Phản Diện Siêu Cấp

Chương 712: Đơn giản mà thô bạo

 
 
 
Tần Võ Dương hít vào một hơi thật sâu, ổn định tâm thần nói: "Đã như vậy, tại hạ sẽ không tiễn."
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, quay người chuẩn bị rời đi, bất quá giống như là đột nhiên nghĩ đến cái gì, xoay người nhìn về phía Tần Võ Dương, nói: "À đúng rồi, bản tọa rất hài lòng với lần thịnh yến này, thịt Á Long này ăn rất ngon, quả Thiên Linh cũng không tệ, cơm Ngọc Tinh cũng rất thơm, Bách Thúy Hoa cũng rất hợp với cơm..."
Nhắc đến đây, thần sắc của Trần Khuynh Địch trở nên nghiêm túc chưa từng có. Chỉ thấy hắn nói ra từng chữ, trầm giọng nói ra: "Có thể đóng gói lại không?"
Tần Võ Dương: "? ??"
"Được, nếu như Trần cung chủ không ngại thì cứ việc cầm đi.
"Tạ ơn!"
Trần Khuynh Địch cuốn tay áo một cái, trực tiếp lấy đi một đống lớn đồ ăn cao cấp ở trên bàn, chỉ còn lại có một cái mặt bàn trắng tinh, phản chiếu ra khuôn mặt đờ đẫn của Tần Võ Dương cùng với trưởng lão Tần tộc một mực trầm mặc ở bên cạnh, sau đó liền vững vàng bước ra khỏi đại điện tiếp khách.
Mà thẳng đến khi Trần Khuynh Địch rời đi, Tần Võ Dương mới xoa cằm một cái, kinh nghi bất định suy nghĩ: đây chẳng lẽ cũng là thủ đoạn thăm dò của Trần Khuynh Địch? Ta đã trúng kế? !
Tần thị nhất tộc tuyệt đối là có vấn đề.
Sau khi đi ra từ đại điện tiếp khách, Trần Khuynh Địch nói một cách chắc chắn ở trong lòng.
Cái gì? Vì sao ta lại chắc chắn như vậy? Ha ha! Đương nhiên là dựa vào trí tuệ trác tuyệt của Trần Khuynh Địch ta, thông qua suy luận nghiêm mật cẩn thận cuối cùng mới cho ra được cái kết luận này.
Mà trên thực tế, lần này thật đúng là như vậy.
Dù sao cũng là sự tình liên quan đến Phượng Tiên sư muội, trước đó Trần Khuynh Địch thực sự đã vận dụng rất nhiều tế bào não để suy nghĩ, mà lần này cái gọi là ước chiến ở giữa Tần Kiền Hoàng cùng với Doanh Phượng Tiên, từ lúc ban đầu đã lộ ra vẻ hết sức kỳ quái, nhất là quyết chiến sinh tử, chỉ bàn từ góc độ lợi ích đi lên căn bản chính là được không bù mất.
Cho dù là lùi lại mười bước cũng không thể.
Tần Kiền Hoàng muốn giải quyết ân oán với Doanh Phượng Tiên, nhưng xem như là chỗ dựa sau lưng của Tần Kiền Hoàng, Tần thị nhất tộc sẽ không có lý do gì mà cho phép thiên kiêu tuổi trẻ nhà mình quyết một trận chiến sinh tử đối với người khác, nếu như đối phương không có chỗ dựa mà nói thì còn chưa tính, nhưng ở dưới tình huống có sự hiện diện của Trần Khuynh Địch cùng với Thuần Dương Cung, phản ứng của Tần thị nhất tộc hiện tại là rất kỳ quái.
Đương nhiên, Trần Khuynh Địch cũng chỉ suy nghĩ được đến đây mà thôi.
Nói tóm lại khẳng định là có vấn đề! Chỉ là ta còn chưa biết rốt cuộc ở chỗ nào có vấn đề mà thôi! Đương nhiên, ngươi có kế Trương Lương, ta có thang leo tường.
Mặc dù không có quả Trí Tuệ, nhưng Trần Khuynh Địch liều mạng suy nghĩ vẫn nghĩ ra được một cái phương pháp đơn giản mà thô bạo.
Dạo bước ở bên trong Tần thị nhất tộc, Trần Khuynh Địch rẽ trái một vòng rẽ phải một vòng, cuối cùng trực tiếp quẹo vào trong một địa phương nhỏ không người, sau đó thu liễm khí tức, bố trí ra bình chướng cương khí, sau khi xác nhận là không có ai phát hiện ra, mới lấy một khối nguyên thạch màu trắng đen ra từ trong túi trữ vật. Món đồ chơi này đối với rất nhiều người mà nói tuyệt đối không được tính là lạ lẫm. Nhưng mà tuyệt đối không phải là đồ vật bình thường - Tử Mẫu Nguyên Thai.
Đây là một trong những thiên tài địa bảo mà Minh Tôn dùng để chuộc người của những trung, tiểu thế lực kia, trên thực tế loại vật này chỉ sợ cũng chỉ có Đại Chu còn có Bái Hỏa Ma Giáo là còn hàng tồn kho. Đại Chu thì có Thái Tử Hoành Xương, vào thời điểm tu luyện trước đó hắn chính là dùng món đồ chơi này. Mà Bảo Điển Nhị Nguyên Nhất Khí Chân Thần của Bái Hỏa Ma Giáo cũng cần Tử Mẫu Nguyên Thai để cân bằng Âm Dương nhị khí.
Thứ này chỉ có một loại tác dụng - chế tạo phân thân.
Hơn nữa căn cứ theo phương pháp sử dụng khác biệt, có thể chế tạo ra thân ngoại hóa thân tiêu chuẩn, còn có phân thân mang tính hạn chế, hai thứ này cũng có khác biệt.
Thân ngoại hóa thân tiêu chuẩn, chú trọng vào tính trưởng thành, thực lực vào lúc ban đầu cũng không phải là rất mạnh, cần người sử dụng chậm rãi bồi dưỡng, đương nhiên là sẽ có tốc độ phát triển rất nhanh. Mà phân thân mang tính hạn chế, chính là bỏ qua tính trưởng thành, nhanh chóng thúc đẩy chiến lực đơn thuần, cho nên chỉ cần rót vào lực lượng đủ lớn, liền có thể diễn sinh ra phân thân đủ mạnh, khuyết điểm là nếu làm như thế sẽ mang đến tổn thương to lớn cho Tử Mẫu Nguyên Thai, đoán chừng không dùng được mấy lần sẽ triệt để báo hỏng.
Tuy nhiên, Trần Khuynh Địch nhất định là sẽ không đau lòng.
Cầm Tử Mẫu Nguyên Thai, Trần Khuynh Địch hoàn toàn không có ý tứ nương tay, trực tiếp dùng khoảng chừng một nửa lực lượng toàn thân, năng lượng kinh khủng tiếp cận với mười thành khống chế của Hỏa Luyện Kim Đan bình thường rót vào bên trong Tử Mẫu Nguyên Thai, nếu không phải là trước đó hắn đã che đậy khí tức, cỗ năng lượng chấn động này tuyệt đối sẽ dẫn tới sự chú ý của một đám người.
Theo năng lượng rót vào, Tử Mẫu Nguyên Thai hơi hơi rung động, bên trên nguyên thạch màu trắng đen không ngừng xuất hiện vết rạn, chỉ chốc lát sau liền trở nên đầy rẫy vết rách, bất quá ngay ở trong nháy mắt nó đạt đến điểm giới hạn, Trần Khuynh Địch đã ném nguyên thạch ở trong tay ra phía ngoài, quang mang màu trắng đen chợt hiện, nguyên thạch nhất thời biến hóa. Hai tay hai chân, đầu và cổ, cả khối nguyên thạch trực tiếp hóa thành bộ dáng Trần Khuynh Địch chính chủ, không mặc quần áo.
Trần Khuynh Địch vỗ túi trữ vật, lấy ra một bộ quần áo bó màu đen đã chuẩn bị trước, sau đó thao túng phân thân mặc vào, tiếp đó lại hung ác nắn bóp khuôn mặt của phân thân, biến khuôn mặt nguyên bản thành một khuôn mặt khác, sau khi xác nhận không nhìn ra được hình bóng của bản thân, lúc này mới hài lòng gật gật đầu.
"Xuất phát!"
"Trần Khuynh Địch số hai!"
"Tuân lệnh!"
Đương nhiên, trên thực tế đều là do Trần Khuynh Địch thao túng, sở dĩ có một đoạn nói chuyện như vậy chỉ là do Trần Khuynh Địch nổi hứng đùa nghịch mà thôi.
Sau khi làm xong tất cả những thứ này.
Trần Khuynh Địch liền bước ra trên đường cái của Tần thị nhất tộc, vừa dạo bước, vừa phân ra tâm thần thao túng phân thân tiềm hành về phía một phương hướng khác.
Cùng lúc đó...
"Hắn tuyệt đối là đã phát hiện ra được cái gì đó!" Tần Võ Dương tức hổn hển đứng dậy, nói.
Mà trưởng lão Tần tộc ở phía sau hắn thì khá là kỳ lạ mà nhìn Tộc trưởng nhà mình: "Phát hiện ra cái gì? Không thể nào đâu Tộc trưởng, kế hoạch của chúng ta phi thường bí ẩn, coi như là cao tầng trong tộc, cũng chỉ biết rõ một bộ phận, còn lại đều không có tiết lộ bất kỳ tin tức nào..."
Tần Võ Dương cười lạnh một tiếng: "Vĩnh viễn không nên xem thường bất luận một kẻ nào, nhất là xem thường vị Trần Khuynh Địch này."
"Ngươi hãy tự suy nghĩ một chút đi."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận