Phản Diện Siêu Cấp

Chương 502: Tử khí

 
 
 
Thậm chí là đến giới cảnh bây giờ như Trần Khuynh Địch, cũng đều không cần phải phân hoá khí huyết, cương khí cùng với nguyên thần. Chỉ cần trực tiếp dùng Khí mà bản thân tu luyện ra được để thúc động Sát Tự Quyết là được rồi, chữ Sát này vừa ra, rút ra chính là sinh cơ bản thân của Trần Khuynh Địch, còn đổi lấy chính là lực lượng kinh khủng đủ để gạt bỏ sinh cơ của người khác!
Chữ Sát đỏ như máu cũng không bay ra, thay vào đó lại hóa thành một vết cắt khắc ở trên mi tâm của Trần Khuynh Địch. Một giây sau, quang huy ngất trời trực tiếp xé rách khí thế phong tỏa của 5 người Huyền Lưu Ly!
Trời phát sát cơ, ngôi sao di chuyển, địa phát sát cơ, rồng rắn ngoi lên, người phát sát cơ, trời đất lật úp!
Trần Khuynh Địch bước ra một bước, vết cắt chữ Sát trên mi tâm không ngừng chảy ra huyết quang kinh khủng, đó cũng không phải là lực lượng, mà là thiên địa dị tượng do ý cảnh diễn sinh ra, bản thân nó không có lực sát thương, nhưng lại đủ khiến cho thần trí của ta trầm mê ở trong đó, đắm chìm ở trong ý cảnh sát đạo cực kỳ kinh khủng kia.
Mà ở bên trong huyết quang, Trần Khuynh Địch không ngừng nghiền ép ra Khí còn lại ở bên trong thân thể, đây đều là do sinh mệnh lực của hắn biến thành, nhưng mà bây giờ ở dưới tác dụng của Sát Tự Quyết, những dòng Khí biến thành từ sinh mệnh lực vốn sẽ có màu trắng tinh khiết này, thế nhưng bây giờ lại hóa thành màu xám tro có một chút âm trầm.
Màu xám tro không còn là sinh cơ cường thịnh như lúc trước, thay vào đó thì là một cỗ tử khí sâm nhiên.
Ở dưới ánh mắt kinh hãi của đám người Long Ngạo Thiên, thân thể trẻ tuổi nguyên bản dồi dào sinh cơ của Trần Khuynh Địch dần dần trở nên già nua, theo khí tức càng ngày càng trở nên cường đại của hắn, da thịt của hắn cũng mất đi vẻ sáng bóng, dung mạo dần dần trở nên già yếu, nếp nhăn tăng lên, mái tóc dài màu đen ngày xưa trở biến thành màu trắng...
Bước ra một bước, hắn liền phảng phất như đã bước qua mấy trăm năm thời gian! Đi thẳng tới điểm cuối của cuộc đời!
Trần Khuynh Địch chưa từng có một khắc nào cảm thấy bản thân bất lực như vậy, có cảm giác thân thể đều bị móc sạch.
Chuyện cho tới bây giờ coi như là Trần Khuynh Địch muốn ngăn cản chính mình thì cũng không làm được, sinh cơ trên toàn thân của hắn đều đang không ngừng bị rút ra, hóa thành tử khí mà mắt trần có thể thấy quấn quanh xung quanh người hắn, thân thể của hắn càng trở nên suy yếu, lực lượng của hắn lại càng trở nên cường đại, cuối cùng là tử khí ngập trời thậm chí còn ngưng tụ ra thực thể.
Rống!
Tử khí hóa thành hình rồng, lượn quanh cánh tay phải của Trần Khuynh Địch, đầu rồng rơi vào phía trên bàn tay phải của hắn.
"Cái đệch…!" Cho đến giờ phút này, mọi người ở đây rốt cuộc mới lấy lại tinh thần, mà Trương Chính Nhất thì là người phản ứng lại trước tiên. Sau đó hắn liền kéo tay của Tần Kiền Hoàng không có một chút do dự.
"Làm gì thế? !" Tần Kiền Hoàng hất bàn tay của Trương Chính Nhất ra, dùng vẻ mặt cảnh giác nhìn đối phương, nàng không phải là không biết tâm tư muốn truy cầu nàng của Trương Chính Nhất, nhưng nàng vẫn không có hứng thú với Trương Chính Nhất, cho nên đối với Trương Chính Nhất cũng chính là sắc mặt không chút thay đổi, sẽ không phải là đối phương muốn dùng bạo lực đó chứ?
"Mau lùi lại!"
"Tên gia hoả này phát điên rồi!"
"Hả?" Nhìn thấy cái bộ dáng này của Trương Chính Nhất, Tần Kiền Hoàng chau mày, không biết rõ là đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại có một loại cảm giác nguy cơ tự nhiên dâng lên, thế là nàng liếc mắt nhìn Trần Khuynh Địch.
Sau đó nàng liền giao hội ánh mắt với Trần Khuynh Địch, đối phương chính là đang khoe hàm răng trắng của mình đối với nàng.
"Ha ha, là ngươi…"
Ở bên trong mọi người ở đây, kỳ thật cũng đều không có thù hận gì quá lớn đối với Trần Khuynh Địch, nếu tính toán kỹ càng, thì cũng chỉ có hai người Thái Tử Hoành Xương cùng với Tần Kiền Hoàng mà thôi, nhưng cân nhắc đến sự tồn tại của Doanh Phượng Tiên, Trần Khuynh Địch cuối cùng vẫn bỏ qua cho Thái Tử Hoành Xương, khóa chặt mục tiêu ở trên người của Tần Kiền Hoàng.
Nói thật, hiện tại hắn cũng chỉ có thể đánh ra được một quyền.
"Đi chết đi."
Tốt xấu kéo cũng phải kéo theo một kẻ chết cùng!
Một giây sau, Trần Khuynh Địch liền ra quyền, năm ngón tay nắm chặt!
Cơn giận của rồng xám! Không có chiêu thức, không có lực lượng cường đại, có chỉ là quyền ý mạnh mẽ nhất!
Ở dưới tác dụng của cỗ quyền ý này, thiên địa vạn vật phảng phất như đều sắp tịch diệt, mặt đất trong phương viên trăm trượng đều bị nhuộm thành màu xám, một quyền đấm ra, cho dù thắng hay thua, kết cục của Trần Khuynh Địch cũng đều là một chữ "chết"! Hoàn toàn không lưu lại bất kỳ một chỗ lùi lại nào, chỉ có một cỗ quyết tâm chết cùng với kẻ địch, đồng quy vu tận!
Ở trong nháy mắt một quyền này đấm ra, tất cả mọi người ở đây đều có phản ứng, Huyền Lưu Ly, Long Ngạo Thiên, Thái Tử Hoành Xương liền không kịp chờ đợi xông tới. Đầu tiên là Long Ngạo Thiên, xem như là người đầu tiên kịp làm ra phản kích, hắn không kiên trì được một giây đồng hồ, liền bị quyền ý của Trần Khuynh Địch chia tách sinh cơ, bị đánh bay ra ngoài tại chỗ, rơi ở trên mặt đất nửa chết nửa sống.
Tiếp theo là Thái Tử Hoành Xương, Hàng Thế Long Thần to lớn dựa vào ưu thế ở trên kích thước, kiên trì được hai giây nhiều hơn so với Long Ngạo Thiên, sau đó từ bắt đầu từ đầu rồng, toàn bộ thân rồng đều rạn nứt từng khúc, sụp đổ, cuối cùng lộ ra bản thể của Thái Tử Hoành Xương, vô lực rơi xuống từ trên không trung, khí tức trở nên yếu ớt đến mức gần như không thể cảm thấy.
Tiếp theo là Huyền Lưu Ly, cùng so sánh với hai người trước, Huyền Lưu Ly rõ ràng là cũng rất điên cuồng, vậy mà cũng đang thiêu đốt tinh huyết, pháp tướng A Tu La ở sau lưng dung hợp cùng với nàng, mạnh mẽ chống đỡ thiết quyền của Trần Khuynh Địch!
Tử khí nhập thể, Huyền Lưu Ly chỉ giữ vững được năm giây, sau đó pháp tướng A Tu La liền vỡ vụn, Phật Môn kim thân của Huyền Lưu Ly cũng vỡ ra toàn bộ, phảng phất như một món đồ sứ tràn đầy vết rạn, vào thời điểm rơi trên mặt đất, mái tóc đỏ cũng khôi phục lại nguyên dạng, nghiễm nhiên là đã bị Trần Khuynh Địch đánh cho trở về nguyên hình.
Sau khi ba người Huyền Lưu Ly bị đánh bại, ở trước mặt của Tần Kiền Hoàng đã không còn có ai ngăn cản! Nhưng quyền thế của Trần Khuynh Địch lại không có một chút dấu hiệu suy nhược nào!
"! !!"
Trong cái chớp nhoáng này, ở dưới sự chiếu rọi của tử khí, sắc mặt của Tần Kiền Hoàng trở nên trắng bệch trước đó chưa từng có!
Tần Kiền Hoàng cảm thấy mình rất oan uổng, mặc dù nói trước khi tiến vào bí cảnh nàng đã chuẩn bị xong mưu đồ, liên hợp với hai mạch Phật, Đạo, cộng thêm bản thân nàng là ba vị Võ Đạo Tông Sư, đã đủ để quét ngang toàn bộ bí cảnh.
Thậm chí là Tần Kiền Hoàng còn đã chuẩn bị kỹ càng, vào thời khắc sống còn sẽ chuyển tay hố chết Huyền Lưu Ly, dù sao thì Huyền Lưu Ly ở bên trong các phe phái tiến vào bí cảnh lần này, mặc dù là cùng phe với triều đình, nhưng ở trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói lại là ở bên trận doanh của Nhị Hoàng Tử, không giống như nàng ở trong trận doanh của Thái Tử.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận