Phản Diện Siêu Cấp

Chương 370: Đốt vàng mã

 
 
 
Cho dù là bốn vị lão nhân xuất thân từ Thuần Dương Cung, sau khi nhìn thấy một màn như vậy cũng đều âm thầm cảm khái. Giang sơn đời nào cũng sinh ra tài tử a!
Không nói đến những cái khác, chỉ là một chiêu này của Sùng Minh, ở trong bốn vị lão nhân ở đây cũng không có ai làm nắm chắc đỡ được, dù sao thì bọn họ cũng đều là lão nhân đời trước, còn là một loại không có thiên phú gì, bây giờ xem như là Võ Đạo Tông Sư, khí huyết cũng đã suy bại không ít, đã không còn ở trong thời kỳ đỉnh phong.
Mà đàn chủ Nhật Nguyệt Đàn lại chính là tráng niên, lại còn thiêu đốt tinh huyết để liều mạng, cho nên uy lực của một kích này tuyệt đối là vượt qua phần lớn Võ Đạo Tông Sư, nếu lần này thật sự để cho hắn chạy thoát, chỉ sợ là sau này sẽ trở thành một mối tai hoạ không nhỏ.
"Mọi người hãy chuẩn bị! Bốn người chúng ta cùng nhau xuất thủ ngăn cản một chiêu này, cho dù là bị thương cũng phải cản cho được!"
"Không sai, tuyệt đối không nên cậy mạnh!"
"Đối phương đã bắt đầu liều mạng, chỉ cần cản lại, có sự phối hợp của Khuynh Địch, bọn họ nhất định sẽ không phải là đối thủ của chúng ta..."
Không đợi bốn vị lão nhân nói xong, đột nhiên, một cỗ ba động tinh thần kinh khủng liền cuốn tới từ trong cõi u minh, cũng không phải là nhằm vào bọn họ, nhưng phảng phất như là không có chỗ nào không có ánh sáng vậy, rộng rãi, bá đạo, nóng bỏng, trong nháy mắt liền vượt qua bốn người bọn họ, ngăn cản ở trước mặt của Sùng Minh.
Đi theo cỗ ba động tinh thần này, còn có một đạo thân ảnh trẻ tuổi thon dài.
Đó là Trần Khuynh Địch!
Một giây sau, ở dưới ánh mắt rung động của bốn vị lão nhân, Trần Khuynh Địch trực tiếp đấm ra một quyền.
Oanh! Bầu trời nổ tung, chỉ thấy 720 khiếu huyệt trên toàn thân của Trần Khuynh Địch nổ vang, từng đạo từng đạo thần quang phun ra ngoài từ đó, ngưng kết ở trên đỉnh đầu của hắn, hình thành một toà bảo tháp chín tầng tản ra ánh vàng vạn trượng, ở trên bảo tháp còn chảy xuôi Tam Vị Chân Hỏa màu lưu ly, để lộ ra một cỗ ý cảnh phá hết mọi thứ.
Vô Lượng Quang Minh Tháp! Đây là công pháp bản mệnh của Trần Khuynh Địch biến thành, thôi động từ quyền ý của hắn, tăng thêm Tam Vị Chân Hỏa đã được khống chế, lúc này mới hiển hoá ra bên ngoài, phảng phất như một tòa bảo tháp chân chính đứng ở trong hư không, được quyền ý gia trì, vô số phù văn rơi lên trên thân thể của Trần Khuynh Địch, lộ ra ánh sáng vàng óng.
Quyền kình ở dưới sự thúc giục của Trần Khuynh Địch, Vô Lượng Quang Minh Tháp xoay tròn, dính liền vào một chỗ với thiết quyền của Trần Khuynh Địch, phảng phất như một vầng mặt trời, trực tiếp vọt vào bên trong Nhật Nguyệt Hồ do Sùng Minh đánh ra, những nơi đi qua nước hồ bốc hơi, nhật nguyệt vẫn lạc giữa trời, căn bản là không ngăn cản được phong mang lộ ra từ một quyền này của Trần Khuynh Địch!
Mà sau khi xông qua Nhật Nguyệt Hồ, lại đón nhận một kích toàn lực của Gia La, Gia La đồng dạng cũng là thiêu đốt tinh huyết trực tiếp đốt lên Thánh Hỏa, hóa thành pháp ấn, giống như một tòa núi nhỏ đập lên trên đầu của Trần Khuynh Địch, còn Trần Khuynh Địch thì trực tiếp dựng thẳng thiết quyền, hung hăng va chạm.
Pháp ấn không kiên trì nổi ba lần hít thở, liền nổ ầm ầm ở dưới một quyền của Trần Khuynh Địch!
Một đòn liều mạng của hai vị Võ Đạo Tông Sư, ngay cả một quyền của Trần Khuynh Địch cũng đều không ngăn được!
Bốn vị trưởng lão: "? ??"
Ngay mới vừa rồi, bọn họ còn đang kinh hãi về việc Trần Khuynh Địch xuất thủ một mình, cảm thấy hắn quá mức khinh thường đối thủ, liền vội vàng muốn tiến lên giúp đỡ, sau đó một giây sau, Trần Khuynh Địch liền dùng một quyền thu hoạch thắng lợi, thậm chí là nhìn cái bộ dáng kia của hắn, rõ ràng là còn chưa hề sử dụng toàn lực, thần sắc cũng vô cùng thản nhiên.
"Cái này.. "
"Chỉ có thể nói không hổ là nghĩa tử của tông chủ hay sao, ánh mắt của tông chủ vẫn là rất tốt."
"Nhưng cái này cũng quá khoa trương."
"Thật sự là..."
Bốn vị lão nhân chấn kinh, chợt lộ ra mấy phần cười khổ, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Khuynh Địch càng là nhiều thêm mấy phần kính ý.
Thân làm lão tiền bối của Thuần Dương Cung, bọn họ đối với Trần Khuynh Địch trước đó, càng nhiều hơn là một loại cảm giác trưởng bối đối với vãn bối, nhưng mà bây giờ, trong ánh mắt của bọn họ đã có thêm mấy phần tán thành hơn so với trước đó.
Tán thành người tuổi trẻ trước mắt này, chính là chưởng giáo Thuần Dương Cung đời sau mà Thái Hoa Tiên Nhân khâm định!
Đương nhiên là vào lúc này Trần Khuynh Địch hoàn toàn không phát hiện ra ánh mắt của trưởng bối nhà mình, sau khi đánh bại Gia La cùng với Sùng Minh, ánh mắt của Trần Khuynh Địch trực tiếp rơi lên trên người của thái tử Hoành Xương và Tào công công còn chưa xuất thủ.
Mà thái tử Hoành Xương cùng với Tào công công thì là:
"Trần Khuynh Địch! Lần này tính là ngươi thắng, nhưng cũng chớ đắc ý! Lần gặp mặt tiếp theo ta cũng sẽ đột phá thành Võ Đạo Tông Sư! Đến lúc đó chúng ta lại quyết phân thắng bại!"
"Cái gì... ?!"
Phát ra tiếng kinh sợ không phải là Trần Khuynh Địch, mà là Gia La cùng với Sùng Minh, mà đối với ánh mắt của hai người bọn hắn, thái tử Hoành Xương cũng chỉ mỉm cười nói:
"Cảm tạ hai vị, không có các ngươi ta cũng sẽ không có thời gian kích hoạt kim bài miễn tử, xem như báo đáp, sau khi trở về ta nhất định sẽ đốt vàng mã cho hai vị."
Sau đó Thái tử Hoành Xương liền chắp tay nói: "Các vị đã không cứu được nữa rồi, hãy chờ chết đi a, xin cáo từ!"
Tào công công cũng khẽ gật đầu nói: "Thái Tử nói rất đúng, đã không thể cứu nổi, xin cáo từ!"
Vừa dứt lời, một vệt kim quang liền bắn ra từ trong ngực của thái tử Hoành Xương, sau đó xuyên thủng hư không, mang cả hắn lẫn Tào công công đi.
Gia La cùng với Sùng Minh: "%$#&^@! !!"
Nhìn về phía địa phương thái tử Hoành Xương cùng với Tào công công biến mất, Trần Khuynh Địch không nói nên lời, sau đó lại nhìn về phía Sùng Minh cùng với Gia La đã bị hắn đánh cho mình đầy thương tích, miệng phun máu tươi.
"Có biết rõ vì sao các ngươi lại thất bại không? Ta thật sự là cảm thấy bi ai cho các ngươi!"
Lời nói của Trần Khuynh Địch vừa cay nghiệt lại bén nhọn, tăng thêm thần sắc khinh bỉ của hắn, Sùng Minh cùng với Gia La lập tức giận điên người, con mắt đảo một vòng, trực tiếp ngã hôn mê bất tỉnh tại chỗ, thấy vậy Trần Khuynh Địch lại khinh bỉ thêm một trận, sau đó nói với chư vị đệ tử Thuần Dương Cung còn có các trưởng lão:
"Trói bọn hắn lại, đợi bọn hắn tỉnh lại rồi tiến hành thẩm vấn."
Không phát giác ra được thái độ cung kính của đám người Thuần Dương Cung, Trần Khuynh Địch trực tiếp nhanh chân đi đến phía trên Trầm Ngọc Cốc, nhìn xuống Quan Âm ngàn tay ngàn mắt có phật quang lượn quanh kia.
Nếu như hắn đoán không lầm, các nàng Trần Tiêm Tiêm có thể chạy thoát ở trong tay của đám người thái tử Hoành Xương, phải có hơn phân nửa công lao của Huyền Lưu Ly, lấy thực lực Chân Nhân Bảng hàng đầu của nàng, tăng thêm nội tình Phật môn, mới có thể làm đến mức này.
Xuất phát từ điểm này, Trần Khuynh Địch cảm thấy vị Huyền Lưu Ly này mặc dù không thể nói lý giống như Tần Thiên Hoàng, nhưng so với Tần Thiên Hoàng lại mạnh hơn nhiều.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận