Phản Diện Siêu Cấp

Chương 679: Hù chết lão phu

 
 
 
Loại vật thay thế này phần lớn chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng một khi kích hoạt, tối thiểu là có thể phát huy ra tám thành uy lực của bản thể Đạo Binh.
"Không nghĩ tới Đàm Hoa còn có loại vật này..."
"Thủ tọa Đạt Ma Viện đúng là không hề tầm thường."
"Thì ra là thế, mặc dù mang không ra bản thể Hàng Ma Xử, nhưng vốn lấy thân phận của thủ tọa Đạt Ma Viện, lấy từ trong bảo khố ra một vật thay thế trái lại là dư xài.’’
Độc Cô Cầu Đạo cùng với Minh Tôn ngươi một lời ta một câu, trực tiếp bóc trần thân phận của "Như Lai Hàng Ma Xử".
Mà ở bên cạnh…
"A Di Đà Phật." Đàm Hoa chắp tay ở trước ngực, lộ ra biểu tình đau lòng, nói thật là hắn cũng không muốn dùng, dù sao thì vật thay thế thế nhưng cũng rất đắt, nhưng vấn đề là nếu như không sử dụng mà nói, cuối cùng thì mọi thứ sẽ biến thành công dã tràng, lần tiến công Thuần Dương Cung này sẽ biến thành không có một chút ý nghĩa nào.
Hắn cuối cùng cũng không phải là người không quả quyết, tự nhiên là rất nhanh liền làm ra quyết định.
"Chư vị thí chủ."
"Toà đại trận này dĩ nhiên đã bị ngăn chặn, chúng ta hãy tiến lên thôi."
"Mất đi sự gia trì của đại trận, căn bản không cần phải kiêng kị lão già chết bầm kia."
"Đúng thế!"
Ba người thảo luận một chút, lập tức vọt tới về phương hướng Thái Hoa Sơn.
Mà Tiên Thiên Nhất Khí Thái Sơ Kiếm Trận thì rung động kịch liệt, dường như vẫn còn muốn ngăn cản ba người, nhưng vật thay thế Như Lai Hàng Ma Xử giống như mặt trời vậy, tản ra ánh vàng vạn trượng, nặng nề đến cực hạn, quả thực là đã vững vàng áp chế đại trận, cho dù chỉ có tám thành uy lực, nhưng vẫn cực kì đáng sợ.
Ở một bên khác, Long Thiên Tứ cắn chặt hàm răng, nhìn ba người dự định xông vào Thái Hoa Sơn, ánh mắt lấp lóe, mơ hồ có tơ máu hiện lên, hai tay càng là rục rịch.
Hắn còn có một chiêu.
Nếu như hắn tự bạo Tiên Thiên Nhất Khí Thái Sơ Kiếm Trận mà nói, tuyệt đối có thể đánh cho đối phương một đòn trở tay không kịp, mặc dù đại trận hộ sơn từ đó sẽ vỡ nát, nhưng tối thiểu là còn có thể trọng thương ba người Đàm Hoa, cứ như vậy bản thân hắn sẽ còn có sức mà liều mạng, mà nếu như mặc kệ ba người này mà nói, Thuần Dương Cung sẽ thật sự bị cướp sạch.
Khốn kiếp!
Long Thiên Tứ nhìn chằm chặp ba người Đàm Hoa càng ngày càng tới gần, trong lòng yên lặng tính toán.
Gần nữa đi, gần thêm một chút nữa...
Theo ba người Đàm Hoa càng ngày càng tới gần, hai tay của Long Thiên Tứ cũng bắt đầu run nhè nhẹ, tự mình dẫn nổ đại trận hộ sơn nhà mình, làm ra loại quyết định này đối với hắn mà nói cũng là gánh vác to lớn. Phải biết rằng loại trận pháp Tiên Thiên Nhất Khí Thái Sơ Kiếm Trận có cấp bậc này, cũng không phải là có thể được bố trí ra dễ dàng, bản thân trận pháp kết nối với cả tòa địa mạch Thái Hoa Sơn, nếu như dẫn nổ, có thể sẽ trực tiếp rung chuyển địa mạch Thái Hoa Sơn, coi như lần này có chiến thắng, sau này Thái Hoa Sơn cũng sẽ mất đi linh khí.
Sẽ rất khó có thể bố trí ra loại trận pháp này một lần nữa!
Nhưng mà…
Mặc kệ!
Nếu như hiện tại không ngăn được đám phế vật này, Thuần Dương Cung chúng ta sẽ còn cái gì nữa.
Lúc này nếu nhận thua sẽ thực sự xong đời!
Càng gần!
Cái vị trí này...đã vừa vặn!
Ở ngay phía trên Thái Hoa Sơn, khoảng cách của ba người Đàm Hoa với vị trí đài cao của Long Thiên Tứ cũng không xa hơn trăm mét, mà cho đến giờ phút này, sắc mặt nguyên bản trầm tĩnh của ba người lại bỗng nhiên trở nên ngưng trọng, ở trong lòng không ngừng vang lên tiếng cảnh báo, ở trong ánh mắt nhìn Long Thiên Tứ càng là tràn đầy ý tứ cảnh giác.
Đều đã đến cái tình trạng này, lão thất phu Long Thiên Tứ này lại còn muốn làm cái gì?
"Long lão thất phu..." Đàm Hoa chậm rãi mở miệng, muốn dùng lời nói để ổn định Long Thiên Tứ, dù sao thì hai mắt của đối phương cũng đỏ như máu, bộ dáng muốn đồng vu quy tận thực sự là có một chút dọa người, hơn nữa cảnh báo ở trong lòng cũng không phải là đùa giỡn, đến cái cảnh giới này, bọn hắn đối với linh cảm cảm ứng chợt có của bản thân, tự nhiên là hết sức tín nhiệm.
"Đi chết đi!" Không đợi Đàm Hoa nói xong, Long Thiên Tứ chính là bỗng nhiên gầm lên giận dữ, muốn dẫn nổ Tiên Thiên Nhất Khí Thái Sơ Kiếm Trận...
Hơn nữa tuyệt đối còn không thể yếu thế! Nhất định phải xuất ra khí thế uy vũ không khuất phục của Long thái Thượng trưởng lão ta! Thua người chứ không thể thua trận!
"Một đám phế vật cũng muốn bàn điều kiện cùng với lão phu? !"
"Vọng tưởng!"
"Sinh là người Thuần Dương Cung! Chết là quỷ Thuần Dương Cung!"
"Long Thiên Tứ ta hôm nay…"
Ầm ầm!
Không đợi Long Thiên Tứ gào xong lời nói oanh liệt, ở chỗ sâu trong Thái Hoa Sơn, một tiếng nổ rung trời đột nhiên truyền đến, mang theo một cỗ khí tức khổng lồ bay lên không, còn có một tiếng cười to thoải mái: "Ha ha ha ha!"
"Ta thành công rồi!"
"Bọn chuột nhắt từ đâu lại dám chạy đến Thuần Dương Cung chúng ta để giương oai? Không biết uy danh của Trần Khuynh Địch ta hay sao? !"
Tiếng gầm lên giận dữ này, trực tiếp khiến cho Long Thiên Tứ đang gào rống tịt ngòi.
Dừng lại một chút, Long Thiên Tứ mới cười mắng một tiếng: "Tên tiểu tử này thực sự là không hiểu được cách nhìn bầu không khí, vừa rồi rõ ràng là cơ hội tốt để lão phu ta đại triển thần uy, tiêu diệt địch nhân, thế mà lại đoạt danh tiếng của lão phu..."
Vừa nói, hai tay của Long Thiên Tứ vừa run, dùng thanh âm run rẩy cậy mạnh nói: "Con m* nó, kém chút nữa run tay một cái liền thực sự dẫn nổ toàn bộ kiếm trận..."
"Thực sự là đáng giận!"
"Hù chết lão phu rồi!"
Ầm ầm!
Ở chỗ sâu trong Thuần Dương Cung, ở trung ương Trưởng Lão Điện, có vô số đạo ánh mắt nhìn phía phương hướng Vạn Thọ Cung.
Mà vào giờ khắc này, toà đại điện tượng trưng cho chưởng giáo Thuần Dương Cung này, đại môn thanh đồng chậm rãi mở ra, mang theo tiếng nổ mạnh hữu lực, mà theo đại môn mở ra, quang mang hoàng kim ngập trời như hồng thủy vỡ đê đổ xuống mà ra, có một bóng người đạp trên kim quang, khoan thai đi ra.
Người tới mặc võ bào, tóc dài rủ xuống vai, hai tay chắp ở sau lưng, không nói gì cả, chính là cứ đứng ở nơi đó, liền có một cỗ cảm giác lực lượng rõ ràng khó có thể dùng lời để diễn tả được, phảng phất như cây cột chống trời, có thể chống lên thiên địa vậy, mỗi khi bước ra một bước, ngay cả thiên địa nguyên khí ở bốn phía cũng đều nổ vang.
Cơ hồ là ở trong nháy mắt hắn đi ra khỏi Vạn Thọ Cung.
Một cỗ khí tức trầm trọng phảng phất như núi cao rơi lên trên người của mọi người ở đây, ở trong nháy mắt liền quét ngang Thái Hoa Sơn, khiến cho thiên địa nguyên khí chấn động, cỗ lực lượng khổng lồ này, thậm chí còn hóa thành một đạo khí trụ vô hình ở trên đỉnh đầu của hắn, bay lên như diều gặp gió, chui vào tinh khung.
Mà theo việc hắn hít thở.
Thiên địa ở bốn phía Thái Hoa Sơn thậm chí là mây mù đầy trời, vào thời khắc này đều đang không ngừng quay cuồng, sau đó mây mù tán ra, ánh vàng chiếu rọi, lực lượng phóng xạ ra, ở bên trong hư không phảng phất như có vô tận quang minh đổ xuống mà ra, một tòa Linh Lung Tháp màu vàng cao 24 tầng ngồi xếp bằng ở trên chín tầng trời, tản ra ánh sáng ngập trời.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận