Phản Diện Siêu Cấp

Chương 518: Hiểu lầm

 
 
 
Có hai lần trải nghiệm này, mặc dù ở bề ngoài không có gì, nhưng trên thực tế là đã ảnh hưởng thật sâu đến bản năng sinh mệnh của Trần Khuynh Địch, từ đó tạo nên một cái tình huống rất đáng sợ: Trần Khuynh Địch đã không sợ chết!
Hoặc có lẽ là, bản thân hắn đối với tử vong ở trong tiềm thức là không có một cái khái niệm rõ ràng nào, từ lúc hắn xuyên việt cho đến nay, duy nhất có thể khiến cho hắn cảm giác được khái niệm tử vong, chỉ sợ là chỉ có thân phận nhân vật phản diện của bản thân, còn có sự tồn tại của nhân vật chính, ngoài ra thì hắn cơ hồ là không sợ hãi!
Ở bên trên cái cơ sở này, Trần Khuynh Địch muốn nhìn thấu cái chết là rất khó.
Sau khi suy tư đủ kiểu, Trần Khuynh Địch rốt cục cũng đã từ bỏ loại suy nghĩ phức tạp không tương xứng kia.
"Hệ thống, ngươi có biện pháp gì hay không?"
"Nói thí dụ như là tuyên bố nhiệm vụ gì đó, chỉ cần hoàn thành liền có thể khiến cho ta đột phá cảnh giới, giống như là vào thời điểm ta hỏi cách đột phá Hợp Đạo Tôn Giả vậy."
"Tích, hệ thống nhắc nhở: được a, nếu như được kí chủ cho phép..."
"Liền có thể tuyên bố nhiệm vụ cùng loại?" Trần Khuynh Địch vui mừng nói.
"Liền có thể tuyên bố nhiệm vụ nếu như kí chủ không hoàn thành thì sẽ bị xóa bỏ."
"Khục!"
Cái hệ thống này quả nhiên là một chút cũng không đáng tin.
"Nhưng mà..." Thanh âm của hệ thống cũng không dừng lại, mà là tiếp tục nói: "Nếu như kí chủ muốn đột phá Sinh Tử Quan mà nói, bổn hệ thống trái lại là có thể cung cấp một cái phương án rất hữu hiệu."
Hai mắt của Trần Khuynh Địch sáng lên, rất là tò mò hỏi: "Vậy sao? Nói nghe một chút."
"Mời kí chủ hãy nạp Hệ thống tệ trước, như vậy mới có thể đổi được phương án đặc thù của hệ thống."
Trần Khuynh Địch: "..."
"Nhắc nhở thân thiện: nếu như dùng Xuân Thu Chiến Xa mà Trần Tiêm Tiêm cho ngài để hối đoái thành Hệ thống tệ mà nói, hẳn là đã đầy đủ."
"A ha, là vật kia sao, sao ngươi không nói sớm?" Trần Khuynh Địch mới vừa rồi còn muốn mắng người lập tức lộ ra một nụ cười xán lạn, cái gọi là Xuân Thu Chiến Xa kia vào sau khi lấy được hắn còn chưa nghiên cứu qua, dù sao thì hắn cũng không thiếu Thần Binh, Xuân Thu Chiến Xa cũng không lọt nổi vào mắt xanh của hắn, huống chi so với cái gì là chiến xa, hắn càng ưa thích dùng nắm đấm hơn...
Hơn nữa chiếc Xuân Thu Chiến Xa này nghe nói còn là do Trần Tiêm Tiêm đoạt được từ trên tay của người khác, tiêu tiền của người khác tự nhiên là sẽ không đau lòng rồi!
"Đổi đi!"
"Hệ thống tệ đã được hối đoái thành công!"
"Hắt xì!" Ở Tây Cương Đạo, Khương Hằng đang trù bị kế hoạch tiếp theo hung hăng hắt hơi một cái.
"Gặp quỷ, là ai đang âm thầm tính toán bản hầu?!"
Không nói đến hành tung của Khương Hằng, sau khi nuốt hết Xuân Thu Chiến Xa, hệ thống cũng rất tuân thủ quy tắc giao dịch công bình, cái gọi là phương án kia rất nhanh liền xuất hiện ở trong óc của Trần Khuynh Địch.
"Sinh Tử Quan, điểm trọng yếu nhất đầu tiên, chính là khiến cho người ta cảm nhận được sự tồn tại của sinh tử."
"Chỉ có cảm nhận được nguy cơ sinh tử, mới có thể nghĩ biện pháp để đột phá, mới có hi vọng đột phá Sinh Tử Quan."
"Đề nghị của bổn hệ thống rất là đơn giản."
Nhìn đến đây, Trần Khuynh Địch rốt cục cũng trở nên kích động, lập tức đọc cái phương án này.
"Chỉ cần để cho ngài cảm nhận được nguy cơ sinh tử là được rồi, mà phương pháp làm được điểm này tốt nhất, căn cứ theo quan sát của bổn hệ thống, chính là nói cho ngài biết sự tồn tại của nhân vật chính."
"Hả?" Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn.
Sự tồn tại của nhân vật chính? Mình không phải là đã biết rồi hay sao? Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, còn có Doanh Phượng Tiên, đó không phải là nhân vật chính hay sao?
"Liên quan tới điểm này, kí chủ vào trước đây thật lâu cũng đã từng coi Long Ngạo Thiên như là một trong những nhân vật chính."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Dùng trọn vẹn ba giây đồng hồ Trần Khuynh Địch mới phản ứng được.
Đậu xanh rau má! Đúng a! Còn có một tên Long Ngạo Thiên a, đáng chết!
Gặp quỷ, quá lâu không nhìn thấy hắn cho nên mình đã quên mất!
"Bất quá đó chỉ là một sự hiểu lầm."
"Hả? Hiểu lầm?"
"Ý của ngươi là, Long Ngạo Thiên không phải là nhân vật chính?"
"Dĩ nhiên là không phải."
Không biết vì sao, Trần Khuynh Địch sau khi nghe được lời này, luôn cảm thấy ở trong thanh âm của hệ thống tràn đầy ác ý.
"Trên thực tế chuyện này vốn là hạng mục tuyệt mật, từ góc độ của bổn hệ thống mà nói là cần phải giữ bí mật, nhưng bởi vì chiếm được sự cho phép của kí chủ, vả lại kí chủ cũng đã dùng một kiện Bán Đạo Binh để nạp tiền, cho nên bổn hệ thống mới nói cho kí chủ biết phần tình báo cơ mật này."
"Mau nói!"
"Kỳ thật a."
Vào lúc này Trần Khuynh Địch đang khẩn trương cũng không có phát hiện ra, cùng so sánh với lúc ban đầu, thanh âm của hệ thống lúc này càng giống như là một con người thực sự.
"Lạc Tương Tư cũng là một vị nhân vật chính."
"Lúc trước vào thời điểm tư liệu thứ ba được mở ra, nhân vật chính kỳ thật chính là nàng, mà không phải là Long Ngạo Thiên."
"Có cảm thấy ngạc nhiên hay không?"
"Có cảm thấy ngoài ý muốn hay không?"
"Ặc?" Trong cái chớp nhoáng này, Trần Khuynh Địch giống như là rơi xuống hầm băng.
Lạc Tương Tư, thế nhưng thật ra lại là nhân vật chính.
Nói thật, sự thật mà hệ thống báo cho Trần Khuynh Địch còn gây ra đả kích lớn hơn so với ở trong tưởng tượng, sau khi biết rõ chuyện này Trần Khuynh Địch liền trực tiếp rơi vào trong sự khủng hoảng.
"Nhân vật chính? Không, không có khả năng a, ta và Tương Tư căn bản chính là không oán không cừu…"
"Tương Tư muốn giết ta?"
"Làm sao có thể."
Mặc dù ngay cả Lạc Tương Tư cũng không rõ ràng, nhưng trên thực tế độ thiện cảm của Trần Khuynh Địch đối với Lạc Tương Tư vào lúc ban đầu thế nhưng là cao nhất, dù sao thì vào thời điểm ở Thành Thanh Đế ban đầu, Trần Tiêm Tiêm ở trong mắt của Trần Khuynh Địch vẫn là kẻ thù sống còn, Dương Xuân mặc dù tạm thời là trạng thái hữu hảo, nhưng tình cảm vẫn còn chưa được củng cố.
Mà Doanh Phượng Tiên khi đó căn bản là không có một chút thu hút nào.
Mà tâm tính của Trần Khuynh Địch lúc kia cũng xa xa không có tốt như hiện tại, tính cảnh giác đối với Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân cũng đều viễn siêu so với hiện tại, cho dù là một động tác tuỳ tiện của hai hai nàng cũng sẽ khiến cho hắn cảm thấy đối phương có phải là muốn cá chết lưới rách với hắn hay không, vào cái thời điểm đó hắn thật ra là rất không có cảm giác an toàn.
Thẳng đến khi Lạc Tương Tư xuất hiện.
Vào thời điểm ở Thành Thanh Đế, tạm thời không nói Lạc Tương Tư là suy nghĩ như thế nào, nhưng ở trong cái nhìn của Trần Khuynh Địch, Lạc Tương Tư nhất định chính là một người tốt a!
Lại còn là người giúp hắn quản lý sự vụ của Thành Thanh Đế, lại là người giúp hắn điều chỉnh trận pháp Thành Thanh Đế, không hề giống một chút nào so với những nhân vật chính ở bên ngoài kia.
Đối với Trần Khuynh Địch tràn ngập cảm giác nguy cơ mà nói, Lạc Tương Tư nhất định chính là ốc đảo trong sa mạc.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận