Phản Diện Siêu Cấp

Chương 558: Vết nứt không gian

 
 
 
Trên thân kiếm thì là từng đạo từng đạo kiếm khí đáng sợ cắt vàng đoạn ngọc.
Thái Bạch Thiên chủ sát, kiếm khí diễn hóa ra từ kiếm ý tự nhiên là cũng lăng lệ tới cực điểm, mà tương phản với đó thì là Huỳnh Hoặc Thiên ở bên trong chùm sáng Cửu Trọng Thiên, theo tòa Thiên Cảnh này rơi xuống, từng đạo từng đạo lưu quang ngưng tụ ở bên trên cánh tay trái của Đô Thiên Tọa, cuối cùng hóa thành một mặt Tháp Thuẫn hình vuông to lớn.
Tháp Thuẫn được Trần Khuynh Địch thao túng dựng ở trước người của Đô Thiên Tọa, trên dưới Tháp Thuẫn mang theo một cỗ ý cảnh cường đại không thể lay chuyển, bất hủ bất phôi, phảng phất coi như là trời đất sụp đổ, thế giới hủy diệt, cũng không thể đả thương được Đô Thiên Tọa ở phía sau Tháp Thuẫn vậy, tạo ra cho người ta một loại cảm giác an tâm.
Mà theo Thái Bạch Thiên cùng với Huỳnh Hoặc Thiên rơi xuống, Thái Hạo Cửu Trọng Thiên Cảnh ở trên đỉnh đầu rốt cục cũng chỉ còn lại một tòa Thiên Cảnh cuối cùng - Tả Toàn Thiên!
Khác biệt cùng với các đại Thiên Cảnh khác, xem như là một tòa Thiên Cảnh cuối cùng ở trong Thái Hạo Cửu Trọng Thiên Cảnh, bản thân của Tả Toàn Thiên chính là nhánh huyền quang chống đỡ Cửu Trọng Thiên kia, ở trên đó tràn đầy biến hóa không gian huyền diệu, phảng phất như đứng ở nơi đây, lại không tồn tại ở nơi đây, chỉ hơi hơi chuyển động một chút, sẽ khiến cho cả thiên địa đều hô ứng!
Nếu chỉ còn lại có một phút rưỡi, Trần Khuynh Địch tự nhiên là sẽ không lưu thủ.
Tuế Tinh Thiên, Trấn Tinh Thiên, Hằng Tinh Thiên, Nguyệt Luân Thiên, bốn cái Thiên Cảnh toàn bộ báo hỏng tạm thời, không có cách nào sử dụng, Nhật Luân Thiên cùng với Thần Tinh Thiên cần thời gian để chuẩn bị, kể từ đó tự nhiên cũng chỉ còn lại có Thái Bạch Thiên, Huỳnh Hoặc Thiên, còn có Tả Toàn Thiên.
Bởi vậy Trần Khuynh Địch lấy Thái Bạch Thiên làm chủ công, Huỳnh Hoặc Thiên làm phòng thủ, Tả Toàn Thiên hơi hơi chuyển động, vậy mà cũng thi triển ra phương pháp kéo giãn không gian mà Áo Mễ Gia thi triển trước đó, theo Tả Toàn Thiên chuyển động, khoảng cách ở giữa hai bên cũng bị rút ngắn trong nháy mắt, một bước bước ra, liền đi tới trước mặt của Áo Mễ Gia Thái Bạch, kiếm khí đáng sợ cắt vàng đoạn ngọc chém xuống!
Xẹt! Kiếm quang lóe lên, nhưng lại không thể chém đứt thân thể của Áo Mễ Gia, kiếm khí sắc bén đủ để cắt vàng đoạn ngọc, thậm chí là ngay cả máu thịt của Áo Mễ Gia cũng đều không thể chém đứt, trực tiếp cắm vào bên trong cánh tay của hắn!
"Đi chết đi!"
Bỏ qua cánh tay trái đang kẹp Thái Bạch Kiếm, Áo Mễ Gia gầm lên một tiếng, dùng tay phải đấm về phía tấm chắn Huỳnh Hoặc Thiên của Đô Thiên Tọa, một quyền đánh tới, toàn bộ tấm chắn lập tức lõm vào, một cỗ đại lực tràn trề không ngừng đánh thẳng vào thân thể của Đô Thiên Tọa, vị trí phòng điều khiển của Trần Khuynh Địch càng là rung động một trận.
Còn may đây không phải là thân thể của Trần Khuynh Địch, Trần Khuynh Địch thân làm người điều khiển, mặc dù nguyên thần bị hao tổn, nhưng chuyện này cũng không ngăn cản hắn làm ra phán đoán chính xác.
"Không thể lui!"
Người dũng cảm ở trong ngõ hẹp là người chiến thắng! Lúc này không thể lui! Nhất định phải đánh trả kịch liệt hơn!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch trực tiếp thao túng Đô Thiên Tọa vặn vẹo thân thể, đúng là trực tiếp buông tha Thái Bạch Kiếm cùng với Huỳnh Hoặc Thuẫn, Tả Toàn Thiên trên đỉnh đầu toả sáng rực rỡ vào thời khắc này, một điểm huyền quang đứng ở trên đỉnh đầu Đô Thiên Tọa, không gian chung quanh lại phảng phất như nhận sự triệu hoán vậy, trực tiếp bắt đầu sụp đổ từ trung tâm!
Đây chính là lực lượng của Tả Toàn Thiên! Là quy tắc lực lượng không gian đường đường chính chính!
Mặc dù lấy tu vi của Trần Khuynh Địch, thi triển ra loại lực lượng này là hoàn toàn dựa vào sự đặc thù của Đô Thiên Tọa, nhưng rốt cuộc vẫn đã phát huy ra, hơn nữa còn có hiệu quả tốt ngoài ý liệu! Thứ sắc bén nhất ở trên cái thế giới này chính là vết nứt không gian, đáng sợ nhất cũng là vết nứt không gian, ở trước mặt nó, cho dù ngươi là Bất Diệt Kim Thân hay là Bất Tử Thánh Thể, cuối cùng cũng đều sẽ chỉ có một cái kết quả, đó chính là bị vết nứt không gian triệt để xé rách, linh hồn cùng với thân thể đều bị hút vào bên trong vết nứt không gian, trầm luân vĩnh viễn.
Mà vào lúc này Trần Khuynh Địch chính là đang dùng lực lượng Tả Toàn Thiên để diễn hóa ra vết nứt không gian!
"Thuần Dương a a a a a a a!"
Trần Khuynh Địch không hề ngần ngại một chút nào, điều khiển toàn bộ Đô Thiên Tọa bay vọt lên, ở trong chớp mắt liền rơi xuống phía sau của Áo Mễ Gia, ôm lấy Áo Mễ Gia, hai tay vòng qua dưới nách cùng với đỉnh đầu của Áo Mễ Gia, mười ngón tay đan xen với nhau, tạo thành một cái tư thế kỳ diệu hung hăng khoá cứng đối phương.
"Ách! Ngươi! Thuần Dương! Ngươi muốn đồng quy vu tận cùng với ta? !"
"Đừng nói lời ngu ngốc!" Trần Khuynh Địch cười lạnh một tiếng, nói: "Người chết sẽ chỉ có ngươi mà thôi!"
Ở dưới thế khoá này của ta, ngươi làm như thế nào cũng sẽ không chạy thoát được sự trùng kích của vết nứt không gian do Tả Toàn Thiên tạo ra, mà so sánh cùng với thân thể dầu hết đèn tắt của ngươi, ta đây thế nhưng là người máy! Người máy bằng sắt thép! Cho dù như thế nào thì ta cũng đều có thể kiên trì lâu hơn ngươi, huống hồ coi như không kiên trì nổi, Đô Thiên Tọa thế nhưng lại có thiết bị thoát hiểm khẩn cấp!
Trần Khuynh Địch đã nhìn thấy rõ, lúc này tuyệt đối không thể tiếc rẻ Đô Thiên Tọa, nhất định phải xuất ra khí phách không tiếc ngọc đá cùng vỡ, bằng không thì người xui xẻo cuối cùng sẽ là bản thân.
Áo Mễ Gia: "? ?? "
Nhìn không gian chấn động càng ngày càng bạo loạn, trong lòng của Áo Mễ Gia rốt cục cũng sinh ra một tia sợ hãi, nhưng cái tư thế kỳ quái kia của Đô Thiên Tọa lại dị thường khó chơi, mặc kệ hắn sử dụng phương pháp gì, cũng đều không có biện pháp thoát ra khỏi bàn tay của đối phương, ngay cả tách rời cũng đều không làm được, quả thực là chán ghét đến cực điểm.
"Thuần Dương! Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới có thể thả ta!"
"Ta dùng bản tâm Tà Thần phát thệ, nếu như ngươi bài trừ phong ấn, ta tất nhiên sẽ rời khỏi cái thế giới này, tuyệt đối sẽ không trở lại!"
"Thuần Dương! Thuần Dương!"
"Ngươi rốt cuộc là có ý gì! !!"
"A a."
Đối với sự cuồng loạn của Áo Mễ Gia, Trần Khuynh Địch chỉ nói có một câu: "Xin lỗi."
"Hả?"
Lần này Trần Khuynh Địch đã chủ động bại lộ nguyên thần của bản thân, khí tức hoàn toàn khác biệt với Thuần Dương Đạo Tôn khiến cho Áo Mễ Gia nhất thời cảm thấy kinh ngạc, ở trong một thời gian ngắn là không phản ứng kịp.
"Ngươi là...tên tiểu tử ở phía ngoài kia? ! Làm sao có thể!"
"Không sai!" Cảm thụ được chung quanh đã bắt đầu hình thành vết nứt không gian, Trần Khuynh Địch nhếch miệng cười một tiếng: "Từ lúc ban đầu một mực chiến đấu cùng với ngươi, không phải là Thuần Dương Đạo Tôn, mà là Trần Khuynh Địch ta!"
Một giây sau, hư không ở chỗ của hai người liền triệt để sụp đổ, phảng phất như một cái miệng to đen nhánh trực tiếp nuốt hai người vào.
---
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận