Phản Diện Siêu Cấp

Chương 491: Bạo thể mà chết

 
 
 
Cho nên sau khi nghe Trần Tiêm Tiêm nói mãi một câu như vậy, Lý Trường Không làm sao còn nhịn nổi, trực tiếp nổi khùng tại chỗ, khí thế cả người đều không ngừng tăng lên với một tốc độ cực nhanh.
Đột phá!
Không sai, ở dưới cơn thịnh nộ, Lý Trường Không rốt cục đã bắt được một tia thời cơ kia, muốn đột phá đến cảnh giới Võ Đạo Tông Sư!
"Tốt! Không uổng công ta kịch chiến một đường, vừa đánh vừa lui, rốt cục cũng đã bắt được thời cơ!"
Ầm ầm!
Gần như đồng thời, ở một nơi có khoảng cách không xa với chiến trường giữa Trần Tiêm Tiêm cùng với Lý Trường Không, có hai bóng người vừa đánh vừa đi, chậm rãi tiếp cận đến phương hướng của hai người Trần Tiêm Tiêm, mà sau nhìn thấy trận kịch chiến của hai bóng người này, vô luận là Trần Tiêm Tiêm hay là Lý Trường Không, đều lộ ra biểu lộ kinh hãi.
"Cô Độc Không? !"
"Xuân sư muội?"
"Lý Trường Không?"
"Ồ? Tiêm Tiêm tỷ?"
Bốn người đồng thời quát khẽ một tiếng, chợt nhao nhao phản ứng, nhất là Dương Xuân cùng với Cô Độc Không, sắc mặt càng là biến hóa, ra chiêu cũng nặng hơn không ít.
Trong đoạn đường chiến đấu này, Dương Xuân nương tựa theo sự trợ giúp của tiểu Yêu, đã hoàn toàn biến Thất Tình Đoạt Phách Trảm của Cô Độc Không trở thành trò cười, dù sao thì có Tạo Hóa Viêm ở trong người, nếu Dương Xuân trúng chiêu thì liền đổi thành tiểu Yêu, mà tiểu Yêu trúng chiêu thì liền đổi thành Dương Xuân, chỉ cần trải qua giây lát, liền có thể lập tức khôi phục lại trạng thái toàn thịnh.
Mà Cô Độc Không thì lại không thể thi triển Thất Phách Trảm vô hạn.
Cho nên Cô Độc Không mới là người chịu biệt khuất, hai tay cũng không ngừng thi triển đủ loại sát chiêu, nhưng mà ở dưới loại áp lực này, Cô Độc Không càng chiến càng hăng, cuối cùng cũng đã nắm chắc một tia cơ hội đột phá kia!
Mà đến cuối cùng, sau khi nhìn thấy địch nhân Lý Trường Không của bản thân, còn có cỗ khí thế mơ hồ đã vượt qua hắn kia, một cỗ hiếu thắng tự nhiên sinh ra ở trong lòng, khiến cho khí tức của Cô Độc Không bỗng nhiên tăng vọt, giống như là lửa cháy trong dầu, trong nháy mắt cũng đột phá đến một cái giới hạn nào đó trong cõi u minh!
"Lý Trường Không!"
"Một đời này của ta sẽ không thua ai! Nhất là sẽ không thua ngươi!"
"Đột phá!"
Trở tay bổ ra một đao, lực lượng của Cô Độc Không cũng tăng vọt, rốt cục cũng đánh bay Dương Xuân ra bên ngoài, mà Lý Trường Không cũng ngầm hiểu, trực tiếp ngự kiếm kéo dài khoảng cách với Trần Tiêm Tiêm, cuối cùng song phương rơi xuống ở bên trên một gò núi nhỏ, khí tức của đao và kiếm, lộ ra như mặt trời ban trưa.
"Xem ra ngươi quả nhiên làm không khiến cho ta thất vọng."
"Là ngươi không khiến cho ta thất vọng mới đúng."
"Nếu đều dã đạt tới điểm giới hạn, vậy thì hãy đột phá đi a?"
"Đương nhiên!"
Cô Độc Không cùng với Lý Trường Không nhìn nhau cười một tiếng, rất có một loại cảm giác anh hùng cùng chung chí hướng, sau đó khí thế của hai người rốt cục cũng triệt để đột phá, qua một tích tắc nữa là liền có thể đạt đến cảnh giới Võ Đạo Tông Sư!
Ngay sau đó!
Ầm một tiếng, đồi núi nhỏ mà hai người bọn hắn đang đứng nổ tung.
"Trần Khuynh Địch ta đã trở lại rồi!"
Khói cát đầy trời, Trần Khuynh Địch hét một tiếng to rõ, khí thế bộc phát ra trực tiếp đụng vào trên người của Cô Độc Không cùng với Lý Trường Không đang ở trong thời điểm đột phá mấu chốt, mắt thấy đã sắp đại công cáo thành, từ đó một bước lên trời, có được năng lực tranh phong cùng với hai mạch Phật, Đạo, mang theo tâm tính hăng hái, hận không thể quét ngang thiên hạ.
Cô Độc Không: "? ??"
Lý Trường Không: "? ??"
Lần va chạm này, đã khiến cho khí huyết trong cơ thể của hai người chảy ngược, cương khí nổi loạn, nguyên thần rung động, sau đó lan ra khắp toàn thân, rốt cục...bùm.
Thiên kiêu đao đạo Cô Độc Không, kiếm đạo kỳ tài Lý Trường Không…bạo thể mà chết!
Mà tâm tình của Trần Khuynh Địch lúc này là phát mộng.
Loại cảm giác này thật giống như là ngươi thật vất vả mới thoát khỏi sinh hoạt khép kín, lấy ra tất cả dũng khí, dự định đi ra khỏi cửa, cống hiến một phần lực lượng bản thân cho chủ nghĩa xã hội, sau đó thì có hai phần tử khủng bố đánh bom liều chết ở cửa nhà mình.
Mặc dù nghe vào có vẻ rất lạ, nhưng đây chính là tâm tình của Trần Khuynh Địch vào cái giờ phút này.
Ông trời ơi! Hắn chỉ mới vừa vặn dự định phá quan mà ra, thuận tiện làm ra một chút động tĩnh để cho Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm tìm tới hắn, kết quả là vừa mới chui ra, liền thấy hai bóng người đưa lưng về phía hắn toàn thân run rẩy, cơ bắp phồng lên, khí huyết xông não, tiếp đó là cả người trực tiếp nổ tung…
Quá máu tanh!
Đã xảy ra chuyện gì? Chuyện này là sao a? Ta cái gì cũng không làm a!
Đương nhiên là thi thể ở bên trong bí cảnh cũng sẽ không một mực tồn tại, chỉ chốc lát sau liền bắt đầu dần dần tản mát ra linh quang, hóa thành thiên địa nguyên khí dung nhập vào bí cảnh.
Mà bụi mù cũng dần dần tán đi theo đó.
Sau đó Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm liền vội vội vàng vàng chạy tới.
Vào trước đó khi các nàng nhìn thấy biến hoá của Cô Độc Không cùng với Lý Trường Không, liền ý thức được chuyện không thích hợp, động tĩnh đột phá Võ Đạo Tông Sư lớn như vậy, các nàng không có khả năng là không nhìn ra, mà thực lực của Võ Đạo Tông Sư, cũng xa xa không phải là Hợp Đạo Tôn Giả có thể cùng sánh vai, ở trong lòng của hai người đều rõ ràng điểm ấy.
Có lẽ là đợi đến khi các nàng đều trở thành Hợp Đạo Tôn Giả, thì mới có thể liều mạng cùng với Võ Đạo Tông Sư phổ thông, nhưng vào lúc hiện tại, các nàng tối đa cũng chỉ có thể tự vệ mà thôi, nhưng vô luận là Lý Trường Không hay là Cô Độc Không, một khi đột phá, đều không phải là Võ Đạo Tông Sư phổ thông.
Cho nên hai người vội vội vàng vàng chạy tới, chính là muốn cắt ngang quá trình đột phá của hai người bọn hắn.
Nhưng loại cắt ngang này, trên thực tế là có độ khó vô cùng cao, dù sao thì đột phá cũng chính là sự tình ở trong nháy mắt, muốn bắt lấy sơ hở ở trong một phần ngàn giây kia, hơn nữa còn phải cắt ngang, cho dù là Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm cũng đều không có niềm tin tuyệt đối, chỉ có thể đề cao linh giác đến mức độ lớn nhất để thử nghiệm…sau đó các nàng liền thấy một màn trước mắt này.
Hai tay của Trần Khuynh Địch rủ xuống hai bên, lộ ra sắc mặt lãnh đạm, bày ra tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, trên mặt hiện ra nụ cười tự tin mà anh tuấn, mà ở hai bên người thì là vết máu và hai cỗ thi thể còn đang không ngừng tiêu tán, ở phía trên còn mang theo khí tức đao kiếm sắc bén, vừa nhìn liền biết là hai tên gia hỏa đã làm cho các nàng lâm vào khổ chiến kia.
Trần Khuynh Địch ngẩng đầu, cũng nhìn thấy hai người Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân.
"Tiêm Tiêm sư muội, Xuân sư muội, các muội không có việc gì chứ?"
Sư huynh thật đẹp trai! !! Thì ra là thế! Xem ra sư huynh kỳ vẫn đều một mực ở bên cạnh bảo hộ ta a! Nếu không thì làm sao có thể sẽ xuất hiện vào loại thời khắc mấu chốt này, trực tiếp cắt đứt quá trình đột phá của hai người này, ở trên cái thế giới này làm sao sẽ có thể có chuyện trùng hợp như vậy, cho nên nhất định là sư huynh vẫn luôn đi theo bảo vệ mình.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận