Phản Diện Siêu Cấp

Chương 481: Quét sạch

 
 
 
Tại Tuyệt Địa Bí Cảnh, ở trong một toà kiến trúc.
"Các ngươi đến tột cùng là ai! Là đệ tử tông phái nhà ai!"
"Không, đừng có giết ta! Ta là đệ tử Chân Truyền của Lưu Vân tông, nếu như các ngươi giết ta, nhất định sẽ..."
"Cứu mạng!"
Xẹt! Một vệt ánh đao phá toái hư không, hoàn toàn bỏ mặc lời cầu xin tha thứ của mấy võ giả trước mắt, chém chết toàn bộ bọn hắn, mà ở bên cạnh, một cái trảo rồng màu đen nhô ra từ bên trong hư không, nặng nề đập lên trên một cây cột của toà kiến trúc, đánh cho một đám võ giả cùng với cây cột thành bột mịn.
"Làm tốt lắm."
"Lần này xem như là đã dọn sạch mảnh khu vực này."
Chỉ chốc lát sau, Long Ngạo Thiên cùng với Thái Tử Hoành Xương liền dắt nhau đi ra khỏi toà kiến trúc.
Hơi quan sát cảnh tượng vắng lặng ở xung quanh, Thái Tử Hoành Xương vừa cười vừa nói: "Xem ra vị trí tiến vào bí cảnh dường như là ngẫu nhiên, bất quá cũng có quy luật nhất định, cũng ví dụ như loại kiến trúc này, ta chính là muốn tìm đến những loại kiến trúc như thế này, ở bên trong đều sẽ có một lượng lớn người tham gia a."
Long Ngạo Thiên gật đầu một cái, chợt ngóng nhìn về phương xa: "Cũng không biết là Trần Khuynh Địch đang ở nơi nào."
"Ha ha, ngươi còn không hiểu rõ Trần Khuynh Địch hay sao?" Thái Tử Hoành Xương cười cười, ở trong ngữ khí mang theo vài phần ghen tỵ và hâm mộ: "Trí tuệ và sự quả quyết của hắn cũng đều mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ mà ta đã từng thấy, ngươi hãy suy nghĩ một chút đi, nếu như hắn cũng rơi vào trong loại kiến trúc này giống như chúng ta, hắn sẽ làm cái gì? Mà nếu như hắn không rơi vào bên trong loại kiến trúc này, thì hắn lại sẽ làm cái gì?"
Long Ngạo Thiên chỉ suy nghĩ trong chốc lát, liền lắc đầu nói: "Hắn cũng đều sẽ dùng nắm đấm để giải quyết a."
"Kỳ tuyển chọn lần này nhìn qua rất tàn khốc, nhưng trên thực tế đối với dạng Võ Đạo Tông Sư như chúng ta mà nói chính là thoải mái nhất, tuyệt đại đa số người dự thi cũng không bằng chúng ta, cho nên chỉ cần dùng võ lực để giải quyết là được rồi."
"Lấy tính cách của Trần Khuynh Địch, nếu như có thể dựa vào võ lực để giải quyết, hắn sẽ không vận dụng trí tuệ."
"Không sai!" Thái Tử Hoành Xương gật đầu một cái, nói: "Ta cũng nghĩ như vậy!"
"Ngày xưa ở Tây Cương Đạo, ta đã tính toán mọi thứ, cuối cùng vẫn đã bị hắn dùng võ lực phá giải, ta chắc chắn là lần này hắn cũng sẽ làm như vậy!"
"Cho nên chuyện chúng ta cần làm, cũng chính là giống như hắn!"
"Quét sạch mọi chướng ngại trên đường đi! Sớm muộn thì cũng có thể gặp được hắn!"
"Được!" Long Ngạo Thiên cùng với Thái Tử Hoành Xương liếc nhìn nhau, đều thấy được sự kiên định ở trong mắt của đối phương, chợt bước chân, tùy tiện tìm một phương hướng bắt đầu càn quét.
Mà cùng lúc đó.
"Tần cô nương, tiếp theo chúng ta phải làm cái gì?" Trương Chính Nhất cầm theo một bầu rượu, nở nụ cười đi ở bên cạnh Tần Kiền Hoàng, toàn thân trên dưới tràn đầy khí tức nịnh bợ.
"Không cần phải như thế." Tần Kiền Hoàng quay người, nhìn về phía Trương Chính Nhất từ khi xuất hiện ở Thành Thượng Kinh cho đến nay, vẫn một mực đi theo nàng, ở trên khuôn mặt lãnh đạm rốt cục cũng lộ ra vài phần thần sắc không thể làm gì, nói: " Trương Chính Nhất, ta đã nói rất nhiều lần rồi, ta không có hứng thú đối với ngươi, ngươi hoàn toàn có thể tự do rời đi.."
"Ách, dù sao thì cũng không có gì để làm." Trương Chính Nhất lắc đầu nói: "Lần này sư phụ chỉ muốn để cho ta tới tham gia kỳ tuyển chọn Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ này mà thôi, cũng không có yêu cầu gì khác, cho nên ta mới đi theo bên cạnh Tần cô nương, vừa vặn Thái Tử cũng cần một phần trợ lực, không phải sao?"
Tần Kiền Hoàng trầm mặc trong chốc lát, bất đắc dĩ thở dài nói: "Trương Chính Nhất, ta thực sự không có hứng thú đối với ngươi."
"Ha ha." Trương Chính Nhất cũng không trả lời Tần Kiền Hoàng, chỉ là sờ lên cái ót, cười ha ha.
Thấy cái bộ dáng này của hắn, Tần Kiền Hoàng lắc đầu, cũng không xoắn xuýt nữa, nói: "Vậy thì tùy ngươi."
Quay người, Tần Kiền Hoàng nhìn về phía những người đi theo nàng đến đây, đồng dạng đều là võ giả trẻ tuổi thuộc về trận doanh Thái Tử, những người này không phải là đến để tranh đoạt vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ, mà là đến để phụ trợ Tần Kiền Hoàng, dù sao thì Tần Kiền Hoàng cũng chỉ có một mình, nàng cần có người đối phó với võ giả cảnh giới Tiên Thiên.
Mà việc nàng cần phải làm, chính là giải quyết hết võ giả Võ Đạo Tông Sư ở bên trong bí cảnh, cũng bao gồm cả võ giả Hợp Đạo Tôn Giả của bốn đại thánh địa võ đạo, nghĩ tới đây, trên mặt của Tần Kiền Hoàng không khỏi lộ ra một nụ cười trào phúng.
"Bốn đại thánh địa võ đạo, nếu như bọn họ phát hiện ra người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, ở bên trong bí cảnh căn bản không được tính là cường giả gì mà nói, không biết là sẽ lộ ra dạng biểu lộ như thế nào?"
Không nói đến những người khác, Trương Chính Nhất ở bên cạnh nàng chính là một vị Võ Đạo Tông Sư. Phật môn Huyền Lưu Ly hẳn là cũng sẽ như thế. Hơn nữa bản thân nàng, còn có Trần Khuynh Địch không biết đang ở nơi nào. Có tổng cộng là bốn vị Võ Đạo Tông Sư! Làm gì còn để ý tới đệ tử của bốn đại thánh địa võ đạo Kiếm Tông, Đao Tông, Mặc Môn, Nho Gia.
"Ồ?" Trong khi đang nghĩ ngợi, thần sắc của Tần Kiền Hoàng lại là đọng lại, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phương hướng một cây số cách đó không xa, mà gần như đồng thời, Trương Chính Nhất cũng thay đổi ánh mắt, nhìn về phía phương hướng tương tự.
Rút lại lời nói lúc nãy, Võ Đạo Tông Sư cũng không phải là chỉ có bốn vị, hiện tại còn có nhiều hơn hai vị.
Hơi suy nghĩ một chút, Ngũ Đức Thần Quang ở sau lưng của Tần Kiền Hoàng tăng vọt trong nháy mắt, ngũ quang hợp nhất, hóa thành một đạo Ngũ Sắc Thần Quang nắm giữ bản lĩnh hết sức cao cường, khí thế Võ Đạo Tông Sư được thả ra toàn bộ, trong nháy mắt đại địa liền rung chuyển, nguyên khí trở nên bạo động, mênh mông như thủy triều, tạo thành từng tầng gợn sóng ở trên không trung.
Có lẽ là vì duyên cớ thiên địa nguyên khí ở trong bí cảnh linh hoạt, trận thanh thế này, thậm chí là càng viễn siêu hơn ở ngoại giới!
Mà vào sau khi Tần Kiền Hoàng chủ động thả khí tức ra, Trương Chính Nhất cũng bạo phát ra khí tức của bản thân, khác biệt cùng với Ngũ Sắc Thần Quang của Tần Kiền Hoàng, Trương Chính Nhất diễn hóa ra là một đầu trường hà màu trắng bạc không thấy rõ diện mạo, lao nhanh mà đến từ sâu trong hư không, vắt ngang qua trời cao.
Hai cỗ khí tức này vọt lên tận trời, Long Ngạo Thiên cùng với Thái Tử Hoành Xương ở bên ngoài một cây số làm sao lại không phát hiện ra được.
"Ách, vận khí của chúng ta dường như là cũng không phải quá tốt." Thái Tử Hoành Xương hấp háy mắt, nhìn về Ngũ Sắc Thần Quang cùng với trường hà màu trắng ở phía xa.
"Ngũ Sắc Thần Quang rất đặc thù, đó hẳn là Tần Kiền Hoàng không thể nghi ngờ, về phần trường hà màu trắng kia, đạo uẩn thiên sinh, có thể là vị Đạo Môn kia."
"Làm sao bây giờ? Ngươi muốn đi gặp hai người bọn họ, hay là tạm thời tránh lui?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận