Phản Diện Siêu Cấp

Chương 645: Bỏ mình ngoài ý muốn

 
 
 
"Đây là có chuyện gì?"
"Vạn Thọ Cung chấn động...chẳng lẽ chưởng giáo đã xảy ra chuyện gì?"
"Không có khả năng!"
Đối với Ninh Thiên Cơ, bốn vị trưởng lão ở đây là tuyệt đối tín nhiệm, người không có trải qua cái thời đại kia vĩnh viễn sẽ không có cách nào lý giải, Ninh Thiên Cơ đến tột cùng là lấy tư thái hoành không xuất thế như thế nào, ngăn cơn sóng dữ, mạnh mẽ kéo Thuần Dương Cung trở về từ trong sự sụp đổ, trọng chấn danh tiếng thánh địa võ đạo. Dần dà, ở trong lòng của bốn vị trưởng lão, Ninh Thiên Cơ căn bản chính là vô địch. Trên thực tế cũng xác thực là như thế. Tối thiểu là từ lúc Ninh Thiên Cơ xuất đạo cho đến nay phàm là đánh nhau ở ngoài sáng, chính là không có thua một trận nào, về phần những cái ví dụ kia như loại hình khiêu chiến Thánh Thượng Đại Càn và bị đánh bại trong bóng tối...
Nói đùa! Loại sự tình làm ảnh hưởng đến uy vọng của Ninh đại chưởng giáo nhà ta này, làm sao có thể để cho người ngoài biết? !
Ngay vào thời điểm rất nhiều trưởng lão lộ ra biểu tình nghi hoặc, bốn vị trưởng lão Võ Đạo Tông Sư cầm đầu thậm chí là đang suy nghĩ có nên đi đến Vạn Thọ Cung cầu kiến Ninh Thiên Cơ, hỏi thăm một chút tình huống hay không...
"Các vị tiền bối."
"Đến Vạn Thọ Cung gặp ta."
Khóe mặt của bốn vị trưởng lão cầm đầu giật một cái, thanh âm của Ninh Thiên Cơ lại có thể lặng yên vang lên ở bên tai của bọn hắn.
Mặc dù bàn về tu vi Ninh Thiên Cơ không biết vượt qua bọn họ bao nhiêu, nhưng mà bàn về bối phận bọn họ thật đúng là lớn hơn so với Ninh Thiên Cơ, bất quá bọn họ cũng không có khả năng tự cao tự đại ở trước mặt của Ninh Thiên Cơ, một tiếng kêu tiền bối, càng nhiều cũng là xuất phát từ sự tôn trọng của Ninh Thiên Cơ đối với những võ giả Thuần Dương Cung thế hệ trước này.
Bốn vị trưởng lão lập tức tung người bay đi về phương hướng Vạn Thọ Cung.
Mà cột sáng bao phủ Vạn Thọ Cung, sau khi duy trì trọn vẹn ba ngày, mới dần dần tán đi.
Ngày kế tiếp, tin tức chưởng giáo Ninh Thiên Cơ Thuần Dương Cung bỏ mình ngoài ý muốn, được truyền ra khắp toàn bộ thiên hạ.
Tại Tu Di Sơn Phật Môn, ở bảo điện Đại Hùng.
"Đại sư huynh!" Một vị lão hòa thượng khoác áo cà sa, lông mi trắng tóc trắng trực tiếp đẩy cửa chính bảo điện Đại Hùng ra, lộ ra vẻ mặt mừng rỡ nói ra: "Chưởng giáo Thuần Dương Cung đã chết!"
Ở trung ương bảo điện Đại Hùng, Phương Trượng Phật Môn đương đại, thánh tăng Ngô Không khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn ngay phía trước Tam Thế Phật Tổ, ở bốn phía thì là Thần Phật Chư Thiên, pho tượng Bồ Tát La Hán, có tướng mạo thường thường, không lộ khí tức, thậm chí còn có một chút già cả ngồi ở bên trong Thần Phật, lộ ra vẻ không hòa hợp.
Nhưng theo lão hòa thượng lông mi trắng tiến vào, Ngô Không nhướn lông mày lên, mở hai mắt ra, ngay trong cái sát na này, vị tăng nhân nguyên bản phổ thông này liền tản ra khí thế quét sạch toàn bộ bảo điện Đại Hùng trong nháy mắt, pho tượng thần phật đầy trời đều bị hắn thu hết hào quang.
Các pho tượng vàng tráng lệ vào lúc này phảng phất như bùn nặn vậy, ngược lại là Ngô Không tướng mạo thường thường, vào lúc này lại giống như là chân thân Phật Tổ, chỉ là ngồi ngay ngắn ở trên bồ đoàn, liền hấp dẫn phong thái thiên địa, làm cho không có ai có thể dời ánh mắt khỏi hắn, một cỗ ý cảnh nắm vững quá khứ, xưng bá hiện tại, chúa tể tương lai tự nhiên sinh ra.
Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!
Đây là ý cảnh Phật Môn luôn ủng hộ cho tới nay, mà Ngô Không thân làm Phương Trượng Phật Môn bây giờ, phật pháp và võ đạo đều đã đạt đến một cái cấp độ sâu đậm, tu vi cũng đạt tới Kích Toái Mệnh Tinh, càng là khiến cho hắn có thể chân chính lĩnh ngộ phật ý duy ngã độc tôn đến mức cực hạn, khiến cho người ta tán thưởng không thôi.
"Chưởng giáo Thuần Dương Cung.."
"Ninh Tam Kiếm đã chết?"
Bờ môi của Ngô Không khẽ nhúc nhích, nhẹ nhàng nói, giọng nói có vẻ hơi khàn khàn.
"Không sai!"
"Hơn nữa đây là tin tức lưu truyền tới từ bên trong Thuần Dương Cung, nghe nói tựa như là hồn bài của Ninh Thiên Cơ đặt ở bên trong Vạn Thọ Cung đột nhiên vỡ vụn, phải biết rằng đó chính là hồn bài ẩn chứa một chút chân linh a, nếu như quả thật vỡ vụn, vậy thì vị Thái Hoa Tiên Nhân kia hẳn là đã thật sự chết rồi!" Lão hòa thượng lông mi trắng hưng phấn mà nói ra. Ngô Không thân làm thánh tăng Phật Môn, lại là Phương Trượng đương đại, càng là một trong những biểu tượng để Phật Môn chấn nhiếp chư hùng, tự nhiên không có khả năng để bụng đối với mọi chuyện trong Phật Môn, cho nên nhiều khi những chuyện này đều là do hắn, thủ tọa Đạt Ma Viện - Đàm Hoa đến phụ trách xử lý.
Phật Môn dù sao cũng là một trong mười đại thánh địa võ đạo, giống như là Thuần Dương Cung có rất nhiều núi và cung điện vậy, Phật Môn ở trên Tu Di Sơn cũng có tám tòa đường viện, theo thứ tự là La Hán đường, Bàn Nhược Đường, Bồ Đề Viện, Chứng Đạo Viện, Giới Luật Viện, Đạt Ma Viện, Tàng Kinh Các, Cực Khốc Lâu, tám đại đường viện đều có người quản lí và chức năng của riêng mình.
Mà Đạt Ma Viện, thì là hội tụ tám vị cao tăng võ công cao nhất dưới Phương Trượng Phật Môn, có thể trổ hết tài năng ở trong đó, có thể thấy được tu vi của Đàm Hoa tuyệt đối không yếu, bản thân hắn càng là đệ tử Phật Môn cùng một thời kỳ với Ngô Không, nếu không cũng sẽ không gọi Ngô Không là "Đại sư huynh".
Bất quá đối với Ngô Không mà nói, hắn vẫn luôn có chỗ bất mãn đối với Đàm Hoa.
"Sư đệ."
"Ừm? Sao thế sư huynh?"
Đàm Hoa thấy Ngô Không cắt đứt lời nói của bản thân, hơi nghi hoặc một chút, mà Ngô Không thì là run rẩy duỗi ngón tay ra, chỉ chỉ vào bản thân, gằn từng chữ nói ra: "Ngươi nhìn sư huynh ta giống như là kẻ đần hay sao?"
Đàm Hoa: "? ??"
"Sư huynh, ngươi nói như vậy là có ý gì?"
"Nói nhảm!" Ngô Không bùng nổ một cái, không có một chút hình tượng thánh tăng ngoại giới nào gõ một phát vào cái đầu trụi lủi của Đàm Hoa.
"Ninh Tam Kiếm chết?"
"Chỉ có đồ ngu mới có thể tin tưởng loại lời đồn đãi này! Vì loại chuyện không thể nào xảy ra này mà đến quấy rầy sư huynh ta bế quan, tiểu tử ngươi đang rắp tâm chuyện gì? Có phải hay không là muốn tạo phản? !"
"Ớ! Sư huynh oan uổng ta rồi! Đây là sự thực a!"
"Thực cái đầu của ngươi!"
Ngô Không thấy Đàm Hoa thế mà không có ý tứ nhận sai, lập tức gõ vào cái đầu trụi lủi của Đàm Hoa một cái, sau đó mới tức giận nói ra: "Sư đệ a, ngươi vẫn không thể Kích Toái Mệnh Tinh, đối với cái cảnh giới này còn có chỗ không biết, cho nên sư huynh ta sẽ không trách ngươi."
"Thế nhưng mà sư huynh đã đánh ta hai phát..."
"Im miệng! Nghe cho ta!" Ngô Không lại tiện tay gõ vào đầu của Đàm Hoa một phát, tiếp tục nói: "Cái cảnh giới Kích Toái Mệnh Tinh này, trên bản chất là hoàn toàn khác biệt với Hỏa Luyện Kim Đan, nếu như nói Hỏa Luyện Kim Đan là tiếp nhận khảo nghiệm thiên địa, từ đó thuế biến bản thân mà nói, như vậy Kích Toái Mệnh Tinh chính là chân chính siêu thoát."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận