Phản Diện Siêu Cấp

Chương 405: Phi Tiên Các

 
 
 
"Vậy sao, nói một cách khác là cho dù nơi này có xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không có ai biết đúng không?"
"Đương nhiên!" Khương Hằng mỉm cười nói: "Nếu không thì tại sao bản hầu lại dám ra tay đánh nhau ở chỗ này? Thành Thượng Kinh thân làm Đế Đô của triều đình, được phòng giữ nghiêm ngặt, trên cơ bản chỉ cần có chiến đấu cấp bậc Hợp Đạo Tôn Giả phát sinh, sẽ lập tức dẫn đến một lượng lớn cường giả, bao gồm cả ba đại quân Cận Vệ, đây cũng không phải điều mà bản hầu muốn nhìn thấy."
"Bất quá cho dù là có Càn Khôn Tráo, đoán chừng cũng không cách nào che lấp động tĩnh trong thời gian quá dài, có vị mỹ nhân này ngăn cản bản hầu, bản hầu hôm nay sẽ rất khó bắt ngươi lại. Bất quá có thể nhận biết một vị mỹ nhân nắm giữ thiên phú và thực lực như thế, lần này bản hầu coi như là cũng có thu hoạch không tệ."
"Ha ha ha..." Không biết vì sao, mỗi một lần Khương Hằng nói đến hai chữ "Mỹ nhân", khóe mắt của Trần Khuynh Địch liền giật một cái.
"Đủ rồi!" Không đợi Trần Khuynh Địch nói, Lạc Tương Tư liền hét một tiếng cắt ngang lời nói của Khương Hằng: "Im ngay!"
"Ha ha." Đối mặt với uy hiếp của Lạc Tương Tư, Khương Hằng lại là hồn nhiên không thèm để ý: "Người đẹp mặc dù có tu vi và thiên phú bất phàm, nhưng vẫn có chỗ chênh lệch so với bản hầu, Luyện Thần Phản Hư chung quy vẫn chỉ là Luyện Thần Phản Hư, bản hầu còn chưa xuất ra thực lực chân chính đâu, bất quá bản hầu chính là thích loại tính cách này của ngươi..."
"Vù."
Khương Hằng còn chưa nói dứt lời, Trần Khuynh Địch đã biến mất ngay tại chỗ, vào thời điểm hắn không kịp phản ứng xuất hiện ở phía sau của hắn, nâng tay lên đấm một quyền, nói: "Trượt tay!"
Oanh! Nắm đấm của Trần Khuynh Địch nặng nề đánh lên trên ót của Khương Hằng, chỉ thấy đầu của Khương Hằng lấy một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được rơi xuống dưới, đập vào mặt đường, phá vỡ gạch lát, sau đó mang theo phần eo, hai chân, toàn bộ thân thể của hắn tung bay ở trên không trung, cuối cùng duy trì tư thế ngã lộn nhào mấy giây, mới chậm rãi tê liệt ngã xuống.
An Quốc Hầu Khương Hằng ngã sấp mặt!
Giơ tay lên, xoa xoa tro bụi trên nắm tay, Trần Khuynh Địch sau khi liếc nhìn Lạc Tương Tư một cái, liền đột nhiên quay đầu đi, nói: "Ách, ta tuyệt đối không phải là cố ý quấy rầy cuộc chiến giữa hai người! Chỉ là trượt tay một lần, không cẩn thận đánh hắn một quyền, Tương Tư sư muội đừng có hiểu lầm, hơn nữa ta cũng không có giết người!"
Nói xong, Trần Khuynh Địch liền lộ ra vẻ mặt lúng túng.
Lạc Tương Tư che miệng, nhìn vẻ mặt lúng túng của Trần Khuynh Địch, buồn cười nói: "Không có việc gì, làm phiền sư huynh rồi."
Nhìn Lạc Tương Tư đang dùng ánh mắt thăm thẳm nhìn mình, Trần Khuynh Địch đột nhiên cảm thấy có một chút buồn bực ở trong lòng.
Đây là cảm giác gì?
"Đi thôi, đêm nay chúng ta còn chưa tìm được chỗ ở đâu!"
"Vâng, sư huynh."
---
Trần Khuynh Địch hiện tại đang rơi vào trong nguy cơ to lớn.
Thân làm Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, phạm vi xuất hành của Trần Khuynh Địch trên cơ bản là ở trong Thanh Châu Đạo, cũng có vài lần rời khỏi Thanh Châu Đạo, các phương diện ăn, mặc, ở, đi lại cũng đều được an bài tốt, cho nên trên cơ bản sẽ không cần phải lo lắng đến những phương diện này, nhưng bời vì lần này thời gian gấp gáp, Trần Khuynh Địch hoàn toàn không có chuẩn bị gì. Hơn nữa bây giờ Trần gia đã bị phong tòa, nhà của Trần Khuynh Địch ở Thành Thượng Kinh cũng đã không còn. Điều này sẽ đưa đến một vấn đề rất nghiêm trọng...không có chỗ ở!
Mà cái vấn đề nghiêm trọng này, rất nhanh sẽ diễn sinh ra một cái vấn đề mới càng thêm nghiêm trọng.
Đồng dạng, thân làm Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, kiêm người hành tẩu trong thiên hạ, Trần Khuynh Địch đi trên đường căn bản là sẽ không mang theo túi tiền, mấy loại sự tình vặt vãnh này đều được giao cho tùy tùng đi làm, mà lần này vội vội vàng vàng chạy đến đây, hắn căn bản là không nghĩ tới việc mang theo tiền.
Thế là Trần Khuynh Địch liền biến thành không có chỗ ở, trong túi quần còn không có tiền. Còn tiếp tục như vậy thì hắn cũng chỉ có thể ngủ ở đầu đường!
Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung đã sắp trở thành tên ăn mày ngủ ở đầu đường đầu tiên tại Thành Thượng Kinh!
Gặp quỷ, nếu thật sự phát sinh loại chuyện này, nghĩa phụ tiện nghi của hắn chỉ sợ là sẽ tự mình đến đây chặt chân của hắn.
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch liền liếc nhìn Lạc Tương Tư ở sau lưng một cái.
Khác biệt với hắn, nếu như là Lạc Tương Tư mà nói, hẳn là sẽ có tiền a?
Nhưng không biết vì sao, Trần Khuynh Địch hiện tại thật sự là không muốn mở miệng nói chuyện này với Lạc Tương Tư.
"Sư huynh?"
"A! Sao, sao thế?"
Lạc Tương Tư chỉ chỉ vào khách sạn ở trước mặt, nói: "Phi Tiên Các chính là khách sạn lớn nhất ở Thành Thượng Kinh, nghe nói là ở phía sau còn có bối cảnh hoàng thất, chúng ta ở đây đêm nay đi?"
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Nhìn vẻ mặt tự nhiên của Lạc Tương Tư, Trần Khuynh Địch kém chút nữa đã òa khóc.
Tương Tư sư muội không hổ là tiểu trợ thủ đắc lực của hắn a! Thật sự là quá hiểu hắn!
Độ thiện cảm của Trần Khuynh Địch đối với Lạc Tương Tư tăng lên 10%!
Mà ở bên cạnh, Lạc Tương Tư thì nhìn Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt kích động nắm tay nàng, có một chút mất tự nhiên nghiêng ánh mắt đi, thân làm đại biểu của chúng nữ đi theo bên cạnh Trần Khuynh Địch lần này, nàng căn bản là không có phát hiện ra "Chuyện bổn phận" của mình đã tạo thành bao nhiêu trùng kích cho Trần Khuynh Địch.
Thẳng đến khi Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt khoái trá đi vào Phi Tiên Các, Lạc Tương Tư mới nhìn bóng lưng của hắn, nghĩ thầm: "Sư huynh nhìn qua giống như là rất vui vẻ, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, bất quá chuyện này cũng vừa vặn! Thừa dịp cơ hội lần này ta nhất định phải trợ giúp sư huynh một tay, sau đó nhất cử đoạt được phương tâm của sư huynh! Xin lỗi Xuân sư muội, Tiêm Tiêm sư muội, còn có Phượng Tiên sư tỷ, ta đành phải cướp tay trên của các ngươi rồi!"
Ý niệm tới đây, Lạc Tương Tư cũng lộ ra vẻ mặt khoái trá đi vào Phi Tiên Các.
"Lão bản! Hai người!"
"Đến rồi đến rồi."
Theo thanh âm đi tới chỗ của Trần Khuynh Địch, là một vị nữ tử nhìn qua khoảng ba mươi mấy tuổi, mặc dù không phải là loại mỹ nữ tuyệt sắc kia, nhưng cũng là nữ nhân tương đối dễ nhìn, mà sau khi nhìn thấy Trần Khuynh Địch đứng sóng vai cùng với Lạc Tương Tư, lão bản nương đầu tiên là sững sờ, sau đó chợt lộ ra một nụ cười hiểu rõ.
"Minh bạch, một gian phòng cho hai người đúng không? Lên lầu rẽ trái, căn thứ tư!"
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Nhìn Lạc Tương Tư một chút, lại nhìn bản thân một chút, Trần Khuynh Địch nói ra lần thứ hai: "Lão bản, chúng ta là một nam một nữ, cần hai gian phòng."
"Hả?"
Thấy Trần Khuynh Địch nói vậy, lão bản nương hơi kinh ngạc, sau đó liền đánh giá tỉ mỉ Trần Khuynh Địch cùng với Lạc Tương Tư ở bên cạnh, nhìn thấy hai người đều có một chút đỏ mặt, cuối cùng mới vỗ tay một cái, chắc chắn nói:
"Minh bạch! Một gian phòng riêng! Lên lầu rẽ phải, chính là gian phòng ở cuối cùng, yên tâm, đó chính là căn phòng có hiệu quả cách âm tốt nhất!"
Trần Khuynh Địch: "! !!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận