lực kỳ diệu tuôn ra từ trong giọng nói của hắn, phảng phất như một bàn tay xoa dịu sự nôn nóng của Trần Khuynh Địch, khiến cho Trần Khuynh Địch dần dần bình tĩnh trở lại.
"Cho nên, Khuynh Địch, ngươi hẳn không phải là muốn kể khổ a, ngươi muốn vi phụ làm cái gì?"
"Hài nhi hi vọng nghĩa phụ có thể động viên nhân thủ của Thuần Dương Cung, giúp hài nhi tìm kiếm các nàng!" Trần Khuynh Địch khom người nói ra: "Bây giờ hài nhi cơ hồ đã làm mất hết mặt mũi của Thuần Dương Cung, nhưng ở đây hài nhi thế đơn lực bạc, căn bản là không có biện pháp cứu Phượng Tiên sư muội, cũng không có cách nào tìm mấy người Dương Xuân sư muội, thậm chí còn khiến cho Chiến hạm bị tổn thương, sắp bị hỏng..."
"Xin nghĩa phụ hãy giúp ta!"
"Ta có thể giúp ngươi, nhưng có một cái điều kiện."
"Xin nghĩa phụ cứ nói!"
"Tìm ra kẻ đứng sau màn, sau đó vào trước khi rời khỏi Tây Cương Đạo, đột phá đến Võ Đạo Tông Sư!"
"Hài nhi nhất định sẽ làm được!" Trần Khuynh Địch cơ hồ là gật đầu đáp lời không có một chút do dự.
"Rất tốt, còn có sự tình có quan hệ đến Doanh Phượng Tiên, không cần phải va chạm với Bái Hỏa Ma Giáo, chuyện này đối với chúng ta, đối với ngươi mà nói cũng chưa hẳn không phải là chuyện tốt."
"Hả?"
"Lần này vừa vặn có thể khiến cho Bái Hỏa Ma Giáo nợ chúng ta một món nợ ân tình, về phần Doanh Phượng Tiên, có sự tồn tại của ngươi, cho dù về sau nàng có trở thành giáo chủ của Bái Hỏa Ma Giáo, cũng vẫn là người của Thuần Dương Cung chúng ta!"
Trần Khuynh Địch há to miệng, không hiểu rõ nghĩa phụ tiện nghi của hắn rốt cuộc là có ý gì.
Vốn còn muốn hỏi thăm, kết quả là sau khi nói xong Ninh Thiên Cơ liền cúp liên lạc, Trần Khuynh Địch cũng chỉ có thể tự suy nghĩ.
Thế là mới có một trận rung chuyển giang hồ như bây giờ.
Tây Cương Đạo bị phong tỏa! Toàn bộ Tây Cương Đạo cơ hồ là đều bị động viên, căn bản là không có ai dám phản kháng Thánh Địa Lệnh của Thuần Dương Cung.
Một phương diện tự nhiên là bởi vì Thuần Dương Cung phái trọn vẹn bốn vị Võ Đạo Tông Sư, 20 vị Hợp Đạo Tôn Giả cùng với đại quân gần vạn võ giả, một phương diện khác tự nhiên là uy danh thánh địa võ đạo của Thuần Dương Cung, nó đã ăn sâu vào lòng người trong hàng ngàn năm, làm cho người ta kính sợ đến tận xương tủy.
Điểm này cho dù là Bái Hỏa Ma Giáo có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Đối với võ lâm Tây Cương Đạo mà nói, Bái Hỏa Ma Giáo chính là một đám man tử Tây Vực, chỉ bất quá là có thực lực rất mạnh mà thôi, loại cảm giác bài xích bẩm sinh này là rất khó xóa đi, chỉ có thời gian trôi qua mới có thể dần dần làm nhạt, nhưng mà Thuần Dương Cung lại không giống, đây chính là một trong mười đại thánh địa võ đạo a! Nếu như nịnh nọt bọn họ, nói không chừng về sau đệ tử nhà mình cũng có thể đi đến thánh địa võ đạo học một khóa. Sau khi trở về liền có thể trở thành nhân tài nắm giữ IQ cao! Là hi vọng chấn hưng gia tộc và tông môn trong tương lai a!
Cho nên ở dưới Thánh Địa Lệnh của Thuần Dương Cung, những thế lực trước đó còn đang kháng cự Bái Hỏa Ma Giáo tuần tra giống như là một đám sói đói ngửi thấy mùi thơm vậy, cơ hồ là dốc hết toàn lực, tiến hành truy quét đối với Tây Cương Đạo, phảng phất như muốn đào toàn bộ Tây Cương Đạo lên một lần vậy.
Mà vào giờ khắc này.
Ở một hẻm núi trong một khu rừng tại Tây Cương Đạo. Thái tử Hoành Xương cùng với đàn chủ Nhật Nguyệt Đàn - Sùng Minh cũng đã nhận được tin tức ở ngoại giới.
Sau đó tâm tình của bọn hắn chính là như thế này: #$%^@! !!
"Cái này, cái này, cái này, cái này, cái này..." Thái tử Hoành Xương há to miệng, kinh hãi mà nhìn tin tức truyền đến từ ngoại giới, dùng sức hấp háy mắt.
"Cái quái gì thế này?"
"Tên Trần Khuynh Địch vô sỉ kia! Có bản lĩnh thì hãy dùng trí tuệ để tranh đấu a!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận