Phản Diện Siêu Cấp

Chương 482: Huyền Quang

 
 
 
"Nói thật, ta đề nghị là nên tránh lui, dù sao thì hiện tại mọi người chỉ vừa mới tiến vào bí cảnh, lý giải đối với bí cảnh cũng không phải là rất sâu, huống hồ cũng không biết là có người âm thầm ẩn nấp, dự định ngư ông đắc lợi hay không, chúng ta hãy tạm thời tránh lui, tiến hành giải quyết hết võ giả cảnh giới Tiên Thiên mới là chuyện đúng đắn..."
Nghe lời nói của Thái Tử Hoành Xương, Long Ngạo Thiên rất tán thành gật gật đầu, nói: "Ngươi nói rất có đạo lý."
"Đã như vậy, vậy liền…"
"Nhưng ta thì không muốn tránh lui!" Long Ngạo Thiên chậm rãi rút trường đao màu đen ở bên hông ra, một cỗ ý cảnh hung lệ đến cực điểm lan tràn ra theo, chỉ một thoáng liền bộc phát ra khí tức lãnh khốc, sát khí vọt thẳng vào trời cao!
"Trước đó ta đã nghe nói qua, vào thời điểm ở Viêm Hán Quốc, Trần Khuynh Địch đã từng giao thủ qua với ngươi, còn có vị Tần Kiền Hoàng kia."
"Kết quả cuối cùng hẳn là đánh ngang tay với nhau."
"Nhưng mà vào trận giao thủ trước đó giữa ta và ngươi, ngươi cũng chỉ có trình độ như vậy, mà ngươi còn là bại tướng dưới tay của Trần Khuynh Địch, đã như vậy, ở trong trận chiến đấu kia, Tần Kiền Hoàng mới thật sự là nhân vật đánh ngang tay cùng với Trần Khuynh Địch, đúng không?"
Long Ngạo Thiên vừa dứt lời, Thái Tử Hoành Xương liền lập tức bất mãn nói: "Cái gì gọi là chỉ có trình độ như vậy? Cái gì gọi là bại tướng dưới tay? ! Vào thời điểm đó thần công của ta còn chưa đại thành, không thể phát huy ra tất cả thực lực, nếu như gặp lại một lần nữa, ta có thể đánh cho Trần Khuynh Địch đến mức mà ngay cả cha hắn cũng không thể nhận ra!"
"Khoác lác!"
"Này! Có tin là ta sẽ trở mặt hay không?"
"Không thèm nói với ngươi nữa, vừa vặn, vào trước khi giao thủ cùng với Trần Khuynh Địch, nếu như có thể đánh bại vị Tần Kiền Hoàng này, liền có thể khiến cho đao của ta càng thêm sắc bén. Về phần kẻ còn lại, giao cho ngươi đối phó."
"Ngươi tưởng ngươi là ai chứ, tại sao ta phải nghe ngươi..." Thái Tử Hoành Xương vừa trách móc, vừa thả khí thế của bản thân ra, một con Hắc Long bay lên như diều gặp gió, phát ra một tiếng rồng ngâm to rõ, trực tiếp vọt về phía trường hà màu trắng.
"Cho ngươi mười phút đồng hồ."
"Đủ rồi!"
"Xem đao!" Long Ngạo Thiên từ trước đến nay đều không thích nói nhảm, khoảng cách một cây số liền bị hắn vượt qua trong chớp mắt, cầm trường đao màu đen ở trong tay, đến khi nhìn thấy thân ảnh của Tần Kiền Hoàng, liền trực tiếp cầm đao bổ xuống.
Dị tượng trời khóc ra máu lại hiện ra! Ngày xưa vào thời điểm Long Ngạo Thiên đột phá, thu nạp vô tận oán khí tại Tử Nhân Cốc Tây Vực, lúc đó còn chưa thể hiện ra được dị tượng, nhưng vào thời điểm hắn thôi diễn Nhất Thức Ma Đao đến cực hạn, từ sau khi nhập ma, lực lượng oán sát trong Kim Đan đã nhất cử bộc phát, lúc này mới tạo thành dị tượng Kim Đan trong truyền thuyết.
Mưa máu rơi xuống từ trên trời, nhật nguyệt cùng buồn! Loại đao ý thăng hoa đến cực hạn này mang theo một đạo đao quang sáng chói, hùng vĩ đến cực hạn, cũng mỹ lệ đến cực hạn, trong một cái nháy mắt liền chém tới trước mặt của Tần Kiền Hoàng, đao quang còn chưa chạm vào người, Tần Kiền Hoàng đã có thể cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén đập vào mặt, muốn xé nàng thành hai mảnh. Loại áp lực kinh khủng này cho dù là Tần Kiền Hoàng cũng đều hơi đổi sắc mặc.
Một giây sau, đạo Ngũ Sắc Thần Quang thông thiên triệt địa kia liền bị nàng thu vào trong cơ thể, một đôi bàn tay thon dài kết ấn như thiểm điện, trong nháy mắt kết ấn thành công, một cơn sóng ánh vàng chói loà gào thét mà ra, theo hai cánh tay đẩy sang ngang của Tần Kiền Hoàng, cơn sóng ánh vàng chói loà cũng ập về phía một đao đáng sợ của Long Ngạo Thiên.
Ầm ầm! Ánh vàng nổ tung, mặt đất ở dưới chân của Tần Kiền Hoàng đổ sụp xuống vài trượng, một loạt vết rạn mà mắt trần có thể thấy lấy nàng làm trung tâm lan ra xung quanh, bất quá một đao mà Long Ngạo Thiên chém ra kia, cũng bị Tần Kiền Hoàng đập bay ra ngoài, tiếp đó, thân hình của Long Ngạo Thiên cũng trở nên bất ổn, liên tục lùi lại mấy chục bước.
Mặc dù bị đánh lui, nhưng thần sắc của Long Ngạo Thiên cũng không thay đổi, hai mắt còn trở nên sáng rõ.
Rất mạnh! Bản thân ta quả nhiên không nhìn lầm, nữ nhân này rất mạnh! Cực kỳ mạnh! Tuyệt đối là lựa chọn đầu tiên để ta mài đao! Nếu như có thể đánh thắng nàng, đao ý của ta tuyệt đối có thể thăng hoa thêm một bước, coi như là Trần Khuynh Địch cũng sẽ không phải là đối thủ của ta!
"Lại đến!" Ý niệm tới đây, Long Ngạo Thiên làm gì còn có khả năng lưu thủ, sau khi quát khẽ một tiếng, dị tượng trời khóc ra máu liền xuất hiện, từng đạo từng đạo ma khí đen kịt tinh thuần phảng phất như từng con quạ đen lượn quanh người hắn, mang theo lực lượng chấn động kinh khủng, không ngừng khuếch trương đao ý của hắn.
Đối mặt với thế công của Long Ngạo Thiên, Tần Kiền Hoàng hít vào một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy biệt khuất một trận.
Ông trời ơi! Lúc nãy nàng triển lộ khí tức, chỉ là muốn hiển lộ thực lực của nàng, khiến cho hai vị võ giả không biết đến từ đâu kia cảm thấy kiêng kỵ, từ đó tránh khỏi một trận kịch chiến.
Dù sao thì lúc này mọi người đều chỉ mới tiến vào bí cảnh, loại chiến lực cao cấp như Võ Đạo Tông Sư chỉ vào lúc mới bắt đầu liền liều mạng chém giết với nhau, đây không phải nói rõ là đang cho người khác cơ hội nhặt chỗ tốt hay sao? Tần Kiền Hoàng vốn dĩ cho rằng là ai thì cũng sẽ hiểu loại đạo lý rõ ràng dễ hiểu này, nhưng không ngờ được hết lần này tới lần khác đối phương lại là kẻ không có đầu óc...
Vừa thấy liền cầm đao chém tới! Loại thái độ đối nhân xử thế này làm cho Tần Kiền Hoàng có một loại cảm giác quen thuộc không thể giải thích được.
"Thực sự là đáng giận." Tần Kiền Hoàng thấp giọng lẩm bẩm nói, nhưng bàn tay lại không ngừng lại một chút nào, Ngũ Sắc Thần Quang ở sau lưng của nàng triển khai giống như là khổng tước xòe đuôi, năm màu xanh vàng đỏ trắng đen hoà lẫn, dung hợp lại với nhau, hóa thành một vòng thần quang huyền diệu khó giải thích, trực tiếp dẫn động thủy triều thiên địa nguyên khí trong phương viên trăm trượng, mênh mông đung đưa.
Đây là Ngũ Phương Ngũ Hành Thượng Hoàng Động Hư Huyền Quang!
Năm đó vào thời điểm Tần Kiền Hoàng đột phá cảnh giới Hợp Đạo Phản Hư ở Thành Thượng Kinh, ngưng kết ra Ngũ Đức Kim Đan, cuối cùng sau khi ngũ quang hợp nhất chính là diễn sinh ra được một đạo dị tượng huyền quang như vậy, nhìn như phổ thông, kì thực lại nội uẩn huyền diệu, lại kết hợp cùng với thiên địa, ở dưới sự gia trì của huyền quang, mọi cử động của Tần Kiền Hoàng cũng đều có thể dẫn động thiên địa lực lượng trên một phạm vi lớn.
Loại năng lực này chính là Thần Thông mà chỉ có võ giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan mới có thể nắm giữ, Tần Kiền Hoàng lại dựa vào dị tượng Kim Đan của bản thân sớm đạt được loại năng lực này, đương nhiên là ở trên phương diện phạm vi và uy lực thì vẫn xa xa không có cách nào so sánh với võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng chỉ bằng vào loại năng lực này cũng đã đủ để khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi thán phục.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận