Phản Diện Siêu Cấp

Chương 479: Không có dù nhảy!

 
 
 
Theo sát bốn đại thánh địa võ đạo, ở dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, nhân mã của Thái Tử cùng với Nhị Hoàng Tử phân biệt ở dưới sự dẫn dắt của Tần Kiền Hoàng cùng với Trương Chính Nhất, còn có Huyền Lưu Ly đi vào bên trong bí cảnh.
Cự kình đã đi hết, còn dư lại dĩ nhiên chính là các tông phái thế gia khác và các trung, tiểu thế lực. Đương nhiên là cũng có không ít người giấu diếm thân phận ở bên trong đám người hỗn tạp này, bất quá Phùng Nguyên Nhất lại hoàn toàn không có ý tứ để ý, chỉ lộ ra vẻ mặt mỉm cười nhìn tất cả mọi người đi vào bí cảnh.
Mà thẳng đến khi đại đa số người đều đã đi vào, Trần Khuynh Địch mới mang theo Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân, lén lén lút lút đi vào bí cảnh.
"Hãy lặng lẽ đi vào, đừng rêu rao…"
"Biết rồi."
Ba người ở trong chớp mắt liền biến mất ngay tại chỗ, cũng tiến vào bên trong bí cảnh.
Mặc dù bởi vì nguyên nhân nhiệm vụ của hệ thống, Trần Khuynh Địch không thể không tiến vào bên trong bí cảnh, nhưng mà chớ quên, hệ thống chỉ là bảo hắn tham gia vào kỳ tuyển chọn mà thôi, cũng không có nói là hắn nhất định phải trổ hết tài năng! Cho nên Trần Khuynh Địch đã hạ quyết tâm, muốn yên yên ổn ổn ẩn nấp ở trong bí cảnh cho đến khi kết thúc.
An toàn mới là đệ nhất!
Bởi vì làm như vậy cho nên không có người nào nhớ tới Thuần Dương Cung. Mà sau khi nhóm người cùng đi vào bí cảnh, ở cách đó không xa đột nhiên một đạo ánh đỏ chạy tới như bay, cuối cùng dừng lại ở trên bãi đất trống.
"Ngươi là ai? !"
"Ta tới là để tham gia kỳ tuyển chọn."
Ánh đỏ tán đi, một đạo thân ảnh thon dài xuất hiện ở trong tầm nhìn của mọi người, dù vậy thì binh sĩ phụ trách duy trì trật tự vẫn mảy may không hề bị lay động, hỏi: " Tính danh."
"Lạc Tương Tư."
Theo lý thuyết, kỳ tuyển chọn đã được bắt đầu, chỉ có võ giả đúng ở trên bãi đất trống mới có thể tiến vào bí cảnh, Lạc Tương Tư không thể nghi ngờ là đã đến muộn, nhưng nhìn tuổi tác của nàng thì lại hoàn toàn phù hợp với điều kiện tham gia, hơn nữa lấy trực giác của binh lính phụ trách duy trì trật tự, càng là có thể cảm nhận được một cỗ áp lực như ẩn như hiện từ trên người của đối phương...
Bằng vào phần thực lực này, nếu như không tham gia kỳ tuyển chọn, thì cũng không phù hợp với dự tính ban đầu của triều đình.
Binh sĩ có một chút khó xử nhìn về phía Phùng Nguyên Nhất ở phía trên đài cao.
"Không sao." Phùng Nguyên Nhất liếc nhìn Lạc Tương Tư, hai mắt hơi hơi sáng lên, chợt khẽ gật đầu một cái.
Binh sĩ sau khi nhận được chỉ thị rõ ràng là đã nhẹ nhàng thở ra, sau đó liền gật đầu một cái đối với Lạc Tương Tư, nói: "Ngươi hãy đi vào đi."
"Cảm ơn."Lạc Tương Tư mỉm cười đối với binh sĩ, sau đó liền nhảy một cái, vọt vào trong bí cảnh.
"Nếu như ta nhớ không lầm, vào thời gian này người đi theo bên cạnh sư huynh hẳn là Tiêm Tiêm sư muội a, cũng không biết là Xuân sư muội có đi theo hay không, nhưng bất kể như thế nào..."
"Một cơ hội tốt như vậy! Các ngươi cũng đừng hòng bỏ ta lại!"
Cùng lúc đó…
"Hắt xì!"
"Hắt xì!"
Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân ở bên cạnh Trần Khuynh Địch đồng thời hắt hơi một cái.
"Lạ thật, đã xảy ra chuyện gì?"
"Chẳng lẽ là có người đang âm thầm nhằm vào chúng ta?"
"Không thể nào? Chúng ta đều sống rất biết điều."
Dừng lại một chút, Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân gần như đồng thời nhìn về phía đối phương, loại cảm giác này, giống như đúc với cảm giác vào thời điểm mà các nàng đấu trí đấu dũng với nhau!
"..."
Cô nàng này lại đang có ý định quái quỷ gì? !
---
Vào thời điểm Trần Khuynh Địch thanh tỉnh lại, hắn đã bay lượn tự do ở trên trời.
Dùng từ bay lượn để hình dung là không quá chuẩn xác, ở trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, là rơi từ trên không trung xuống dưới mặt đất, giống như là rơi từ trên máy bay xuống vậy, nhưng vấn đề là...
"Ta không có dù nhảy a, đáng chết! !!" Trần Khuynh Địch tức giận mắng to ở trong lòng, chuyện cho tới bây giờ hắn đã có thể xác định.
Thánh Thượng Đại Càn tuyệt đối là một người xuyên việt!
Hơn nữa còn là một người xuyên việt có sở thích chơi thể thao mạo hiểm! Hỏng bét!
"Á á á á!"
Nhìn cảnh tượng ở dưới mặt đất không ngừng phóng to ra, Trần Khuynh Địch vừa kêu to, vừa dùng hai tay ôm đầu gối không có một chút do dự, cuộn bản thân lại thành một đoàn ở trên không trung, giống như là một khỏa thiên thạch cứ như vậy đập ầm ầm lên trên một gò núi.
"Khụ khụ!" Chỉ chốc lát sau, Trần Khuynh Địch mới đi ra với một thân cát bụi, khắp khuôn mặt đều là thần sắc bực dọc.
Bàn về lực va đập mà nói, có lẽ là bởi vì nguyên nhân cấu tạo của bí cảnh, tổn thương cũng không có lớn như trong sự tưởng tượng của Trần Khuynh Địch, tối thiểu là xa xa không bằng trong thực tế.
Nếu như đặt chuyện này ở bên ngoài bí cảnh mà nói, rơi xuống từ một địa phương cao như vậy xuống mặt đất, nếu không có cách nào giảm tốc mà nói, coi như là Võ Đạo Tông Sư cũng đều sẽ bị thương, nhưng trên thực tế, trong lần rơi xuống tại bí cảnh này, đối với Trần Khuynh Địch mà nói cũng chỉ là sấm to mưa nhỏ, cũng không tạo thành sự uy hiếp nào. Bất quá đây cũng chỉ là nói đối với hắn mà thôi.
"Loại lực va chạm này, coi như võ giả ở trong cảnh giới Tiên Thiên cũng không thể tiếp nhận dễ dàng a, nếu như là võ giả từ Luyện Thần Phản Hư trở xuống, đoán chừng sẽ trực tiếp ngã chết a, đây cũng là một loại thủ đoạn đào thải?" Vừa thấp giọng tự nói, Trần Khuynh Địch vừa bắt đầu dò xét tình huống ở chung quanh.
Khác biệt với ngoại giới, thiên địa nguyên khí ở bên trong Tuyệt Địa Bí Cảnh nồng đậm đến cực hạn, nhiều hơn ở ngoại giới khoảng chừng mười lần, quan trọng hơn chính là loại nguyên khí này còn mang theo một loại cảm giác linh động phi thường kỳ diệu, sự điều khiển của Võ Đạo Tông Sư đối với lực lượng thiên địa ở trong bí cảnh cũng sẽ tăng lên không ít.
Nói một cách khác, lực phá hoại của Võ Đạo Tông Sư cũng sẽ có sự tăng lên.
Bất quá khác biệt cùng với thiên địa nguyên khí mênh mông, bản thân của toà bí cảnh này nhìn qua lại có vẻ vô cùng hoang vu, tối thiểu là sau khi Trần Khuynh Địch quan sát một hồi, ngoại trừ địa phương hoang vu thì vẫn là địa phương hoang vu, phảng phất như là một vùng sa mạc vậy, hoàn toàn không thể nhìn thấy một chút bóng cây xanh bóng mát.
"Hơn nữa cũng không biết là Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân đã đi đâu..." Trần Khuynh Địch khẽ chau mày, bất quá rất nhanh liền giãn ra: "Bất quá cũng không có quan hệ a, dù sao thì các nàng cũng đều là nhân vật chính, nói không chừng là hiện tại đã tiến vào bên trong một chỗ bí ẩn nào, chuẩn bị tăng cường thực lực lên trên diện rộng..."
Ách!
Gặp quỷ! Đúng thế! Lần bí cảnh này đối với nhân vật chính mà nói không phải chính là con đường tăng thực lực lên nhanh nhất của nhân vật chính hay sao?
Không được, ta cũng không thể rớt lại ở phía sau, phải mau chóng hành động, không biết là ở gần đây có cơ duyên gì hay không?
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận