Phản Diện Siêu Cấp

Chương 600: Ứng phó toàn lực

 
 
 
Nhưng khiến cho chủ nhân của Thang Cốc trợn mắt hốc mồm là, theo tu vi của Đại tế ti tăng lên, quanh người của hắn thế mà cũng dần dần dấy lên một đoàn lửa màu trắng lóa, gió thổi cũng không tắt, mang theo một cỗ ý cảnh đại khủng bố, đại tuyệt diệt, đại tiêu vong lan tràn ra, kêu gọi lẫn nhau cùng với thiên địa bốn phía.
"Tam Vị Chân Hỏa? !" Chủ nhân của Thang Cốc bị doạ đến mức rút lui mấy chục bước, lập tức kéo dài khoảng cách cùng với Đại tế ti.
Nói thật, chủ nhân của Thang Cốc cả đời này cũng không muốn nhìn thấy thứ này lần thứ hai, vốn cho rằng bản thân đã không còn phải đối mặt với nó, kết quả không ngờ được lần này thế mà lại thấy được! Mà khiến cho hắn càng thêm khiếp sợ thì là vị Đại tế ti này.
"Ngươi vẫn còn chưa bị thiêu chết? !"
Đây quả thực là kỳ tích! Phải biết rằng hắn năm đó đột phá cũng đã đủ truyền kỳ, vừa vặn bắt được thời điểm thiên địa bị giật kinh phong, cuối cùng bị hắn đánh bậy đánh bạ xông qua ngưỡng cửa Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng mà vị Đại tế ti này thì càng lạ lùng hơn, hắn thế mà một mực mắc kẹt ở bên trên cửa ải đột phá Hỏa Luyện Kim Đan, cho đến nay vẫn còn chưa bị thiêu chết! Đây quả thật là Nhân tộc hay sao?
"Chỉ là một chút cơ duyên mà thôi, mặc dù có thực lực vượt qua Võ Đạo Tông Sư, nhưng vẫn còn kém Hỏa Luyện Kim Đan rất xa, chỉ có thể cố hết sức đánh liều mấy chiêu mà thôi." Đại tế ti khiêm tốn khoát tay áo, nói.
Trên thực tế, đó là sự thật.
Nếu coi sức chiến đấu của Võ Đạo Tông Sư là một, như vậy sức chiến đấu của Hỏa Luyện Kim Đan bình thường chính là 100, chủ nhân của Thang Cốc nếu như không sử dụng Phù Tang Thụ, vậy thì cũng chỉ có 80, mà Đại tế ti thì thảm hại hơn, hắn chỉ sợ chỉ có 70, thậm chí là 60 sức chiến đấu, kém xa Hỏa Luyện Kim Đan bình thường. Nhưng dù vậy, cũng không phải là Võ Đạo Tông Sư có thể so sánh được, mà đối mặt với chủ nhân của Thang Cốc cũng không quá mạnh, dựa vào một thân Tam Vị Chân Hỏa này hắn cũng có thể giao thủ.
Năm đó Đại tế ti đột phá Hỏa Luyện Kim Đan thất bại, vốn là sẽ bị đốt chết, là do khi đó giáo chủ Bái Hỏa Ma Giáo lấy ra từ trong bảo khố một đóa Hoàn Dương Hoa cực kỳ trân quý, để cho hắn dùng bí thuật giả chết khiến cho thân thể tịch diệt, dùng thủ đoạn qua mặt thiên địa phối hợp với Thánh Hỏa Lệnh của Bái Hỏa Ma Giáo khiến cho kiếp số đình trệ.
Nhưng dù như vậy, hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng chiếm được một chút năng lực của Hỏa Luyện Kim Đan, ví dụ như phi hành cách mặt đất, nhưng mà đồng dạng cũng có tai hoạ ngầm.
Qua nhiều năm như vậy hắn cơ hồ là chưa bao giờ xuất thủ, chính là để tránh cho thân thể hồi phục, từ đó Tam Vị Chân Hỏa cũng thức tỉnh theo, khởi động lại kiếp số, căn cứ theo suy đoán của giáo chủ Bái Hỏa Ma Giáo, trong đời này hắn tối đa chỉ có thể lại ra tay thêm ba lần, hơn nữa mỗi một lần ra tay cũng không thể vượt qua 15 phút đồng hồ.
Bằng không thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng lúc này vì đối kháng với chủ nhân của Thang Cốc, hắn cũng không quản được nhiều như vậy.
Trước đó vào thời điểm Tư Lạp Cách phát tin tức tới, nói Thánh Nữ điện hạ đã sắp đột phá, hắn liền bí mật chạy tới, vốn nghĩ làm hộ pháp cho Thánh Nữ điện hạ, không ngờ được lại gặp phải loại chuyện này.
Bất quá khác biệt cùng với ý nghĩ của Mặc Môn, Đại tế ti lại cảm thấy lần Đông Hải xâm lấn này là một cơ hội.
Một cơ hội để tạo mối quan hệ tốt với triều đình Đại Càn!
Bái Hỏa Ma Giáo chúng ta không có đủ nội tình, muốn phát triển lớn mạnh, ngoại trừ việc đời sau không chịu thu kém, ủng hộ đến từ ngoại lực cũng là ắt không thể thiếu, lần này nếu như ta ra tay trợ giúp Đại Càn, đến lúc đó Đại Càn tất nhiên sẽ nợ ân tình của Bái Hỏa Ma Giáo chúng ta, nếu như vận dụng tốt phần ân tình này, như vậy phần ân tình này sẽ trở thành điểm xuất phát trọng yếu đến sự phục hưng của Bái Hỏa Ma Giáo chúng ta.
Cho nên Đại tế ti cuối cùng vẫn đã xuất thủ, mà vừa ra tay...
Chính là ứng phó toàn lực!
Tại Trấn Hải Quan.
Sóng xanh biếc vô tận cơ hồ đã thay thế hơn phân nửa bầu trời, thiên địa nguyên khí bạo loạn càng là tàn phá bừa bãi một cách điên cuồng, mà ở bên trong sóng xanh biếc, một đạo thân hình thông thiên triệt địa cầm trong tay một cán trường côn màu vàng, mỗi một chiêu mỗi một thức đều mang theo sự rống giận rung trời, mỗi một côn đánh xuống đều là phiên giang đảo hải.
Cùng giao chiến thì là một đầu Thương Long còn muốn hung hăng hơn, hơn nữa đầu Thương Long này còn cực kỳ phách lối.
"Ha ha ha ha!"
"Ta liền biết Long Thiên Tứ ta chính là kỳ tài cái thế, ở trong thiên hạ ngoại trừ chưởng giáo nhà ta, người nào có thể là đối thủ của ta? Chỉ là một con yêu thú cùng với một tên thổ dân, thật sự cho rằng liên thủ với nhau là liền có thể đánh thắng ta? !"
"Bản tọa còn chưa có già đâu!"
Thương Long mở cái miệng to như chậu máu ra, tiếng cười cuồng ngạo của Long Thiên Tứ quanh quẩn ở bên trong biển xanh, nhấc lên sóng lớn vạn trượng, Thương Long mà hắn hoá thành càng là dựng thẳng vảy rồng, khí thế trùng thiên, mảy may không sợ Tề Khôn cuồng bạo một chút nào, đối phương đánh ra một côn, hắn cũng sẽ không khách khí mà dùng trảo rồng trảo một cái.
Sau khi song phương đối đầu mấy trăm chiêu, trái lại là do Long Thiên Tứ chiếm thượng phong.
Về phần Yêu Côn Bắc Hải, dù sao cũng là xuất thủ vượt qua không gian, mặc dù dùng đại thần thông ngưng tụ ra một mảnh lĩnh vực biển xanh.
Mặc dù chiến đấu ở trong lĩnh vực, giơ tay nhấc chân đều có áp lực lớn lao, vận chuyển cương khí và nguyên thần đều chậm hơn không ít so với bình thường, thực lực cơ hồ là bị giảm đi ba thành. Nhưng Long Thiên Tứ chính là vẫn cứng chọi cứng đánh nhau cùng với Tề Khôn ở trong biển xanh…còn chiếm thế thượng phong!
Yêu Côn Bắc Hải ở bên kia thông đạo không gian thấy một màn như vậy cũng không biết nói gì, chỉ cảm thấy vị quốc chủ Ngạo Lai Quốc này giống như là không có mạnh như ở trong tưởng tượng a.
"A a a a a!" Tề Khôn rốt cuộc cũng là võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, có linh thức nhạy cảm, ý nghĩ của Yêu Côn Bắc Hải đương nhiên là không gạt được hắn, trên thực tế hắn cũng cảm thấy mình thật sự là quá mất thể diện.
Nhưng chuyện này cũng không có biện pháp, dù sao thì Long Thiên Tứ theo một ý nghĩa nào đó, là khắc chế Tề Khôn toàn diện, hai người đều đi trên con đường khuynh hướng về cận chiến, nhưng Long Thiên Tứ chính là Thái Thượng trưởng lão của Thuần Dương Cung, chất lượng của một thân cương khí, nguyên thần, khí huyết không biết mạnh hơn bao nhiêu so với Tề Khôn xuất thân từ thổ dân.
Hơn nữa nội tình võ công ở giữa hai bên lại có khoảng cách.
Bởi vậy mới tạo thành loại kết quả Tề Khôn càng đánh càng biệt khuất này.
"Chết tiệt!"
"Ta không tin loại chuyện ma quỷ này!"
Tề Khôn hít vào một hơi thật sâu, đột nhiên lấy ra một tấm lệnh bài và bóp chặt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận